Chương 20

Chỉ tiếc là hoa nở không giống tháng ba, không rực rỡ, phấn hồng, khi xe chuyển tay lái, sau khi đổi làn đường đã không nhìn thấy hoa anh đào nữa.

Sau khi Lạc Dao xuống xe, nhìn sang công ty đối diện, sau đó đi vào trong quán.

Chủ đề mới là trăng non, lần này cậu bị cưỡng éo mang hai kẹp hoa trông rất ngu ngốc.

Bên dưới kẹp hoa còn có lò xo chỉ cần di chuyển sẽ bắt đầu lắc lư, mới đầu Lạc Dao có chút ghét bỏ nhưng sau khi mang một lúc, cậu quên mất trên đầu có mang kẹp.

Mấy ngày trước, bà chủ lại tuyển thêm hai nhân viên trẻ tuổi cho quán, vì để bọn họ nhớ công thức, Lạc Dao chịu trách nhiệm giao hàng, miễn là không vòng 1 km và bọn họ không bận rộn.

“Hai cốc trà sữa hoa hồng bình thường, cho 30% đá. Lạc Dao, đến giúp tôi làm để chút nữa mang tới quán lẩu cay ở tầng 3 quảng trường.”

Hứa Nhân chỉ cảm thấy tay chân luống cuống, bởi vì gần đây nhiệt độ không khí dần ấm lên, món lạnh càng ngày càng bán được, tuy rằng trong tiệm không có nhiều khách nhưng đặt hàng lại càng ngày càng nhiều.

Bởi vì giai đoạn trước, hoạt động của quán đều để thêm phương thức liên hệ, một số người không đặt món trên app giao hàng mà chuyển sang đặt hàng và chuyển khoản bên Wechat, cho nên bọn họ bận tối mặt tối mày.

“Được được.” Lạc Dao nhanh chóng giúp đỡ, sau khi đóng gói xong lại đẩy cửa chạy chậm ra ngoài.

Bởi vì khoảng cách không phải xa, mới đầu Lạc Dao cũng không cảm thấy mệt lắm, mãi cho tới khi trong vòng nửa tiếng, cậu đã ra vào hơn sáu lần, cậu mới cảm thấy mệt như muốn mạng.

Cậu tình nguyện ở bên trong pha chế, cho dù làm trăm ly trà sữa trân châu cũng không muốn ở chạy khắp nơi như này.

“Ba ly dâu tây và bốn ly nước nho gửi tới công ty đối diện, đưa cho chị gái đầu đội nón lưỡi trai, đeo khuyên tai màu bạc.”

“Được.”

Lạc Dao trở về quán chưa được bao lâu, chân còn chưa đứng vững, đã lại từ quầy pha chế cầm bảy ly nước còn thêm một ly trà sữa đi ra ngoài quán.

Đi qua đường cái, khi đi tới tòa nhà cao tầng, cậu lại nhìn thấy hai bảo vệ quen thuộc.

cậu cúi đầu lảng tránh ánh mắt của bọn họ, bước sang một bên đặt trà sữa xuống chiếc kệ gỗ dưới lầu.

“Khoan đã, không thể đặt ở đây.”

Bảo vệ đột nhiên đi lên trước, ngăn cậu buông tay ra.

Lạc Dao nhìn thoáng qua kệ gỗ đã đặt đầy hộp đồ ăn ở tầng một, cậu không biết nơi để chúng ở đâu.

“Anh trai không phải anh nhắm vào tôi chứ.” Lạc Dao lên tiếng.

Bảo vệ vội vàng vẫy tay vào bên trong, một lúc sau nói: “Nửa tiếng trước có thể đặt trà sữa ở nơi này, nhưng bây giờ thì không được, cậu mang vào quầy lễ tân đi.”

“Được...” Lạc Dao đành phải mang trà sữa đi vào bên trong.

Trong đại sảnh trang trí lộng lẫy, thậm chí còn đẹp hơn cả câu lạc bộ tư nhân trước đó, rất nhiều nhân viên trang điểm nhẹ nhàng, ăn mặc đẹp đẽ đi qua lại, mùi nước hoa quẩn quanh trong không khí.