Chương 2

Hệ thống: "… Chẳng phải lần trước ngài thi Ngữ văn chỉ được 65 điểm sao?"

Cả Tần Lẫm và hệ thống đều có một cảm giác bất an.

Sau một lúc im lặng, hệ thống nhẹ nhàng hỏi, dò xét: "Sở Lăng Phong?"

Tần Lẫm: "… Tôi là Tần Lẫm."

Chết tiệt.

Tần Lẫm phát hiện thế giới này là một cuốn sách, mà Sở Lăng Phong là nhân vật chính.

Tần Lẫm ngồi trong góc tối của quán net như người mất hồn

Trông cậu như đã chết, không hề hô hấp

B612: "Cậu ổn chứ?"

Tần Lẫm cười lạnh một tiếng: "Vừa gọi tôi là ‘ngài’, bây giờ lại gọi là ‘cậu’ rồi."

B612 làm nũng: "Tôi không có ý đó mà."

Tần Lẫm không hề cảm động, nghiêm khắc hỏi: "Cậu đã là một sinh vật thông minh, sao lại có thể mắc lỗi cơ bản như trói nhầm người chứ?"

B612 cũng rất tủi thân: "Tôi nhận được dữ liệu như thế này: chiều cao 183 cm, nhan sắc 8 điểm trở lên, học lệch nghiêm trọng, tọa độ là quán net trên phố Tây, thích hoa khôi Gia Di... Đặc điểm rõ ràng như vậy, ai ngờ lại trói nhầm cơ chứ!"

Tần Lẫm: ...

Tần Lẫm: "Cưng à, lần sau nhớ hỏi tên bên B trước khi ký hợp đồng nhé."

B612 cũng cảm thấy mất mặt.

Tần Lẫm vươn vai, đội chiếc mũ bóng chày lên đầu, chuẩn bị về nhà.

"Cậu không làm nhiệm vụ nữa à?" B612 hỏi.

"Xin lỗi, đứa con của số phận là Sở Lăng Phong chứ không phải của tôi, làm sao mà tôi có thể làm nhiệm vụ được? Chúng ta hủy hợp đồng, rồi cậu đi tìm cậu ấy."

"Không hủy được đâu..." B612 nói.

"Cái gì?" Tần Lẫm ngạc nhiên.

"Từ nay về sau, dù là nghèo khó hay giàu có, dù là bệnh tật hay khỏe mạnh, dù là thuận lợi hay khó khăn, hay gặp bất kỳ lý do nào khác, ngài đều sẵn lòng tôn trọng, hợp tác với tôi, cùng nhau hoàn thành hành trình trở thành người chiến thắng trong cuộc đời..." B612 nhỏ giọng đọc lại điều khoản hợp đồng, nghe có chút đáng thương.

Tần Lẫm vốn rất dễ mềm lòng trước sự làm nũng, nghe vậy thì bất đắc dĩ nói: "Không phải là tôi không muốn hợp tác, mà là tôi không có cách nào giúp được. Làm sao tôi có thể giúp Sở Lăng Phong vào được đại học tốt, cưới mỹ nhân giàu có, đạp bẹp tôi dưới chân, rồi mở một buổi tiệc từ thiện để cứu giúp tôi chứ?"

"Tôi là nhân viên mới của Cục Quản lý Thời Không, đây là lần đầu tiên tôi được đánh giá công việc. Nếu không đạt điểm trung bình, tôi sẽ bị loại bỏ." B612 lại nói.

Tần Lẫm thở dài: "Thế này nhé, tôi sẽ kể lại toàn bộ câu chuyện cho cậu ấy, sau đó cậu giao nhiệm vụ cho tôi rồi tôi sẽ truyền đạt lại cho cậu ấy."

"... Khi ký hợp đồng, cậu đã ký cả thỏa thuận giữ bí mật."

Tần Lẫm thực sự đã bị đẩy vào ngõ cụt. Cậu cũng không còn cách nào khác.

B612 dụ dỗ: "Nếu cậu giúp tôi, tôi có thể thực hiện một điều ước của cậu."

Tần Lẫm hứng thú: "Vậy để xã hội loài người tiến vào một xã hội cộng sản thực sự nhé!"

B612: "… Đổi cái khác đi."

Tần Lẫm: "Để tiểu thuyết trinh thám của tôi đứng đầu bảng sách bán chạy trong năm."

B612: "Tôi nghĩ chúng ta nên bàn lại việc xây dựng xã hội cộng sản."

Tần Lẫm lại bị giáng một đòn nghiêm trọng

B612: "Nghiêm túc đi mà, nói một điều mà tôi có thể thực hiện được ấy, không ảnh hưởng đến quá nhiều người."

Tần Lẫm nghiêm túc lại, suy nghĩ kỹ lưỡng rồi nói: "Gửi thông tin của một số tội phạm đến cơ quan cảnh sát một cách ẩn danh được không?"

B612: "Không thành vấn đề."

Tần Lẫm gật đầu, lần này cậu nói một cách cẩn trọng: "Ông ngoại của tôi có sức khỏe không tốt, cậu có thể đảm bảo ca phẫu thuật sắp tới của ông thành công 100% không?"

B612: "Có thể."

Tần Lẫm hoàn toàn hài lòng. Dù hệ thống có trói nhầm người, nhưng ít ra cậu đã nhận được những kết quả tốt đẹp.

"Hợp tác vui vẻ." Tần Lẫm nói.

Nhiệm vụ đầu tiên là đảm bảo đứa con của số phận có đủ 14 giờ học tập mỗi ngày, không phải là điều khó đạt được.

Tối qua chắc chắn Sở Lăng Phong chắc chắn cũng ở quán net này, vì vậy hệ thống mới nhận nhầm Tần Lẫm. Tần Lẫm đi một vòng quanh quán net nhưng không tìm thấy anh, chắc hẳn là đã rời đi rồi.