Chương 11

Hạ Thế cũng không cho rằng mình đang ở Lam Tinh năm 819 theo lịch tinh tế. Nơi này không không phù hợp với mô tả về một cuộc khủng hoảng tận thế và sự hủy diệt của thế giới. Ngay cả khi những người sống trên hành tinh này vẫn còn xung đột giữa các quốc gia thì rõ ràng họ đang ở trong một kỷ nguyên hòa bình.

Nơi này chính là năm 2019 Lam Tinh theo lịch Lam Tinh chăng? Tận thế chưa đến, mọi người trải qua cuộc sống đơn giản, vui vẻ.

Trái Đất? Lam Tinh? Năm 2019 sao?

Hạ Thế khép mắt, thoáng lướt qua quang não đang tự sửa chữa. Sau khi giải quyết xong tinh thần lực hỗn loạn, anh sẽ lập tức tiến hành sửa chữa thủ công quang não, để tăng tốc độ sửa chữa, tranh thủ mau chóng so sánh chi tiết số liệu giữa Trái Đất và Lam Tinh.

Trái Đất không sử dụng tiền tinh tế, nhân dân tệ mới là tiền tệ thông dụng của Trung Quốc. Tám trăm đồng tinh tế hoàn toàn biến thành con số, chỉ có thể nhìn ký hiệu cho vui thôi.

Ngoài ra, anh không có hộ khẩu, không có chứng minh thư.

...

Vấn đề lớn nhỏ chồng chất thành núi, thế nhưng Tổng giám đốc độc tài hoàn toàn không hoảng hốt. Công việc của công ty nhiều đến mức khiến người ta không thở nổi, cũng không đè bẹp được Hạ Thế, chỉ là rắc rối nhỏ không có tiền không có hộ khẩu mà thôi, làm sao có thể làm khó được Tổng giám đốc độc tài chứ.

Hạ Thế có chuyện muốn hỏi Tần Tiêu, anh quay người lại, nhìn thấy Hệ Mộc Nhỏ thành thật đứng ở phía sau, nhìn thấy ánh mắt thấp thỏm của đối phương, anh thay đổi chủ ý.

Hệ Mộc Nhỏ không phải là kẻ thù của anh, không có ý định hại anh. Hệ Mộc Nhỏ hết lần này đến lần khác giúp mình, anh không thể bởi vì Hệ Mộc Nhỏ có bí mật không nói cho mình biết, mà sinh lòng nghi ngờ, khiến cho Hệ Mộc Nhỏ lo lắng.

Suy bụng ta ra bụng người, bí mật mà Hạ Thế không nói cho Hệ Mộc Nhỏ còn nhiều hơn. Cho dù như thế nào đi chăng nữa, sự thật Hệ Mộc Nhỏ cứu anh vẫn không thay đổi.

Hạ Thế đóng trang web lại, Trái Đất có chỗ tốt của Trái Đất.

Kẻ đó lại một tay che trời, bàn tay của cậu ta cũng không nhanh như vậy vươn được đến Trái Đất xa xôi. Nhìn chung, Trái đất an toàn hơn nhiều lần so với các tinh hệ khác.

Trái Đất cũng có những điểm không tốt của Trái Đất. Hạ Thế ngã ở đâu, anh phải đứng lên ở đó. Nếu mạng của anh vẫn chưa tận, những kẻ đã làm cho anh cùng đường, anh chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng. Sớm muộn gì cũng có một ngày, anh sẽ trở về.

Trong lòng Tần Tiêu rối loạn tùng phèo, sợ Hạ Thế trách cậu che giấu.

Thế nhưng ngoài dự liệu của Tần Tiêu, thái độ của Hạ Thế đối với cậu không thay đổi, như thể anh chỉ tùy tiện nhìn thời gian, với thuận tiện quan tâm tới diễn biến hiện tại một chút mà thôi, sau đó, Hạ Thế lại nằm trên giường nghỉ ngơi.

Hạ Thế từ đầu tới cuối không nói chữ nào không tốt với Tần Tiêu.

Thần kinh của Tổng giám đốc độc tài không hề yếu đuối, anh cũng không nhạy cảm đa nghi.

Bản thân anh nhận định cực kỳ chính xác, trên người mình không một xu dính túi, trong lúc bị bệnh, được Hệ Mộc Nhỏ dốc lòng chăm sóc. Chuyện quan trọng nhất trước mắt đó là, kiếm tiền, báo ơn.

Hạ Thế thầm nhớ lại các tin tức vừa rồi đã xem lướt qua, đồng thời liên tục phân tích xem mình sẽ thực hiện bước đầu tiên để kiếm tiền ở đâu.

Trước tiên anh phải có tiền ăn cơm, thì mới có sức tập trung vào những vấn đề khác.

Không có những kẻ đó cản trở, lần này tất cả các công ty đều chống lại anh đã không còn là vấn đề nan giải nữa. Thành lập công ty? Anh lại thiếu vốn khởi nghiệp. Vào Viện nghiên cứu sinh học? Đây là dự án mà anh tạm thời không quan tâm.

Đến làm việc trong một công ty khoa học kỹ thuật? Nền văn minh khoa học kỹ thuật ở đây lạc hậu, những ý tưởng thông thường đã trở thành những ý tưởng cực kỳ mới và bộ phận hỗ trợ kỹ thuật hỗ trợ liên quan có thể không theo kịp.

Hay là, bắt đầu bằng cách thiết kế một cánh cửa an toàn và vững chắc? An ninh của ngôi nhà rất quan trọng.

Tần Tiêu thấy Hạ Thế nhắm mắt ngủ, cậu không lên tiếng quấy rầy Hạ Thế, đương nhiên cũng không rõ Tổng giám đốc độc tài đang quy hoạch con đường nghề nghiệp. Tần Tiêu có nhiệm vụ khẩn cấp của Tần Tiêu.

Ví dụ, làm thế nào để quy hoạch một đồn điền hợp lý. Chẳng hạn như, làm thế nào để danh chính ngôn thuận tặng đồn điền đây ta. Một ví dụ khác nữa là, làm sao tránh cho Tổng giám đốc độc tài tự mình đào bùn*.

*Bởi vì trong những tình huống khác nhau, cụm từ này có ý nghĩa khác nhau, trong một số trường hợp, việc đào bùn chỉ là một trò đùa hoặc một câu nói hài hước, nhưng trong những trường hợp khác, nó lại mang ý nghĩa xúc phạm nào đó, ngụ ý rằng bạn đang nói về khuyết điểm hoặc chuyện riêng tư của người khác.

Điện thoại di động không hoạt động, Tần Tiêu lấy sổ ghi chú và bút gel ra, bắt đầu viết viết vẽ vẽ.

Tinh thần lực của Hạ Thế đang hỗn loạn, Tần Tiêu nhất thời không đi được, những việc liên quan đến đồn điền hai ngày nữa sẽ xử lý.

Điện thoại cũ phải sửa, điện thoại mới cũng phải mua. Điện thoại mới đưa cho Tổng giám đốc độc tài, tiện cho bọn họ liên lạc với nhau. Hạ Thế quen dùng Iphone hay là dùng Android? Chắc hẳn là anh chưa dùng bao giờ.

Về phần chữ viết, chữ viết khẳng định là tạm thời không truy cứu. Điện thoại của cậu vẫn chưa sửa, nếu lịch sử duyệt web lưu lại trên máy tính, không cẩn thận bị anh phát hiện thì sẽ gặp rắc rối.

Cậu phải kịp thời sắp xếp việc đi chợ. Bổ sung sức khỏe cho Tổng giám đốc độc tài là chuyện lớn.

Tần Tiêu cẩn thận ghi lại từng mục một, để tránh cho mình quên mất.

Ở nơi Tần Tiêu không nhìn thấy, thông báo chương mới nhất lóe lên.

*

Năm 819 theo lịch tinh tế, nhà hàng với view ngắm cảnh ở trung tâm thành phố.

Bên ngoài bức tường kính của nhà hàng, hàng nghìn chiếc máy bay đang bận rộn, dữ liệu được thu thập liên tục từ mọi hướng.

Một chàng trai tuấn mỹ lười biếng dựa vào trên ghế sô pha, ngón tay thon dài không nhanh không chậm gõ vào tay vịn sô pha, cậu ta nhíu mày nhìn bức chân dung được chiếu ba chiều: "Vẫn chưa tìm được?"

Đối phương lấy lòng cười: "Cục cưng, em đừng nóng vội, chắc chắn anh ta chạy không thoát."

"Chạy không thoát?" Khóe môi chàng trai cong lên, không hề che giấu sự châm chọc.

Chạy không thoát mà đến bây giờ vẫn không thấy bóng dáng? Sau khi khẩn cấp mượn tư liệu quân sự cũng không lấy được gì, vậy mà còn dám nói chạy không thoát? Lừa mình dối người đến mức này sao?

Từ tối hôm qua Hạ Thế rơi xuống nhà hàng, mất tích ly kỳ giữa không trung, cho tới bây giờ vẫn không có một tin tức tốt nào, cho dù thiên la địa võng trải rộng nhưng hoàn toàn không nắm bắt được tung tích của Hạ Thế.

Hạ Thế nhảy lầu là một khâu trong kế hoạch của chàng trai, khiến cho Hạ Thế chịu chút khổ.

Rồi cậu ta sẽ ra tay cứu Hạ Thế khi tốc độ rơi xuống gần giới hạn. Trong giây phút sinh tử đó, cảm xúc thăng trầm, nói không chừng có thể kí©h thí©ɧ tinh thần lực Hạ Thế hỗn loạn.

Tuy nhiên, kế hoạch của chàng trai bất ngờ thất bại đến không kịp đề phòng.

Số liệu phản hồi cho thấy, vị trí Hạ Thế biến mất có dao động năng lượng khác thường còn sót lại, nghi ngờ có hố đen xuất hiện ngắn ngủi. Một đường hầm thời không đặc biệt, không sớm không muộn nửa đường chặn mất người cậu ta muốn.

Chàng trai đưa tay chạm vào mặt dây chuyền ngọc bích màu đỏ trên dây chuyền của mình, mặt dây chuyền ngọc bích nứt ra một vết nứt dài, diện tích của không gian tùy thân đang dần dần thu nhỏ lại. Chàng trai tuy đang mỉm cười, thế nhưng ý cười lại không chạm tới đáy mắt, lạnh lùng khϊếp người.

Thật to gan, người cậu ta nhìn trúng cũng dám cướp.

Cậu ta muốn đối phương sống không bằng chết.

---

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Tiêu: Tổng giám đốc độc tài, tui tặng anh điện thoại mới, tui tặng anh đồn điền, tui đóng gói bản thân tặng cho anh luôn.

Hạ Thế: Cậu có chắc chắn muốn đầu tư vào tôi không?