Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Thức Tỉnh Thành Phản Diện, Dựa Vào Ẩm Thực Gây Sốt Khắp Trung Hoa

Chương 25: Bát mì bò/ Bạn bè

« Chương TrướcChương Tiếp »
Dù cô bé không tin tưởng Tiết Kỳ, nhưng mấy ngày nay, ba bữa cơm hàng ngày của cô bé đều do Tiết Kỳ lo liệu.

Cô bé không phải là người vô ơn.

Tần Mỹ liền dịu giọng, nắm lấy tay cô bé, nói ngay: "Điềm Điềm, dì chỉ muốn nhanh chóng giành lại quyền nuôi dưỡng cháu thôi. Nếu dì không làm lớn chuyện, cô ta sẽ không dễ dàng để cháu đi đâu!"

Tần Điềm Điềm nhớ lại gương mặt mà cô vừa thấy ban nãy, cảm giác như có cái gì đó mắc kẹt trong cổ họng, không dễ chịu chút nào: "Dì à, sau này dì đừng đến nữa. Chuyện quyền nuôi dưỡng, thôi cứ để vậy đi, cháu đã ký thỏa thuận với cô ta rồi. Cô ta hứa sẽ chia cho cháu một nửa tài sản thừa kế. Mỗi tháng còn cho cháu ba mươi nghìn tiêu vặt."

Tần Mỹ nghe vậy, sốt ruột: "Trời ơi! Cháu nghĩ gì vậy? Ba mươi triệu đó vốn dĩ phải là của cháu hết chứ, tại sao lại để cô ta chia phần?"

Căn bếp được thiết kế bán mở, ngăn cách bằng một tấm kính trong suốt.

Tiết Kỳ từ bên ngoài nhìn vào, dù không nghe thấy hai người nói gì, nhưng rõ ràng nhìn thấy những dòng chữ vàng nhỏ trên đầu Tần Điềm Điềm.

[Nhân vật nữ phụ bị người dì độc ác dụ dỗ, điểm xui xẻo đang tăng lên.]

Tiết Kỳ chú ý thấy trên đầu Tần Điềm Điềm có một vòng sáng trong suốt, và một nửa đã bị màu đen lấp đầy.

Cô đoán rằng một khi vòng sáng này bị lấp đầy hoàn toàn bởi màu đen, cô gái nhỏ này sẽ bị trừ điểm "may mắn"!

Về việc bị trừ bao nhiêu điểm, Tiết Kỳ không biết được.

Việc cần làm ngay bây giờ là giảm bớt "thanh xui xẻo" này cho cô bé.

Lần trước, điểm "may mắn" của Tần Điềm Điềm tăng lên nhờ nhận được lời khen ngợi từ Trình Khải về món ăn của cô.

Nhưng từ lần đó trở đi, dù Trình Khải có khen ngợi đồ ăn của cô thế nào đi nữa, điểm "may mắn" của Tần Điềm Điềm vẫn không tăng lên.

Tiết Kỳ đoán rằng, có lẽ mỗi lời khen của một người chỉ có thể giúp Tần Điềm Điềm tăng lên 1 điểm may mắn mà thôi.

Hôm nay, cửa hàng "Ẩm thực hạnh phúc" khai trương, cô định thông qua thực khách để chứng thực suy đoán của mình, nhưng không ngờ Tần Mỹ lại xuất hiện giữa chừng.

……

Sau khi Tần Mỹ rời đi, trong lòng Tần Điềm Điềm vẫn cảm thấy không thoải mái.

Dường như có một con quỷ nhỏ trong đầu, liên tục nhắc đi nhắc lại:

――Tài sản đó là của cháu, đáng lẽ phải là của cháu hết, tại sao lại để cô ta chia bớt? Tại sao?

Tiết Kỳ và Trình Khải cùng nhau dọn dẹp sạch sẽ biển hiệu của cửa hàng.

Đến bảy giờ tối, vẫn chưa có học sinh nào đến.

Đúng lúc này, một cậu thiếu niên trông rất gọn gàng bước vào cửa hàng.

Cậu ấy chào hỏi Tần Điềm Điềm đang ngồi ngẩn ngơ trong cửa hàng: "Cậu sao vậy? Tôi nghe nói mẹ cậu――"

Cậu ấy chợt nhớ ra Tiết Kỳ chỉ là mẹ kế của Tần Điềm Điềm, nghĩ rằng nói vậy không đúng, liền ngay lập tức sửa lời:

"Nghe nói chị Tiết mở cửa hàng ở đây, chiều nay còn có người đến gây chuyện nữa, cậu không sao chứ?"

Tần Điềm Điềm đang co tâm trạng không tốt, lại càng ghét người khác hỏi về chuyện gia đình mình, nên nói với vẻ không mấy kiên nhẫn: "Tôi không sao."

Tào Việt lại rất kiên nhẫn, nói: "Nếu cậu cần giúp đỡ, cứ nói với tôi. Chúng ta là bạn mà."

Bạn?

Tần Điềm Điềm nghe vậy, quay đầu nhìn Tào Việt.

Cô bé chưa từng có bạn.

Ánh mắt của cô bé khiến Tào Việt hơi ngượng ngùng, liền vẫy tay gọi Tiết Kỳ đang đứng ở quầy: "Chị Tiết, làm phiền chị cho em một bát mì bò!"

Qua tấm kính trong suốt, Tào Việt nhìn thấy Tiết Kỳ kéo những sợi mì mỏng, dài như đang biểu diễn xiếc.

Tào Việt vốn định tiếp tục an ủi Tần Điềm Điềm, nhưng khi nhìn thấy Tiết Kỳ kéo mì, cậu ấy bỗng bị thu hút.

Nước trong nồi sôi lên, Tiết Kỳ nhanh chóng thả những sợi mì mỏng như tơ vào, dùng đôi đũa tre dài đảo nhanh, và những sợi mì trong nồi tách ra.

Do mì rất mỏng, nên chỉ cần đun trong nước sôi một lát là chín. Tiết Kỳ nhanh chóng vớt mì ra bằng cái vợt tre, rồi khéo léo trút mì vào bát.

Nước dùng được ninh từ xương bò và thịt gà, hai muỗng nước chan đầy tô mì.

Tiết Kỳ cũng nhanh chóng cắt mỏng trứng chiên đã chuẩn bị sẵn, những sợi trứng vàng rực rỡ trải lên bề mặt mì, tạo nên sự tương phản rõ rệt với sợi mì trắng bạc.

Cuối cùng, cô xếp lên vài lát thịt bò thái mỏng, rắc thêm hành lá xanh tươi. Bát mì hiện ra với bốn sắc màu nổi bật.
« Chương TrướcChương Tiếp »