Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Trọng Sinh Ta Gả Cho Người Cha Hầu Gia Của Chồng Trước

Chương 24:

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khương lão phu nhân kìm nén một cỗ bực bội không có chỗ nào phát tiết, có hơi mất mặt, trong đầu vang lên những tiếng ong ong.

Hứa thị cười nói: "Không có chuyện đó, phủ Ninh Viễn Bá chúng ta có uy tín danh dự, đều là bên ngoài đồn thổi vớ vẩn, nhờ ngươi trở về nói cho Hạ lão phu nhân bớt lo lắng."

"Phải không?" Hạ Tư Dư vẫn có thái độ truy vấn ngọn nguồn: "Làm sao ta nghe mấy hộ sát vách đều nói phủ Ninh Viễn Bá sắp phá sản rồi, các người thật sự còn tiền không? Nếu không trả nổi, ta có thể nói với tổ mẫu một tiếng, để tổ mẫu giúp các người."

Dù sao thì phủ An Quốc Hầu có tiền!

Giọng nói của nàng ta ngây thơ, nhưng người của phủ Ninh Viễn Bá nghe thì cực kỳ chói tai, từng câu từng chữ như đâm vào tim.

Cái gì mà phá sản, cái gì mà không trả nổi?

Trong lòng Khương lão phu nhân ngạnh lên.

Khương Ngật Tùng thiếu chút bóp vỡ chén trà trong tay, hận không thể nuốt sống Khương Thanh Dao, nếu không phải là do tai tinh như nàng, phủ Ninh Viễn Bá sao lại bị người ta giễu cợt đến tận đây chứ?

Tên tuổi cả đời ông ta đều sắp bị huỷ trong tay kẻ nghiệp chướng này rồi!

Lo lắng Hạ Tư Dư sẽ nói ra lời gì đó kinh hãi thế tục, Hứa thị vội vàng chuyển chủ đề, kéo sang việc khác.

Khương Thanh Dao dẫn Hạ Tư Dư đến Hoa Gian cư uống trà.

"Tư Dư, thế tử có nhắc đến ta hay không?" Tần Ngọc Dung trông mong đuổi theo, khẽ cắn môi, e lệ mở miệng: "Hạ lão phu nhân đã nguôi giận chưa?"

Từ trước đến nay Tần Ngọc Dung thích bày ra dáng vẻ uỷ khuất đáng thương, luôn có vẻ như bản thân rất thấp kém, vô cùng khiến người khác thương tiếc.

Lúc trước Hạ Tư Dư không có cảm giác gì với nàng ta, chỉ biết là nàng ta vẫn luôn đi theo Thanh Dao tỷ tỷ, như một cái đuôi, còn luôn có biểu cảm đáng thương, như thể có ai đó khi dễ nàng ta vậy.

Nhưng từ khi Tần Ngọc Dung bò lên giường của thế tử vào ngày mà hai nhà thảo luận hôn sự, ấn tượng của Hạ Tư Dư về nàng ta thật sự không tốt rồi.

Nàng ấy nhíu mày: "Đừng gọi ta là Tư Dư, chúng ta không thân thiết như vậy, vẫn nên gọi ta là Hạ nhị tiểu thư đi."

Tần Ngọc Dung sững sờ, như thể bị người ta tát một cái, khuôn mặt thoáng cái đỏ bừng, trong lòng nổi lên ý hận vô biên, nhưng vẫn cụp mắt xuống, rưng rưng muốn khóc.

"Vâng, Hạ nhị tiểu thư."

Hạ Tư Dư không muốn nói nhiều với nàng ta: "Tam ca không nói gì đến ngươi, một câu cũng không nói, tổ mẫu ta dĩ nhiên lại càng không, ngươi cứ đợi sau này vào ở tiểu viện tử mà Tam ca tìm cho ngươi đi."

Khương Thanh Dao thấy Tần Ngọc Dung giận dữ cực kỳ oán hận nhưng lại không thể không nhịn thì khẽ cười, lôi kéo Hạ Tư Dư: "Được rồi, gần đây có trà mới, cho ngươi nếm thử."

Bây giờ mới đến đâu chứ, Tần Ngọc Dung chịu đựng chút ấy chỉ là ngoài da, sau này nàng ta mới biết cái gì gọi là ăn mãi không hết khổ.

Tần Ngọc Dung hất váy lên, xoay người đi đến Phúc Thịnh Đường của Khương lão phu nhân.

Nàng ta đi vào đã khóc lóc nhào vào lòng Khương lão phu nhân: "Cô mẫu, người phải làm chủ cho Dung nhi!"

"Tiện nhân Khương Thanh Dao kia khinh người quá đáng, liên hợp với Hạ nhị tiểu thư làm nhục ta."

Nhưng sắc mặt Khương lão phu nhân tối lại, hơi nhíu mày một cái.

Tần Ngọc Dung bỗng nhiên ý thức được điều gì, vội vàng đổi giọng: "Cô, cô tổ mẫu phải giúp Dung nhi..."

Chạng vạng tối, người Tiết gia đến cửa đòi nợ rồi.

Khương lão phu nhân không kéo dài nữa, sợ nếu còn tiếp tục như vậy thì thật sự sẽ bị mời đến phủ An Quốc Hầu uống trà, nghe lão tỷ muội của bà ta hỏi có cần vay tiền hay không?

Thật sự làm như vậy thì đến lúc lâm chung bà ta chết cũng không nhắm được mắt.

Khương Ngật Tùng còn sốt ruột hơn so với bà ta, vô cùng lo lắng bảo người Tiết gia cầm năm vạn lượng rồi đi nhanh đi, đừng có ở lại, tránh cho ngày mai lại có người truyền đi những lời quá đáng hơn.

Nghe thấy tin tức này, khoé miệng Khương Thanh Dao cong lên thành một nụ cười: "Coi như không tệ."

Năm vạn lượng khiến cho phủ Ninh Viễn Bá chảy máu lớn, chờ nàng lấy lại của hồi môn của mẫu thân, những người trong phủ Ninh Viễn Bá này chờ mà nhịn đói đi!

Nhưng còn không vội, phải chờ cho bọn họ không chút kiêng kỵ mà tiêu, chờ lỗ hổng càng lúc càng lớn, chờ đến lúc bọn họ muốn bù vào thì đã muộn rồi.

Khi đó mới đủ thú vị, mới thật sự là tổn thương đến gân cốt.

Chi Đào không biến sắc đứng bên cạnh Khương Thanh Dao, kết hợp với kinh nghiệm mấy ngày gần đây, mỗi khi tiểu thư lộ ra vẻ mặt này thì nói rằng sẽ có người gặp xui xẻo.

Nhìn có vẻ còn là vận xui lớn.