Chương 30: Xác định tuyến đường

“Tiểu Ly, tôi dạy cậu kỹ năng chiến đấu nhé?”

Khi Yến Ly đang ăn sáng, Ôn Mộ Sanh cười tủm tỉm thò qua nói.

“Tuy rằng cậu học theo video cũng được, nhưng rất khó phát hiện mình phát huy sức mạnh có chính xác hay không, hơn nữa còn không có đối thủ, cũng rất khó luyện tập mấy kỹ năng thực chiến, không phải sao?”

Yến Ly sửng sốt, hình như đối phương nói cũng có lý……

Quý Sâm và Bạch Cảnh Chi ở cách đó không xa nghe được lời của Ôn Mộ Sanh, hai người liếc nhau một cái rồi cùng đi tới.

“Tôi cũng có thể dạy cậu.” Quý Sâm trầm giọng nói, “Tôi là quân nhân.” Ý là hắn mạnh hơn người khác nhiều.

Bạch Cảnh Chi nhàn nhạt nói: “Từ nhỏ tôi đã theo huấn luyện viên học thuật cận chiến, tôi sẽ dạy cho cậu.”

Yến Ly mờ mịt:…… Sao tự nhiên ở đây hết thế?

Các đội viên của Bạch Cảnh Chi kinh ngạc, một con ngưởi hờ hững với bất kỳ sự vật nào như đội trưởng lại chủ động muốn dạy cho người khác sao??? La Kim và Đường Mặc tức khắc nâng cao tầm quan trọng của Yến Ly lên thêm một chút nữa.

La Ngân có chút hâm mộ mà liếc mắt nhìn Yến Ly một cái, cậu ta cũng muốn được đến đội trưởng dạy bảo! Cậu ta cũng muốn trở nên mạnh mẽ như đội trưởng.

Cốc Hi Nhiên vừa gặm bánh mì, vừa trầm ngâm nhìn Yến Ly, sau đó nhìn về phía các đội trưởng cao lớn anh tuấn trước mặt Yến Ly, hai tròng mắt dần dần sáng lên, há há há, đây là Tu La tràng*…… trong truyền thuyết ư? Tiểu Ly thật là được chào đón quá đi ~

* Tu La tràng (修罗场): Thông tin tổng hợp từ nhiều nguồn, có thể tạm giải thích rằng Tu La tràng là nơi diễn ra cạnh tranh khốc liệt, người chết ta sống, cũng như ván đồ sát mà mỗi người là một phe, ai tham gia hẳn là từ chết tới bị thương. Nói về tình cảm thì chắc là kiểu cả đám người làm thành nguyên cái bùng binh dùng dằng với nhau, cũng như so kè sứt đầu mẻ trán về mọi phương diện.

Không biết Tiểu Ly sẽ đồng ý với ai nhỉ? Cốc Hi Nhiên bắt đầu tràn đầy chờ mong, kích hoạt radar phát hiện couple.

Dưới mấy chục ánh mắt, Yến Ly có chút không được tự nhiên mà cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Không, không cần……” Ba người này đều rất mạnh, nếu cậu chọn một người trong đó, hai người khác sẽ cảm thấy khó chịu thì phải làm sao đây? Vì không để mất lòng các đại lão tương lai, cậu vẫn là ngoan ngoãn tự luyện thì hơn……

“Như vậy đi, ba chúng tôi sẽ cùng dạy cậu, thế nào?” Ôn Mộ Sanh nhìn thấy Yến Ly muốn từ chối, lập tức cắt ngang lời của cậu, ôn hòa cười nói: “Kỹ năng chiến đấu mà mỗi người chúng tôi nắm giữ chắc chắn là khác nhau, nếu ba người đều dạy cho cậu, Tiểu Ly sẽ có thể trở nên mạnh hơn, như thế cũng có thể bảo vệ mẹ của cậu càng tốt hơn, không phải sao?”

Ôn Mộ Sanh biết điểm yếu của Yến Ly ở đâu.

Yến Ly nuốt lời từ chối xuống, cậu không thể không thừa nhận, Ôn Mộ Sanh nói rất có lý, cậu rất muốn mạnh lên.

Quý Sâm gật đầu, “Tôi cảm thấy được.”

Bạch Cảnh Chi cũng hơi gật đầu, hắn thích tiếp xúc với Yến Ly, về phần có Quý Sâm và Ôn Mộ Sanh hay không, hắn cũng không thèm để ý.

Yến Ly nghe được nhóm Quý Sâm đã đồng ý rồi, cũng ngại từ chối lần nữa, cậu hơi ngẩng đầu nói với vẻ mặt nghiêm túc, “Cảm ơn các anh, tôi sẽ cố gắng học!”

Ôn Mộ Sanh cười khẽ sờ đầu của Yến Ly: “Tốt lắm, ngày mai chúng tôi sẽ bắt đầu dạy cậu, mỗi dạy cậu nửa tiếng là đủ rồi.”

Yến Ly không có ý kiến gì, chuyện này cứ quyết định như vậy.

Cốc Hi Nhiên nâng mặt cười hì hì nhìn cảnh này, là cô hẹp hòi! Là cô bố cục không đủ! Chỉ chọn một người sao mà đủ?! Đương nhiên là phải chọn toàn bộ mới đúng chứ~

“Cô đang làm gì đó?” Bộ Thành Dương nhìn khuôn mặt tươi roi rói của Cốc Hi Nhiên, nghi hoặc hỏi.

“Tôi ship cp á~” Cốc Hi Nhiên nhìn ba vị đội trưởng ngồi ở xung quanh Yến Ly, nhịn không được cười tươi rói cảm thán, “Ai cũng xứng đôi với Tiểu Ly hết.’’

Sau chuyện kem đệm tối hôm qua còn có thuốc hạ sốt sáng nay, Cốc Hi Nhiên đã trở thành fans trung thành của Yến Ly, trong mắt cô, tuy rằng hiện tại Yến Ly không thích nói chuyện nhưng lại là một người siêu tốt, còn có được một cái không gian thần kỳ của Doraemon nữa!

Bộ Thành Dương không rõ nguyên do, yên lặng mà ngồi xổm tiếp tục gặm bánh bao ở một bên.

Sau khi ăn sáng xong, hai dị năng hệ kim của hai đội—— hai anh em La Kim và La Ngân bắt đầu sử dụng vật liệu từ nhà máy để gia cố xe của mình, cường hóa đến làm cho xác sống không thể dễ dàng phá hủy.

Quý Sâm còn sắp xếp ba người đi ra ngoài tuần tra, đề phòng có xác sống hoặc là người có dị năng không có ý tốt xuất hiện.

Những người khác ở lại nhà máy để giúp giao đồ cho hai anh em La Kim và La Ngân, Yến Hà và dì Triệu nghỉ ngơi ở một bên cũng chăm sóc Triệu An An, sau khi Triệu An An uống thuốc hạ sốt thì tình huống hiện tại đã ổn định lại, đang ngủ yên giấc.

Nhóm Quý Sâm gọi Yến Ly đến để bàn bạc tuyến đường đến thành phố A vơi bọn họ ở trong góc.

“Đoạn đường cao tốc này rất dài, bình thường phải lái xe bảy tám ngày, suy xét có xác sống, hơn nữa không thể lái xe vào ban đêm, cho nên có thể phải mất hơn mười ngày mới có thể đến được thành phố tiếp theo thông qua đoạn đường này.” Quý Sâm trầm giọng nói, “Bởi vậy, trước khi đi trên đường cao tốc này, chúng ta phải dự trữ đủ lương thực trước.”

“Bên này có một siêu thị lớn hai tầng, nhưng bởi vì nó nằm trên quảng trường, hơn nữa vào ngày tận thế quảng trường này còn đang tổ chức một buổi nhạc hội, có rất nhiều người, cho nên hiện tại cũng có rất nhiều xác sống, ước chừng khoảng ba đến bốn ngàn, gần như không có đội dị năng nào dám đi đến nơi này.”

“Tôi cảm thấy chúng ta có thể đi thử, nơi này vừa vặn tiện đường, hơn nữa có lẽ đồ ăn cũng chưa bị tìm đến.” Quý Sâm nhìn về phía những người khác.

Ôn Mộ Sanh và Bạch Cảnh Chi không có ý kiến, bọn họ chưa bao giờ coi xác sống ra gì.

Yến Ly suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý, nếu có một mình cậu thì sẽ không bao giờ đến nơi nguy hiểm như thế, nhưng hiện tại có nhóm Quý Sâm, cậu có thể yên tâm một chút; không nói cái khác, Yến Ly vẫn rất tin tưởng thực lực của bọn họ.

“Được rồi, sau khi đi qua đoạn đường cao tốc này, chúng ta có thể đến thành phố C để bổ sung xăng.” Quý Sâm tiếp tục sắp xếp lộ trình, “Sau khi vượt qua thành phố C, chúng ta sẽ đi dọc theo con đường này, đi qua những thành phố này, dựa theo bản đồ mà Yến Ly đã download, trong mấy thành phố này có kho lúa, chúng ta sẽ tiện đường xem xem; ngoài ra, những thành phố này còn có kho vũ khí, có thể đi lấy vũ khí.”

Nghe đến đó, những người khác đều nhìn thoáng qua Quý Sâm, tuy rằng biết đối phương là bộ đội đặc chủng, nhưng ngay đến kho vũ khí bí mật cũng biết, xem ra thân phận của Quý Sâm còn cao hơn bọn họ nghĩ.

“…… Cuối cùng đi theo con đường này đến căn cứ Bình Minh ở thành phố A.” Quý Sâm nói hết toàn bộ lộ trình, “Nhanh nhất phải đến ba tháng mới đến nơi, chậm nhất…… không thể xác định, có thể phải từ nửa năm trở lên.” Dẫu sao rất khó xác định sẽ gặp phải nguy hiểm gì ở trên đường.

“Nơi này.” Bạch Cảnh Chi đột nhiên nói, “Nơi này phải đi qua một cây cầu, đừng đi nơi này. Bởi vì cầu đang bảo trì xây dựng, không thể đi qua được.”

“Sao anh biết?” Ôn Mộ Sanh hơi nhướng mày.

“Đây là hạng mục của công ty ba tôi, vào ngày tận thế đó, đội thi công chỉ vừa mới khởi công phá cây cầu này, lúc trước khi chúng tôi nói chuyện điện thoại, ông ấy bảo tôi đi đường vòng.” Bạch Cảnh mặt không cảm xúc nói.

“Hiểu rồi, nếu vậy thì chúng ta phải đi đường vòng ở chỗ này.” Quý Sâm nhìn bản đồ, rất nhanh đã cho ra lộ trình mới, “May mà cậu biết tin này, nếu không chúng ta phải đi một chuyến uổng công, quay lại thì phải mất thêm hai ngày.”

Quý Sâm lại xác định lộ trình lần nữa, “Còn có chỗ nào có vấn đề không? Nếu không thì chúng ta sẽ tạm thời đi theo lộ trình này.”

“Không có vấn đề.” Nhóm Yến Ly lắc đầu, thế là Quý Sâm chính thức quyết định lộ trình, cũng với các loại kho thóc, kho vũ khí, trạm xăng mà bọn họ sẽ ghé qua ở trên đường.