Chương 8

"Không có, không có. Là muội cảm thấy... Đại biểu tỷ, vì sao con người lại có thể xấu xa đến mức độ như vậy chứ? Muội không hề từng làm chuyện xấu gì đối với nàng ta."

Yến Ninh cảm thấy mình chưa bao giờ trêu chọc qua Khương Huyên.

Vô luận là thời niên thiếu, hay là gả về nhà chồng, đối với Khương Huyên mà nói, Yến Ninh cũng là người vô hại nhất.

Nhưng mà Khương Huyên lại tựa hồ như hận nàng vĩnh viễn cũng không thể xoay người.

Đây mới là chỗ mà Yến Ninh nghĩ mãi không ra.

Vì sao Khương Huyên lại hận nàng?

"Muội muốn nói là Khương Huyên?" nói lên Khương Huyên, đáy mắt A Dung nhanh chóng thoáng hiện chút tối tăm nhàn nhạt, sau đó vuốt mặt Yến Ninh ôn hòa nói, "Nếu đã có ý định làm ác, vậy thì bất kể muội có từng tổn hại nàng ta hay không, Nàng ta cũng sẽ tự dùng đạo lý vặn vẹo của mình để ghen ghét muội, thương tổn muội. Nhưng muội cũng đừng để ý đến nàng ta. Chẳng qua chỉ là một đứa con ngoài giá thú không thể xuất hiện trên mặt bàn, lão phu nhân sẽ không để nàng ta quay về phủ."

Khương Huyên là con ngoài giá thú, từ khi sinh ra cho đến bây giờ, bao nhiêu năm qua vẫn luôn cư ngụ ở bên ngoài, lão phu nhân chán ghét mẫu thân của Khương Huyên năm đó không biết liêm sỉ, vì vậy kiên quyết cự tuyệt để mẫu thân nàng ta nhập phủ, dù cho chỉ là một danh phận thϊếp thất cũng không chịu cho, bởi vậy cho dù tình cảm giữa mẹ đẻ của Khương Huyên cùng Lý quốc công cảm thiên động địa, nhưng mà ngại vì hiếu đạo, Lý quốc công cũng không dám cãi lại lão phu nhân, không dám vì một nữ nhân mà đại nghịch bất đạo mạo hiểm làm lão phu nhân tức giận, để đón ngoại thất về phủ quốc công.

Đương nhiên, kỳ thật Lý quốc công cũng rất muốn cãi lại lời lão phu nhân.

Chỉ là nghe nói năm đó lão phu nhân vung tay quất một bạt tai



vào trên mặt Lý quốc công, nói cho hắn biết, hoặc là mang theo ngoại thất cút ra khỏi phủ Lý Quốc công, hoặc là hiện tại lão phu nhân lập tứ đổi đại lễ phục cáo mệnh phu nhân, tiến cung kiện ngự trạng.

Làm con trai nhưng lại vì một nữ nhân thậm chí ngay cả mẹ ruột cũng dám ngỗ nghịch, lão phu nhân không kiện Lý quốc công tội ngỗ nghịch thì đúng là quá phụ lòng hắn.

Thấy lão phu nhân giận dữ lớn như vậy, thì cho dù trong lòng Lý quốc công có yêu thương đến mức có thể hái sao trời cho người yêu cũng không dám thật sự trở mặt với mẹ ruột, bởi vậy đành ấm ức đem nữ nhân yêu mến của mình sắp xếp ở bên ngoài.

Khương Huyên là đứa con gái duy nhất của ngoại thất Lý quốc công, nhớ ngày đó sau khi sinh nàng ta ra, Lý quốc công muốn dựa vào định luật mẹ sang nhờ con, để đón mẹ con bọn họ vào phủ, lại bị lão phu nhân cản lại.

Khương gia không thiếu con cháu, lão phu nhân nhất quyết không chấp nhận con ngoại thất nên đương nhiên không nhận nàng ta là cháu gái mà đón về phủ.

Vì vậy, Khương Huyên lớn lên ở bên ngoài, tuy rằng xuất thân thấp hèn, nhưng bởi vì được Lý quốc công yêu thương, vì thế tu dưỡng cùng cử chỉ đều là phong phạm của quý nữ. Lần này là đại thọ hiếm khi có được của lão phu nhân, Lý quốc công không biết nghĩ như thế nào, vụиɠ ŧяộʍ không cho ai hay biết mang theo Khương Huyên cho vào phủ Quốc công, với ý định tiên trảm hậu tấu, hôm nay lão phu nhân đại thọ vui vẻ, lại không thể thất lễ với mọi người, nên ông ta để Khương Huyên trực tiếp đứng trước mặt lão phu nhân, chẳng lẽ lão phu nhân còn có thể trở mặt trước mặt nhiều quý nữ quyến như thế, đúng không?

Ông ta ăn diện cho Khương Huyên xinh đẹp như đoá hoa thuỷ tiên xinh lung linh soi bóng nước.

Nhưng mà lão phu nhân lại không làm theo sự sắp đặt của Lý quốc công.

Bà nổi giận đùng đùng, bảo Lý quốc công đuổi Khương Huyên ra khỏi phòng tiệc.

Khi đó, Yến Ninh đang đứng hầu ở bên cạnh lão phu nhân, nhìn Khương Huyên xấu hổ dùng ánh mắt giận dữ nhìn lão phu nhân, còn có bộ dáng vội vã chạy đi của nàng ta, trong lòng kỳ thật cảm thấy người tên Khương Huyên này đại khái rất đáng sợ, nhưng mà nàng lại tuyệt đối không ngờ rằng, Khương Huyên lại nhanh chóng sửa lại tâm tình, lại còn có thể nhân lúc bọn họ chơi đùa bên bờ hồ, đẩy mình xuống nước.