Chương 31: Trò chơi bắt đầu (1)

Khu tập trung—— ngày đầu tiên mở lại phát sóng trực tiếp của《 Tinh Quang 》.

Trong ký túc xá, phần lớn các học viên đều đã rời giường, rất nhiều người đang nghị luận chuyện tổ tiết mục khôi phục lại phát sóng, hơn nữa khoảng cách với ngày công khai bảng xếp hạng chỉ còn hai ngày, ai ai cũng khẩn trương tính toán.

Ôn Sanh Ca cả buổi sáng vẫn lẩm bẩm: “Ta có thể bị đào thải hay không……”

Thực ra có một bộ phận học viên vẫn được sử dụng điện thoại cũng thường xuyên theo dõi tình hình.

Nhưng mấy ngày trước, chương trình lại thống nhất tịch thu di động, mà bảng xếp hạng mỗi ngày đều có khả năng lên xuống, chẳng ai có thể nắm chắc. Ôn Sanh Ca vẫn luôn là thiếu niên tương đối đa sầu đa cảm, cho nên lúc này, vẫn luôn lải nhải nhắc mãi rằng xếp hạng xếp hạng của hắn không lý tưởng, rất lo lắng.

Giản Tinh Tuế ở bên ngoài rửa mặt, bên cạnh là Thẩm Tinh Thần đang đánh răng.

Thẩm Tinh Thần lúc này dường như đã đến giới hạn chịu đựng, ngẩng phắt đầu dậy rống lên: “Ngươi nhìn chằm chằm ta làm cái gì, ta trong mắt có ghèn chắc?”

Giản Tinh Tuế chậm rãi lắc đầu, hắn chần chờ một chút, rốt cuộc tích đủ dũng khí nói: “Tinh Thần, sự tình lần này, cảm ơn ngươi!”

?

Thẩm Tinh Thần nói: “Sự tình gì?”

Giản Tinh Tuế sửng sốt, giải thích nói: “Chính là cái kia, việc tổ tiết mục cắt nối biên tập.”

“À, ra là cái kia.” Thẩm Tinh Thần dùng nước súc miệng, sau đó mở miệng: “Ngươi để ý mấy cái này làm gì, ta còn chưa để ở trong lòng.”

Giản Tinh Tuế biết chuyện này đối với Thẩm Tinh Thần có khả năng là chuyện nhỏ không tốn sức gì, nhưng là đối với bản thân mà nói, lại là việc bất khả thi. Một đoạn thời gian dài hắn đã hình thành thói quen dựa vào chính mình, đặc biệt là sau khi An Nhiễm xuất hiện, mặc kệ có cái gì ủy khuất, sẽ không ai lắng nghe hắn, muốn ghép tội thì không thiếu lí do, ban đầu hắn cũng cố gắng dùng mọi cách để giải thích, nhưng sau đó lại phát hiện đó chẳng qua là tăng thêm chút hiệu ứng cho câu chuyện cười dở tệ mà thôi.

Đột nhiên được người khác giang tay giúp đỡ, phản ứng đầu tiên không phải vui vẻ, mà lại là nghĩ nên báo đáp phải cảm ơn, nên trong lúc nhất thời không biết nên phải ứng thế nào cho phải.

“Vẫn là muốn cảm ơn ngươi.” Giản Tinh Tuế nhẹ nhàng nói: “Đã giúp đỡ ta.”

Thẩm Tinh Thần múc nước vào chậu rửa mặt, một bên nói: “Vậy ngươi đừng hở chút lại ơn với chả nghĩa với ta, chẳng qua chỉ là một cuộc điện thoại cáo trạng, muốn cảm ơn thì đến chỗ ba mẹ ta, rồi anh trai ta, à, cả Phó ca nữa.”

Giản Tinh Tuế sửng sốt: “Phó ca?”

Thẩm Tinh Thần gật gật đầu: “Đúng vậy.”

Phó ca cũng xuất lực?

Vì sao?

Là bởi vì cảm thấy tổ đạo diễn dám đem hắn lôi vào tròng?

Chắc cũng không thể nào……là bởi vì mình chứ?

Thẩm Tinh Thần lại nói: “Ta nghe anh trai nói đã lâu không thấy hắn nổi trận lôi đình như vậy, không nghĩ tới lần này bởi vì chuyện của ngươi, tức giận đến mức đó, dọa chết bao nhiêu người.”

Giản Tinh Tuế không thể tin được: “Tức giận? Phó ca sao? Bởi vì ta, không có khả năng đi.”

Thẩm Tinh Thần lau lau mặt, “Tê” một hơi: “Ngươi làm sao vậy, tự tin lên, không thể lúc nào cũng cảm thấy thua kém được.”

Mấy lời chuẩn bị nói ra nghẹn ngào nơi cổ họng, Giản Tinh Tuế xúc động không nói nên lời, đang không biết tiếp tục câu chuyện này như thế nào, lại bị Thẩm Tinh Thần vỗ vỗ bả vai, thiếu niên trung nhị cấp cho hắn một ánh mắt kiên định: “Có lẽ trước kia ngươi thật sự hơi kém cỏi một chút, nhưng hiện tại thân phận đã thay đổi,trở thành tiểu đệ của ta, cho nên phải tự tin lên, không được làm ta mất mặt.”

“……”

Lời này khiến sự cảm động đang dâng trào trong lòng Giản Tinh Tuế bỗng nhiên không biết nên đặt vào đâu bây giờ.

Rửa mặt xong xuôi, từng nhóm người tiến về phía quảng trường tập hợp, nhóm cameramans cũng đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ đợi các tuyển thủ đi ra ký túc xá liền bắt đầu thu hình.

Khán giả đã chờ đợi ngày này đã lâu:

“Con trai ta, đã lâu không được gặp mặt.”

“Vì xem mọi người, ta còn đặt riêng đồng hồ báo thức nữa.”

“Ha ha ha, ta hẹn hò cũng chưa tích cực được vậy.”

“Bao nhiêu ngày không được gặp mặt, mụ mụ ngày đêm tơ tưởng các con a!”

Thời điểm tuyển thủ đi tới quảng trường, nhóm lão sư đã sớm đứng đợi chỗ đó.

Bốn vị lão sư hôm nay thoạt nhìn cũng rất khí phách, người chủ trì Lý lão sư vẫn mặc bộ khoác da như mọi khi, Đồ Nhã lão sư ăn vận một thân váy liền thoạt nhìn vừa dễ thương lại xinh đẹp, đến nỗi Phó ảnh đế, hôm nay hắn chỉ mặc một bộ đồ thể dục màu xám nhạt, là kiểu dáng vận động kinh điển, nhưng ở trên người nam nhân này lại cảm giác như trở thành bộ suit phong cách lịch lãm.

Trước lúc ghi hình còn cùng không ít học viên hi hi ha ha nói chuyện thiên hạ, sau khi quay lại chương trình làm lão sư, Phó ảnh đế nhìn như hai người hoàn toàn khác nhau. Khuôn mặt lạnh tanh, mặt mày nghiêm túc, một thân khí tràng mạnh mẽ, làm các học viên đứng dưới kia không tự chủ được mà im lặng.

Chờ tất cả mọi người ngoan ngoãn tự giác xếp hàng, Lý lão sư mới mở miệng nói: “Chào mọi người!”

Các học viên cùng kêu lên: “Chào các lão sư!”

Lý lão sư cười tủm tỉm nói: “Mấy ngày nay ta nghe nói, tổ tiết mục đã mời cho không ít các lão sư vũ đạo và thanh nhạc tới đây để tập huấn, mọi người đều ăn không ít khổ cực đi?”

Lời này đã dẫn tới không ít oán khí.

“Mệt mỏi quá lão sư ơi.”

“Luyện tập nhiều đến mức chân đau không chịu nổi.”

“Ngài đừng nói nữa.”

Mấy lời này lại giống như chính là những gì Lý lão sư muốn nghe, hắn mỉm cười nói: “Cho nên, nội dung chủ đề ngày hôm nay chính là một trò chơi, xem như là để mọi người cùng nhau vui vẻ giải tỏa căng thẳng, mà bên thắng sẽ nhận được phần thưởng vô cùng phong phú!”

Mọi người sau khi nghe xong tinh thần liền chấn động.

Lý lão sư nhanh chóng tuyên bố quy tắc trò chơi, theo lời hắn nói, ở xung quanh nhân viên công tác cũng bắt đầu bưng mâm tiến vào, trên đó đặt hai chồng thẻ tên màu sắc khác nhau: Đỏ và xanh.

“Quy tắc thi đấu như sau, 108 thực tập sinh sẽ thông qua hình thức rút thăm để chia thành hai đội, hai trận doanh có quan hệ đối địch với nhau. Để đoạt được thắng lợi, hai đội phải lấy được bảng tên để cộng điểm cho mình, sau khi thi đấu kết thúc, hai đội sẽ tính toán điểm số, bên nào đạt được số điểm cao hơn bên đó sẽ đạt được thắng lợi, mà bên chiến thắng có thể hưởng thụ một bữa lẩu xa hoa, cùng với ưu tiên biết được vị trí xếp hạng của bản thân trước đêm đào thải.”

Hóa ra là đoàn chiến!

Có học viên nhấc tay đặt câu hỏi: “Lão sư, xin hỏi rút thăm kiểu gì ạ?”

Phó Kim Tiêu lười biếng đứng nơi đó cầm mic lên trả lời: “Rút thăm ngẫu nhiên, dựa theo trình tự từ thấp đến cao.”

Nếu là tùy duyên thì khả năng bạn tốt ngày xưa cũng có thể trở thành địch nhân, lúc này không ít người bắt đầu ý vị thâm trường nhìn về phía bằng hữu của mình, ngày thường là anh em đồng hao không gì không tốt, nhưng đến lúc này, tất cả đều đồng loạt nở nụ cười tươi rói.

Thẩm Tinh Thần nhìn Giản Tinh Tuế nói: “Lúc ngươi đi lên, nhất định phải rút thăm cùng màu với ta đấy biết không?”

Giản Tinh Tuế nhất quyết phải đánh tỉnh hắn: “Đây đều là dựa vận khí, cố bao nhiêu cũng vô dụng.”

“Ngươi sao có thể không rút được.” Thẩm Tinh Thần phẫn hận: “Chẳng lẽ vận khí hai chúng ta sẽ thảm đến mức đó?”

“……”

Mọi người xếp hàng rút thăm, đến lượt Giản Tinh Tuế, hắn đem tay bỏ vào thùng xáo một vòng, cuối cùng lấy ra được quả cầu nhỏ màu xanh. Và không một chút bất ngờ, Thẩm Tinh Thần sau khi đi lên bốc, đã được quả cầu màu đỏ.

Giản Tinh Tuế bất đắc dĩ cười cười: “Xem đi.”

“Tại sao có thể như vậy.” Tiểu thiếu gia bắt đầu không hài lòng, hắn uy hϊếp nhìn Giản Tinh Tuế, véo eo nói: “Được, hiện tại chúng ta là địch nhân, ngươi chính là kẻ phản bội, chờ xem, đến lúc ta nhất định phải đem thẻ tên của ngươi kéo xuống bằng được!”

Giản Tinh Tuế nói: “Ngươi nhắm vào ta làm gì.”

Thẩm Tinh Thần hợp tình hợp lý: “Ai làm ngươi không rút thăm cùng đội với ta.”

……

Quá bá đạo, không thông nổi.

Chờ các tuyển thủ đều phân chia trận doanh xong xuôi, thế cục đã dần dần rõ ràng. Sự thật chứng minh, trong số mọi người Giản Tinh Tuế thật quả nhiên xui xẻo nhất, hắn là người duy nhất trong ký túc xá không thuộc đội đỏ, hơn nữa theo quan sát của hắn, An Nhiễm cũng là màu xanh.

Có học viên dò hỏi: “Lão sư, các ngươi cũng tham gia sao?”

Đồ Nhã khẽ cười nói: “Tham gia chứ, tuy rằng màu đội tạm thời không thể nói cho các ngươi, nhưng có một điều có thể tiết lộ, thẻ tên của chúng ta sẽ giúp gấp đôi điểm số của học viên.”

Lời vừa nói ra, toàn trường liền “ồ” lên.

Các học viên trực tiếp bùng nổ, gấp đôi điểm đó, dựa theo giả thiết này, chỉ cần có thẻ tên của một lão sư thôi là có thể một bước đắc đạo?

Quá dụ hoặc rồi, thẻ tên này cũng quá quý, đáng giá hơn không biết bao nhiều lần so với thẻ của thực tập sinh?

Nhưng vấn đề nan giải chình là, ai lại dám thật sự đi xé thẻ tên của các lão sư, ăn gan hùm mật gấu chắc.

Khán giả trong phòng phát sóng hưng phấn:

“Làm đi làm đi!”

“Ha ha ha, muốn nhìn Phó ca xé thẻ như thế nào.”

“GKDGKD!”

Nhân viên công tác đưa mọi người ra bên ngoài khu tập trung , sau đó nói: “Mọi người sẽ dựa theo kết quả rút thăm để đi vào lần lượt theo hai đường khác nhau, đồng thời hiện tại chúng ta đã mở ra hệ thống trao đổi tinh đậu, để học viên có thể đổi vũ khí phòng thân.”

Trên bàn có thể nói là rực rỡ muôn màu muôn vẻ.

Tỷ như thùng múc nước, bom khói, súng bắn nước, kính viễn vọng, dây thừng, lục lạc, muốn cái gì có cái đó, giá cả từng món cũng rất rõ ràng, chỉ cần là người “giàu có” thì muốn mua gì cũng được.

Mà người giàu sang nhất ở đây không thể nghi ngờ chính là Thẩm Tinh Thần, hắn nhanh chóng tập hợp bạn cùng phòng với mấy người từng huấn luyện với nhau trở thành một phân đội nhỏ, góp tiền phân chia vật tư, hầu như mỗi đạo cụ đếu mua một cái, mà Giản Tinh Tuế lại tương đối nghèo, hắn nghĩ nghĩ, chỉ mua một cái bom khói.

Lý lão sư bắt đầu đếm ngược: “10 giây thi đấu, chuẩn bị,……!”

Không khí hiện trường bắt đầu có chút khẩn trương.

Giản Tinh Tuế là nhóm thứ hai đi vào, trong đại sảnh trống rỗng không một bóng người, nhưng tại lầu ba cách đó giống như loáng thoáng truyền đến tiếng ai đó kêu rên, được một hồi, âm thanh thông báo vang lên : “Học viên số 57 Trương Tiệm Thâm đã bị loại, đội Đỏ một điểm.”

Nhanh như vậy đã bị loại!!

Giản Tinh Tuế nhìn thoáng qua bảng tên màu xanh trên người mình, thở gấp một hơi. Theo như hắn biết, nhóm người vừa tiến vào đã hợp lại hình thành tổ đội, chỉ có hắn một người hành động, cho nên muốn cùng người ta cứng đối cứng rõ ràng là không thực tế, đến nước này, tẩu vi thượng sách.

“Tìm chỗ nào bây giờ.” Hắn bắt đầu nhớ lại sơ đồ khu tập trung.

Địa phương tốt nhất bây giờ, chính là nhà ăn.

Thứ nhất, nơi đó có nhiều ghế dựa, nếu có người tiến vào đi vào sẽ bị hạn chế tầm nhìn khá lớn; Thứ hai, phòng bếp cũng có nhiều cửa ra vào, chẳng may bị bại lộ, cũng có thể chuồn nhanh ra ngoài; Cuối cùng, tầm nhìn tương đối trống trải, công thủ đều hiệu quả.

Kế hoạch đã có, Giản Tinh Tuế cũng không do dự, lập tức đứng dậy lao nhanh tới phòng bếp, nhân lúc nhóm học viên thứ ba chưa tiến vào. Hiện tại nhân số cũng không tính là quá nhiều, chỉ cần hắn chú ý không gặp người bên đội Hồng là được.