Chương 2

Sau này, cô có cơ hội tiến vào giới giải trí, không ngờ rằng Quý Hành Xuyên rõ ràng có thể gia nhập được đội ngũ chuyên nghiệp hơn nhưng anh cũng vào giới giải trí.

Chỉ là Quý Hành Xuyên là con người cứng rắn, làm chủ. Mà trong giới giải trí lại ưa chuộng kiểu tiển thịt tươi hơn.

Rõ ràng anh ghét cô nhưng tại sao lúc này lại xuất hiện ở trong phòng bệnh của cô?

Thẩm Thiển phải dùng hết sức lực mới miễn cưỡng thấy được khuôn mặt của Quý Hành Xuyên, nhìn thấy người đàn ông luôn luôn lạnh lùng, tàn khốc vậy mà lại khóc bên cạnh giường bệnh của cô.

Anh nắm tay Thẩm Thiển, hoảng sợ hét lên: “Thẩm Thiển, cầu xin cô đừng chết.”

Rõ ràng nếu cô chết thì anh phải vui mới đúng. Tại sao lại khóc?

“Thiển Thiển, tôi xin lỗi. Tôi không nên ra nước ngoài. Tôi nghĩ rằng anh ta có thể cho em hạnh phúc nên tôi mới rời đi. Nhưng không ngờ rằng tôi đã đến chậm một bước.”

“Nếu có thể làm lại một lần nữa, tôi sẽ không giống như năm đó vì em ghét tôi mà tôi không dám thổ lộ tình cảm của mình. Tôi sẽ không yêu ai khác ngoài em.”

Thẩm Thiển nghe được những lời nói của Quý Hành Xuyên cô kinh sợ đến mức sững sờ, cô chưa bao giờ biết Quý Hành Xuyên vẫn luôn thích thầm cô!

Hóa ra tin đồn lúc đó lại là sự thật.

Khi cô vừa bước vào giới giải trí đã từng có những đạo diễn đã đặt ra những quy tắc ngầm cho cô, nhưng nghe nói những người đó về sau bị đánh cho một trận.

Sau đó, không ai dám có ý nghĩ xấu xa đối với cô.

Khi cô tham gia buổi họp lớp cấp ba, những người anh em tốt của Quý Hành Xuyên nửa đùa nửa thật nói rằng là do Quý Hành Xuyên đã đánh những người đó.

Thẩm Thiển không tin rằng Quý Hành Xuyên ghét cô như vậy mà lại giúp cô giải quyết những người đó. Cuối cùng cô cũng biết Quý Hành Xuyên vẫn luôn âm thầm bảo vệ cô.

Anh từ bỏ lời mời của đội bóng chuyên nghiệp, gia nhập vào giới giải trí không có tiếng tăm gì, chỉ vì bảo vệ cô.

Quý Hành Xuyên, rất xin lỗi. Tha thứ cho tôi cả đời này không thể đáp lại tình cảm của anh.

Thẩm Thiển nắm lấy những giọt nước mắt nóng bỏng trong lòng bàn tay, hoàn toàn bất tỉnh.

– –

“Uống uống uống!”

Âm thanh ồn ào đã lôi Thẩm Thiển trở về hiện thực.

Cô xoa nhẹ thái dương đau nhức, đột nhiên phát hiện mình đang ngồi trong một căn phòng rộng rãi, sáng sủa.

Những tiếng hò reo ồn ào không ngừng vang lên bên tai cô, âm thanh cuồng nhiệt của nam nữ khiến Thẩm Thiển càng đau đầu hơn.