Chương 4: Pháo hôi công trong truyện hào môn

Đầu ngón tay Tạ Ôn Trần vẫn dừng lại ở trên cúc áo, liền thấy Giác Chu mới vừa rồi còn ngồi xuống lười biếng rũ mắt suy nghĩ đã bật dậy, thay đổi một bộ ngữ khí:

“Mau mau mau! Cậu trước tiên mau mặc quần áo vào.”

Vừa dứt lời, cửa phòng đã bị chìa khóa dự phòng mở ra.

Người từ bên ngoài tiến vào mắt liền thấy được đầu tiên là Tạ Ôn Trần đang chậm rãi mặc quần áo trước giường, cùng với Giác Chu quần áo xốc xếch tóc tai ngổn ngang.

Hoảng hốt lúng túng lăn xuống, Giác Chu từ trên giường ngã mạnh xuống, đau đến sắc mặt đều thay đổi, “Anh Niên!”

Người tới là một thanh niên tuấn tú nhã nhặn, khoảng chừng 25-26 tuổi, trên mũi đeo một bộ gọng kính, cà-vạt được kẹp cà-vạt cẩn thận kẹp lại, ánh mắt lãnh đạm dừng lại ở trên người Giác Chu.

Tạ Ôn Trần đem cúc áo một lần nữa cài xong, nhớ ra người mới tới là ai.

Anh trai nuôi của Cố Giác Chu, đại khái là người duy nhất toàn thế giới có thể quản nổi Giác Chu —— quan ngoại giao số một tinh tế Giang Hạc Niên.

Giống như tin đồn, đem cấm dục khắc vào trong xương, khiến Cố tiểu thiếu gia bên cạnh sợ tới mức trốn về phía sau, trông cực kỳ giống một loại sinh vật yếu đuối nào đó.

Nếu Giác Chu biết suy nghĩ trong lòng y, nhất định sẽ khinh bỉ vài câu.

Dựa theo cốt truyện nguyên tác, Giang Hạc Niên là boss phản diện lớn nhất cả truyện, qua tiếp mấy tháng, Giang Hạc Niên cũng sẽ yêu Tạ Ôn Trần, đồng thời bởi vì người này mà giày vò bắt nạt Giác Chu.

Bị Giang Hạc Niên bắt gặp cậu bao dưỡng Tạ Ôn Trần há chẳng phải là?

Hệ thống cũng khẩn trương mà nói:【Tìm đọc cốt truyện trong nguyên tác, lần đầu Giang Hạc Niên lên sân khấu, liền nhất kiến chung tình đối với Tạ Ôn Trần. Hơn nữa vì Tạ Ôn Trần, hung hăng đánh cậu một trận.】

Nhưng mà, dựa theo nội dung nguyên tác, sau khi Giác Chu bao dưỡng Tạ Ôn Trần được nửa năm, mới bị Giang Hạc Niên phát hiện.

Có lẽ là bởi vì Giác Chu cho nên dẫn đến hiệu ứng cánh bướm, Giang Hạc Niên đến sớm, nhưng mà lại chỉ đơn giản nhìn lướt qua Tạ Ôn Trần.

Hắn đứng ở trước mặt Giác Chu, hơi cúi đầu.

Giác Chu tưởng là hắn muốn đánh mình, sợ tới mức cơ thể đều căng thẳng.

Nhưng mà Giang Hạc Niên chỉ nhẹ nhàng đưa tay đặt ở trên vai Giác Chu, cách lớp áo mỏng, cảm nhận được nhiệt độ phía dưới da thịt: “Không lạnh?”

“Không, kh-không lạnh!”

Tay Giang Hạc Niên rất lạnh, vết chai ở ngón tay rất dày, cọ cọ da thịt mềm mại của Giác Chu có chút đau.

Ánh mắt thanh niên tuấn mỹ lạnh nhạt dừng ở trên người Giác Chu: “Lại còn chơi rất lớn.”

Giác Chu hận không thể chui xuống dưới cái bàn, yếu ớt nói sang chuyện khác: “Anh Niên, không phải nửa năm sau anh mới về sao…”

Tầm mắt Giang Hạc Niên chậm rì rì mà dừng lại ở đống lộn xộn trên giường, “Nửa năm sau mới về, làm sao biết được em học theo người ta nhiều sở thích xấu như vậy.”

Hắn cởϊ áσ khoác của mình xuống khoác ở trên người Giác Chu, từ đầu đến cuối, không hề nhìn Tạ Ôn Trần bên cạnh một cái.

Giác Chu ghét bỏ màu của áo hắn không hợp với màu của cài áo mình, giật giật một chút.

“Bên ngoài lạnh, mặc vào cho cẩn thận.” Giang Hạc Niên như đối với một con mèo túm lấy gáy Giác Chu, mang cậu đi ra ngoài.

Giác Chu không tình nguyện mà bị Giang Hạc Niên bắt đi ra ngoài, hua hua điện thoại của mình đối với Tạ Ôn Trần, ám chỉ với y lần sau lại liên lạc.

Vừa nãy khi cậu bảo Tạ Ôn Trần giúp mình chơi game, đã thêm phương thức liên hệ của Tạ Ôn Trần, hơn nữa trong nhà Tạ Ôn Trần thiếu nợ một số tiền lớn, không sợ Tạ Ôn Trần chạy mất.

Đi đến nơi tổ chức tiệc rượu ở tầng một, Giang Hạc Niên để ý đến mặt mũi của Giác Chu, buông sau gáy cậu ra.

Giang Hạc Niên nắm trong tay thực quyền, người muốn mắc nối với hắn đếm không xuể.

Chủ tiệc rượu không biết trốn ở chỗ nào, mấy người quyền quý vây quanh Giang Hạc Niên, hỏi làm sao hắn trở về sớm.

Phải biết, Giang Hạc Niên liên tục công tác ở bên ngoài, rất ít trở về.

“Xin lỗi,” trong lúc đó Giang Hạc Niên mặt không thay đổi mà đi qua mọi người, “Đến giờ em trai tôi đi ngủ, lần sau lại cùng các vị nói chuyện.”

Xe của Giang Hạc Niên đã đỗ bên ngoài, Giác Chu bị bắt vào phía sau ngồi.

Trách mắng trong dự đoán không có đến, Giang Hạc Niên bày ra quang não đặt ở trên hai chân.

Hắn di chuyển màn hình, chỉnh về hướng Giác Chu bên này, bên trên thế mà lại là tất cả thông tin về Tạ Ôn Trần.

Thời điểm biết được Giác Chu muốn bao dưỡng người, hắn còn đang ở trên phi thuyền, cấp dưới năng lực mạnh, rất nhanh có được tất cả thông tin về Tạ Ôn Trần.

Chọn chuyện xấu mở ra cho Giác Chu xem, phía trên bao gồm có Tạ Ôn Trần lúc học tiểu học bị giáo viên mắng qua bao nhiêu lần.