Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Vạn Nhân Mê Xuyên Thành Tốt Thí Được Người Người Theo Đuổi

Quyển 1 - Chương 38

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong khoảnh khắc đó, Đông Huyên trợn mắt nhìn đạo diễn.

Anh ta ngẩng đầu lên, ánh mắt hướng về phía Đông Khiểm, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác phức tạp.

Lúc này, Đông Khiểm đang trò chuyện với thanh niên vừa mới vào vai kẻ gϊếŧ người trong cảnh quay trước đó.

Thanh niên ngượng ngùng gãi đầu, nói: “Chào cậu, tôi tên Ngô Thịnh.”

Rõ ràng khi diễn, ánh mắt anh ta hung hãn giống như thật sự là một kẻ gϊếŧ người không chớp mắt. Thế mà không nghĩ đến khi vừa thoát vai, anh ta lại ngoan ngoãn đến vậy.

Sự chuyển đổi quá nhanh khiến Đông Khiểm chớp mắt ngỡ ngàng, rồi sau đó cười nói: “Chào anh, tôi là Đông Khiểm.”

Ngô Thịnh có vẻ khá căng thẳng.

Thanh niên trước mắt thực sự quá xinh đẹp. Tuy quần áo và đầu tóc của cậu đều trở nên lung tung hỗn loạn sau cảnh quay vừa rồi, trên người còn dính máu giả do đoàn phim chuẩn bị nhưng vẫn không che được giá trị nhan sắc cao ngất ngưởng của cậu, thậm chí ngược lại còn sinh ra một vẻ đẹp rách rưới đáng thương.

Nói vậy, đến lúc phim được chiếu chính thức, người xem thấy một màn như vừa rồi chắc chắn sẽ rất đau lòng cho cậu.

Tuy rằng ở trong đoàn phim, Ngô Thịnh rất hay gặp những minh tinh có vẻ ngoài xuất sắc nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh ta không dám nhìn thẳng vào mắt một người, cảm giác như nhìn nhiều một cái cũng là đang mạo phạm người ta.

Anh ta ngượng ngùng nói: “Vừa rồi tôi nắm tóc cậu có phải đã làm đau cậu rồi không?”

Vóc người Ngô Thịnh lực lưỡng, cao hơn 1m8, giờ phút này lại giống như đứa trẻ vừa làm chuyện sai, anh ta cúi đầu, nghiêm túc chờ bị phê bình.

Đông Khiểm có hơi buồn cười, cậu từ tốn nói: “Không đâu, anh diễn hay lắm.”

Cậu nhìn anh ta bằng ánh mắt cổ vũ: “Tôi rất coi trọng anh, hy vọng trong tương lai có thể thấy anh đóng vai chính trên màn ảnh, nếu vậy nhất định sẽ vô cùng xuất sắc.”

Nghe được lời khẳn định không thèm che giấu như vậy, hai mắt Ngô Thịnh mở to, mặt anh ta lập tức đỏ bừng.

Từ khi anh ta bước vao giới giải trí đến giờ vẫn chỉ nhận được những vai phụ khoong có mấy suất diễn như thế này. Nhưng không phải vì thế mà anh ta không chuẩn bị thật cẩn thận, anh ta không muốn lãng phí bất cứ cơ hội được xuất hiện trên màn ảnh nào.

Chỉ là chưa có ai từng khen anh ta, nói cho anh ta biết rằng những việc mình làm có ý nghĩa. Sự nhiệt tình của anh ta cũng vì vậy mà dần dần mai một, cảm thấy dù sai những nhân vật mình diễn cũng không có gì quan trọng, dù mình có diễn không tốt thì đạo diễn cũng lười không NG. Thậm chí, anh ta còn nghĩ mình có nên từ bỏ hay không.

Nhưng hóa ra những nỗ lực của anh ta cũng được người khác để ý đến.

Đối với Ngô Thịnh, hôm nay là ngày vui vẻ nhất từ khi anh ta tiến vào giới giải trí đến giờ.

Đông Khiểm đứng nói chuyện với người kia ở đằng xa, Đông Huyên không nghe được bọn họ nói gì. Anh ta chỉ nhìn thấy sau khi Đông Khiểm nói cười gì đó, mặt thanh niên kia lập tức đỏ lên, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp mà thôi.
« Chương TrướcChương Tiếp »