Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Thất Tình Tôi Liền Kết Hôn

Chương 9

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hứa Bạc Tô ôm quỷ say rượu rời đi, cũng không suy nghĩ những việc này, bằng không trên đường anh sẽ chuẩn bị một vài thứ trong lòng hiểu rõ nhưng không cần nói ra, mà không phải trực tiếp mang Trương Tự đến khách sạn.

Này cũng không phải nói Hứa Bạc Tô là một chính nhân quân tử ngồi ở trong lòng mà không loạn, xác thực anh che giấu nhiều năm như vậy, trong lòng nói không rối loạn là giả.

Huống chi Trương Tự tuổi trẻ tuấn tú, môi hồng răng trắng, tính cách cũng đủ thu hút tình cảm của người khác.

Nếu xảy ra quan hệ với người như vậy, Hứa Bạc Tô cảm thấy mình không có lý do để cự tuyệt.

Tối hôm nay không có dự mưu, vì Hứa Bạc Tô không thích làm việc kia với người đang trong trạng thái say rượu.

Chỉ tưởng tượng cũng biết không hề có cảm giác tốt đẹp.

*

Đại sảnh khách sạn, quầy tiếp tân, ba anh đẹp trai khí chất bất phàm, cộng thêm một quỷ say rượu, cô gái tiếp tân đợi ở đó mở cửa phòng cho họ.

Cầm được thẻ phòng, Thẩm Phi Khanh nhét nó vào trong tay Hứa Bạc Tô, nói: "Tụi tớ đi đây, có việc gì hãy liên lạc."

"Được." Hứa Bạc Tô ôm vào trong lòng xốc người lên, ngẩng đầu: "Đưa Lục Khải về, tớ thấy cậu ấy cũng uống không ít."

Lục Khải chỉ chính mình: "TỚ?"

"Đừng tớ nữa, đi thôi." Thẩm Phi Khanh ôm vai ông anh trai ngốc nhanh chóng rời đi, chớ cản trở đêm xuân ngắn ngủi của anh em.

"Lão Hứa thật sự là xử nam sao?" Lục Khải mở cửa xe, nhìn Thấm Phi Khanh.

"Xác suất cao là vậy." Thẩm Phi Khanh nói.

Người quen Thẩm Phi Khanh đều biết, từ trong miệng y nghe được loại đáp án này, ý nghĩa đại biểu 100%.

"Ôi má ơi." Lục Khải muốn bày tỏ sự kinh ngạc của mình, nhưng nét mặt quá bình tĩnh, tỏ rõ hẳn cũng cảm thấy Hứa Bạc Tô là xử nam rất bình thường.

Nhớ lại lúc đi học, Hứa Bạc Tô là hotboy lạnh lùng nổi tiếng gần xa.

Bất kể nam nữ tán tỉnh, Hứa Bạc Tô đều là bộ dáng không có du͙© vọиɠ của nhân loại.

Sau này Hứa Bạc Tô học đại học, tuổi còn trẻ lại phát biểu tác phẩm sách chuyên ngành uy tín trong nước, ồn áo đến mức trường đại học ở thành phố A đều biết ba chữ "Hứa Bạc Tô".

Nhân vật có triển vọng vô biên đã định trước mai sau huy hoàng, người bên cạnh đã vì anh viết xong tương lai, nhưng anh lại rút chân ra khỏi thế giới học thuật, trở thành người thừa kế xí nghiệp cả người đều là mùi tiền.

Không ít giáo viên và bạn bè cảm thấy thương xót, tiếc nuối cho sự dừng lại của Hứa Bạc Tô.

Chỉ có anh em quan hệ tốt nhất mới biết, đây là Hứa Bạc Tô lần đầu tiên thỏa hiệp với người trong nhà.

Từ bỏ tương lai trở thành đầu não học thuật, đảm đương trọng trách người kế thừa tương lai của gia tộc.

Sau bốn năm, nhà họ Hứa từng nói với Hứa Bạc Tô chỉ cần anh đồng ý về nhà thừa kế gia nghiệp, tùy ý anh sắp xếp cuộc đời, lại làm ra hành động liên hôn.

Hứa Bạc Tô lui bước một lần sao có thể sẽ lui bước lần hai, nhất thời nóng giận come out rồi tự mình lập nghiệp.

Tuy hả lòng hả dạ, nhưng rất đáng tiếc, nếu lúc đầu không về nhà, tiếp tục ở lại trường đào tạo chuyên sâu, nói không chừng anh hiện tại đã là tiến sĩ.

Trong lòng người đàn ông suy nghĩ những vấn đề này, bị một tiếng trong l*иg ngực cắt ngang hồi ức, chỉ thấy khuôn mặt rất hợp khẩu vị ở dưới mí mắt anh há đôi môi đỏ tươi, phát ra thanh âm khó chịu.

Hứa Bạc Tô hồi tưởng lại việc mình đã làm vào tối nay, cùng một thanh niên xa lạ ép nhau uống rượu, tán tỉnh nhau...nét mặt anh rất đặc sắc, huống chi trước hôm nay, anh chưa từng biết, bản thân sau khi xé rách mặt nạ sẽ là loại người sến sẩm.

Sau khi thang máy mở ra, Hứa Bạc Tô ôm Trương Tự tìm được phòng, chủ ý trong lòng là sắp xếp cho người ta xong sẽ rời đi.

"Tôi phải tắm một cái..." Trương Tự hơi thở yếu ớt hừ hừ trong lòng Hứa Bạc Tô, tay đặt trên cổ áo mình, kéo mở lung tung.

"Say thành như vậy sao mà tắm?" Hứa Bạc Tô phủ định cách nghĩ này, ôm cậu đến trên giường, dùng chăn quấn cậu lại: "Ngoan, ngày mai thức dậy hãy tắm."

Cầm lấy điều khiển máy lạnh trên tủ đầu giường, mở máy lạnh.

"Rất nóng..." Hiện tại là tháng sáu, Trương Tự bị quấn trong chăn trực tiếp đạp chăn ra, vừa vùng vẫy mò dậy vừa lấm bẩm: "Ba muốn tắm thì tắm, anh quản được sao?"

Hứa Bạc Tô nét mặt cứng gắt ngồi bên cạnh giường, chưa từng có ai dám ở trước mặt anh tự xưng là ba...

Trương Tự thần chí dần dần mơ hồ, đυ.ng đến bức tường ấm nóng, dùng mặt và tay sờ cọ, xác nhận nửa ngày mới làm rõ đây là người: "Tránh ra...nấc...ba muốn đi tắm..."

Sợ cậu làm mình té, Hứa Bạc Tô đen mặt xoay người quật ngã thanh niên say rượu, nhẹ nhàng ấn trở lại chăn: "Hửm? Ai là ba ai?"
« Chương TrướcChương Tiếp »