Chương 27: Phó ảnh đế siêu cấp bao che

Giản Tinh Tuế ngồi ở nơi đó, giống như không hề cảm thấy ngoài ý muốn khi bị lựa chọn. Hắn đứng lên, cực kỳ bình tĩnh, mở miệng: “Có thể.”

Không khí ngay tức khắc trở nên nóng hơn.

Có người nhiệt liệt vỗ tay: “Bắt đầu, bắt đầu, bắt đầu!”

Trước khi bắt đầu thi đấu, Lý lão sư nói: “Hình thức không thể lúc nào cũng là nhảy với hát được, ca vũ trên sân khấu cũng mới vừa thi đấu xong, vòng thứ hai này chúng ta sẽ so tài với nội dung khác.”

Chưa ai nghe qua có phần này.

Lý lão sư mỉm cười nói: “Nội dung thi đấu sẽ tiến hành tiếp theo là, nối từ.”

Quy tắc trò chơi cực kỳ đơn giản, trên màn hình lớn sẽ xuất hiện những từ ngữ bất kỳ, nhiệm vụ của các tuyển thủ chính là phải hát ra một câu có chứa từ ngữ đó, ai có thể nói ra càng nhanh càng nhiều sẽ là người dành chiến thắng.

An Nhiễm nghe xong liền gật đầu: “Không thành vấn đề.”

Nụ cười của Giản Tinh Tuế suýt chút nữa liền dâng lên nơi khóe miệng, nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế được, nhẹ nhàng nói: “Không thành vấn đề.”

Tuy nhiên có một điểm khá bất lợi, cho dù hắn từng nghe qua rất nhiều bài hát, nhưng phần lớn trong số đó đều được nghe ở kiếp trước, đời này sau khi trọng sinh, nên có một số bài hát hắn không nhớ được rõ ràng. Còn những bài mà hắn nhớ kỹ, không thể nghi ngờ đều là của Phó Kim Tiêu.

Thanh âm của Lý lão sư vang lên: “Bắt đầu tính giờ!”

Từ đầu tiên: Hải

An Nhiễm còn ở tự hỏi, Giản Tinh Tuế đã ngay lập tức bật thốt lên: “Nếu gió biển không thổi tới nơi đây, ta cũng sẽ không tại nơi này chờ đợi.”

Lý lão sư giơ tay: “Đội xanh lá 1 điểm.”

Tất cả tuyển thủ đều vỗ tay trầm trồ khen ngợi, An Nhiễm có chút hoảng hốt, hắn biết Giản Tinh Tuế cơ sở vũ đạo kém, nên thi đấu chắc chắn không thể nào thắng được, ai ngờ ban tổ chức lại thay đổi nội dung trò chơi. Nhưng như vậy cũng không sao, dù gì hắn cũng khá tự tin ở mảng này, bao nhiêu năm luyện hát cũng đâu phải nói chơi, nhưng vạn lần không ngờ tới Giản Tinh Tuế có thể phản ứng nhanh đến vậy!

Màn ảnh xuất hiện từ tiếp theo: Tình*

An Nhiễm cùng Giản Tinh Tuế đồng thời buột miệng thốt ra:

“Trời nắng gió, trời đầy mây vũ”

“Trời nắng không nhớ cầm theo ô, ngày mưa không dặn cũng tự mang.”

Lý lão sư bảo tổ tiết mục tua chậm lại đoạn vừa rồi, xác định Giản Tinh Tuế phản ứng nhanh hơn, đành cười tiếc nuối nói: “Đội xanh lá được cộng thêm một điểm.”

Cái này đúng là cực hạn phản sát, làm người dưới đài vỗ tay càng vang dội.

Càng về sau những từ xuất hiện sẽ càng khó, nhưng Giản Tinh Tuế như hiển lộ thần quang, hắn có thể nhớ ra ca từ cực kỳ nhanh, thậm chí đối với một số từ ngữ còn không cần nghĩ đã nêu ra được đáp án.

Thời gian kết thúc, Lý lão sư tuyên bố: “Đội xanh lá 16 điểm, đội đỏ 3 điểm, đội xanh lá thắng!”

Thẩm Tinh Thần nhảy lên hoan hô, chạy đến ôm lấy Giản Tinh Tuế: “Được a, ngươi thật giỏi, không hổ danh là tiểu đệ của ta!”

An Nhiễm cười có chút miễn cưỡng.

Lý lão sư cũng cảm khái, hắn dò hỏi mấy giám khảo khác: “Các vị lão sư, các ngươi thấy thế nào?”

Đồ Nhã cầm lấy microphone: “Ta thật sự là không ngờ tới, Giản Tinh Tuế, ngươi rốt cuộc làm thế nào vậy, có thể trong thời gian ngắn như thế mà có thể nghĩ ra được, rốt cuộc phải nghe qua bao nhiêu bài hát chứ?”

Giản Tinh Tuế không nghĩ tới sẽ bị điểm danh, vì thế nghĩ nghĩ, hàm súc trả lời: “Chính là nghe nhiều lần, tự nhiên sẽ nhớ kỹ.”

Trong số những từ được cho, Giản Tinh Tuế đúng 16 cái, trong đó có đến 11 câu lấy từ ca khúc của Phó ảnh đế, tuy nhiên không phải ai cũng có thể nhận ra được điểm này cho nên mới không thấy nghi hoặc, nhưng Phó Kim Tiêu đang ngồi ở kia lại có thể.

Đồ Nhã nhìn về phía Phó Kim Tiêu hỏi: “Phó lão sư, ngươi cảm thấy sao? Có thể cho một câu đánh giá được chứ.”

Phó Kim Tiêu ngồi ở ghế trung tâm, hắn “Ừm” một tiếng, nâng cặp phượng nhãn lên, cười như không cười nhìn thoáng qua Giản Tinh Tuế. Tuy rằng cái gì cũng chưa nói, nhưng cũng làm cho Giản Tinh Tuế cảm thấy bản thân hoàn toàn bị nhìn thấu, nhịn không được mà có chút khẩn trương.

Phó Kim Tiêu chăm chú nhìn một hồi.

Thực ra lúc này, trong lòng Phó ảnh đế cũng có chút phức tạp, chẳng qua không có biểu hiện ra mà thôi.

“Ta cảm thấy…… Thực không tồi.”

Giản Tinh Tuế khϊếp sợ ngẩng đầu lên, Phó ảnh đế tiếp tục thong thả ung dung, khóe môi lộ ra tươi cười: “Ca từ Tinh Tuế thường nghe khá hợp với phẩm vị của ta, ta rất vừa lòng, nhớ tiếp tục phát huy.”

Mấy lời này người khác nghe thấy cũng chỉ nghĩ là câu cổ vũ hết sức bình thường, nhưng qua tai Giản Tinh Tuế thì lại ra một tầng ý nghĩa khác. Điều này thật giống như là, Phó Kim Tiêu nhìn ra được bản thân rất yêu thích hắn, nhưng không có ngăn cản, ngược lại còn…… còn cổ vũ khí thế, khiến Giản Tinh Tuế có chút thẹn thùng.

Nhưng lúc này hắn chỉ có thể căng da đầu khom lưng: “Cảm ơn Phó ca, ta sẽ tiếp tục nỗ lực.”

Phó Kim Tiêu trêu hắn đã thành nghiện, nghiêm trang lên tiếng: “Cố lên.”

Mấy tuyển thủ khác không nhận ra có gì khác lạ, vẫn ồn ào náo nhiệt, chỉ có sắc mặt An Nhiễm là không được tốt lắm. Hắn trước nay chưa bao giờ cảm nhận nỗi thất bại rõ ràng đến như vậy, hơn nữa lại còn là bởi Giản Tinh Tuế. Thậm chí sau khi chiến thắng, hắn phát hiện Giản Tinh Tuế căn bản không đem chính mình để vào mắt, mà lại vội vàng cùng bạn cùng phòng thương lượng sau khi thắng thì đi đâu ăn!

“……”

Không biết vì cái gì, càng tức hơn.



Ba ngày sau

Sau một thời gian yên lặng đóng cửa phòng phát sóng trực tiếp, chương trình đã đăng tải phiên bản cắt nối biên tập đầu tiên của 《 Tinh Quang 》, mà sau khi phiên bản này xuất hiện liền nhanh chóng vọt lên hot search, mà hot search này chủ yếu nói về hai nhân vật, một cái là được khen, một cái là bị mắng.

# An Nhiễm - thần tiên tiểu thiên sứ #

# Làm người cũng quá mức tồi tệ - Giản Tinh Tuế #

Mấy võng hữu chuyên tò mò ăn dưa nhanh chóng tiến vào xem bản cắt kỳ đầu này, lập tức rõ ràng nguyên nhân. Trong tập này, một số nội dung chưa được công bố trước đó đều được đề cập ở đây, bao gồm việc An Nhiễm đi thư viện đưa đồ cho các học viên không có cha mẹ đến thăm, thậm chí mấy hình ảnh lúc ở ký túc xá chia sẻ đồ ăn cũng được nối vào, cùng với vô số những biểu hiện xuất sắc trong chương trình.

Đồng thời, để chế tạo đề tài thêm phần hấp dẫn, bên biên tập còn đặc biệt tạo nên điểm nhấn không thể thiếu, chính là Giản Tinh Tuế. Giản Tinh Tuế trong chương trình không biết tốt xấu, từ chối đồ của An Nhiễm, kiêu ngạo không thích giao thiệp với người khác, cuối cùng lúc thi đấu với An Nhiễm, rõ ràng vũ đạo không ra gì, nhưng vẫn thắng được An Nhiễm một cách rất “không công bằng.”

Thậm chí

Tiết mục tổ vì để tăng thêm kịch tính, vậy mà lại đem mấy lời khen ngời của Phó Kim Tiêu “Ta cảm thấy ngươi thực không tồi, rất có phẩm vị, tiếp tục phát huy, cố lên” cắt nối biên tập là đang nói với An Nhiễm, nên về sau chính là An Nhiễm chịu ủy khuất thua cuộc, còn Giản Tinh Tuế từ đầu đến cuối đều giờ trò không minh bạch mới dành được chiến thắng .

Các võng hữu nổi giận:

“Cái gì thế này, loại người này còn được tham gia chương trình?”

“Khi dễ Nhiễm Nhiễm thiện lương của chúng ta sao.”

“Ta đã sớm nhận ra hắn chẳng phải người tử tế từ lâu rồi.”

Thông thường, mọi người nguyện ý tin tưởng những gì bọn họ có thể thấy, hơn nữa coi đây là đương nhiên.

Bàn tán trên Internet càng lúc càng lớn, nhiệt độ tranh luận càng ngày càng cao, mà lúc này trong một studio, cũng có không ít nhân viên công tác đang thảo luận chuyện này.

Thời điểm Phó Kim Tiêu từ bên trong đi ra, liền phát hiện rất nhiều nhân viên công tác tụ tập lại một chỗ bàn tán xôn xao.

Trở lại phòng nghỉ, Phó ảnh đế nhìn lướt qua sắc mặt khó coi của trợ lý, không dò hỏi gì, chỉ chậm rì rì nói: “Ta nhớ là hôm nay《 Tinh Quang 》có đăng tải phần cắt nối biên tập bản online?”

Trợ lý không nghĩ tới vị đại gia này đột nhiên làm khó dễ, vì thế nhút nhát sợ sệt trả lời: “Dạ.”

Phó Kim Tiêu nói: “Lấy ra xem, ta nhìn thử.”

Trợ lý kỳ thật có điểm thấp thỏm, tuy mới chỉ đi theo Phó ca một đoạn thời gian nhưng cũng đủ để cô hiểu được phần nào tính cách của Phó đại ảnh đế. Bên ngoài tính tình thể hiện càng tốt thì bên trong lại càng lạnh lùng âm u, hơn nữa nếu để vị này nổi giận lên, bất kỳ thủ đoạn tàn nhẫn nào cũng sẽ làm. Vậy mà lần này tổ tiết mục bên kia lại dám tiền trảm hậu tấu ác ý cắt nối biên tập chế tạo mâu thuẫn, nếu bị vị trước mặt này biết được, không biết sẽ làm gì.

Kỳ thật chuyện này sẽ chẳng phải là chuyện gì to tát, nếu Giản Tinh Tuế không có bất kỳ trọng lượng nào trong lòng Phó ca, thì tổ tiết mục tổ chỉ cần lại đây thành khẩn xin lỗi một tiếng cũng sẽ xong chuyện. Nhưng nếu đứa bé kia vận khí tốt, ở trong lòng Phó Kim Tiêu có chút phân lượng, như vậy chuyện này liền trở thành đại sự, hơn nữa dựa theo tính cách của Phó Kim Tiêu, tuyệt đối không đời nào bỏ qua.

Trợ lý do dự, rốt cuộc vẫn thử một chút: “Ca, lần này tổng nghệ tuyển tú, ngài cũng thu hình được một kỳ rồi, có học viên nào tương đối thưởng thức hay không?”

“Hả?” Phó Kim Tiêu chậm rì rì mở miệng: “Bát quái mấy cái này làm gì, thưởng thức hay không thưởng thức, cũng đều chỉ là một đám nhóc con, như nhau cả thôi.”

Trợ lý lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, xem ra sẽ không có việc gì.

Nhưng mà, lời trong đầu vừa mới nhảy ra không được bao lâu, đã trông thấy sắc mặt cực kì khó coi của Phó Kim Tiêu. Khuôn mặt theo độ dài của video mà ngày càng âm trầm, ngày càng khủng bố, giống như một quả bom vậy, chỉ cần chạm nhẹ là sẽ nổ tung. Cách đây mấy năm, lần đầu tiên trợ lý nhìn thấy hắn có loại biểu tình này là lúc có một nữ minh tinh trộm bò lên giường của hắn, đã bị Phó Kim Tiêu một chân đá lên tường, thậm chị còn gọi bảo vệ tới xử lý, bắt giám đốc khách sạn ra giải quyết.

Mà lần này……

Trợ lý trộm nhìn thần sắc Phó Kim Tiêu, nàng chỉ cảm thấy, xong rồi, việc này, chỉ sợ không thể trôi qua dễ dàng...

( *Ở đây sẽ hơi khó hiểu vì một số bạn không hiểu nghĩa từ này:

Tình : 晴có nghĩa là “Tình cảm” nhưng đồng thời cũng mang nghĩa là "Tạnh"

Tạnh: trời không mưa, quanh đãng, nắng ráo )