Chương 28: Pháo hôi công trong truyện hào môn

Sao nơi nào cũng mềm mềm vậy? Giang Hạc Niên nghĩ thầm.

Còn biết làm nũng hơn mấy con mèo hoang mà hắn đã từng gặp.

Sau nửa đêm, lúc còn nhỏ Giác Chu sống sờ sờ sẽ bị nóng tỉnh, phát hiện Giang Hạc Niên còn nhỏ gắt gao ôm lấy mình, dùng sức đến nỗi khiến Giác Chu hô hấp có chút khó khăn, kéo cũng kéo không ra.

【Cậu xem,】 Giác Chu đắc ý mà nói với hệ thống,【Có phải là trẻ con rất dễ dỗ không.】

Tuy rằng hệ thống không hiểu được cậu dỗ Giang Hạc Niên như thế nào, nhưng vẫn rất là phối hợp mà vỗ tay.

Mẹ Cố thấy hai người ở chung cũng không tồi, dứt khoát để cho hai người bọn họ cùng nhau ngủ, thẳng đến khi Giang Hạc Niên mười sáu tuổi.

-

Đèn trên trần nhà vẫn luôn tắt, chỉ có đèn bàn trên bàn sách cùng đèn trước giường còn sáng.

Giang Hạc Niên tắt đèn bàn, bàn tay di đến mặt trên chiếc đèn trước giường, hỏi Giác Chu: “Có sáng chói mắt không?”

Giác Chu là loại người mà thầy giáo có đứng ở trước mặt dùng tiếng giảng bài tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía cũng vẫn có thể ngủ được, vươn đầu từ trong ổ chăn ra, lắc lắc.

Giang Hạc Niên gật gật đầu, đi tắm rửa trước.

Mơ mơ màng màng ngủ mấy giờ, hiện tại tinh thần của Giác Chu rạng rỡ, liền lên mạng lướt web, phát hiện cái tên Chu Trầm Dụ nằm ở top 1 hot search.

#NghingờChuTrầmDụcóngườiyêu#

Nhấn vào thì là một đoạn ghi hình phát sóng trực tiếp, Chu Trầm Dụ đang tiến hành phát sóng trực tiếp, nhân viên công tác dò hỏi Lễ Tình Nhân này Chu Trầm Dụ vượt qua như thế nào.

Giác Chu tạm dừng video, thoát ra đi nhìn nhìn lịch ngày, phát hiện ngày kỷ niệm thành lập trường vừa vặn chính là Lễ Tình Nhân.

“Bốn phần năm cũng là cùng nhau trải qua Lễ Tình Nhân với tiểu học muội tai mèo thôi.” Giác Chu an ủi chính mình.

Hồi tưởng Lễ Tình Nhân mỗi năm, ba Cố mẹ Cố đều sẽ cùng nhau đi ra ngoài nghỉ phép, Giác Chu thường thường đều sẽ cô độc ngồi đối diện Giang Hạc Niên cả ngày. Nếu tâm tình Giang Hạc Niên tốt mà nói, sau khi về nhà sẽ mang cho Giác Chu mấy cái bánh kem nhỏ.

Mà ở thế giới hiện thực, cậu chỉ có thể vượt qua cùng với mấy anh em huynh đệ.

Giác Chu tiếp tục xem video drama của Chu Trầm Dụ.

Chu Trầm Dụ mỉm cười: “Khả năng sẽ tìm người cùng nhau trải qua một ngày lễ đi.”

Giác Chu vội vàng hỏi hệ thống:【Chu Trầm Dụ nhanh như vậy đã nhận định Tạ Ôn Trần rồi?】

Hệ thống click mở cốt truyện nhìn nhìn, lắc đầu:【Không có đâu, hiện tại vẫn chỉ là quen biết bình thường.】

Làm diễn viên cũng thật vất vả, Giác Chu nhìn thời gian, phát hiện hiện tại đã là 11 giờ tối, Chu Trầm Dụ còn đang tiến hành phát sóng trực tiếp.

Nền tảng phát sóng trực tiếp là Tấn Giang Live, trùng hợp là phần mềm Giác Chu thường dùng.

Ngày thường Giác Chu có chút đam mê, khi nhàn hạ thích xem livestream game.

Sau khi vào đại học, số tiền cậu kiếm được từ việc bán tranh cũng đủ chi trả sinh hoạt phí của mình. Trò tiêu khiển hàng ngày, đó là gửi quà cho mấy streamer, cậu xuống tay hào phóng, còn thích giúp đỡ mấy streamer nhỏ mới nổi, ở trên nền tảng cũng coi như là thần hào đại lão tiếng tăm lừng lẫy.

Những người thường xuyên xem livestream game cũng đều biết đến cậu, nhân viên công tác của Tấn Giang Live còn cố ý thiết kế cho cậu một biệt hiệu riêng biệt, mỗi khi Giác Chu tiến vào một phòng phát sóng trực tiếp nào, sẽ có biểu ngữ kim quang lấp lánh cùng cầu vồng đáp xuống ở phòng phát sóng trực tiếp đó.

Giác Chu rất thích kiểu kim quang lấp lánh đủ mọi màu sắc đặc biệt này, vẫn luôn sử dụng.

Cho nên khi Giác Chu vào phòng live, tất cả mọi người đang xem livestream đều nhận được nhắc nhở.

[Di Chu đã tham gia phát sóng trực tiếp.]

Chỗ Chu Trầm Dụ nhận phỏng vấn là ở nơi ở tư nhân của hắn, rèm cửa màu tối vừa dày vừa nặng, hắn tùy ý mà ngồi ở trên sô pha, bên cạnh là mấy nhân viên công tác.