Chương 5: Đặc Biệt Hăng Hái

“Cô là ai?”

Dù Tuyên Mạt không mang giày cao gót, nhưng cũng cao hơn người phụ nữ trước mắt này ước chừng khoảng một phần ba cái đầu, cô tự nhiên mang theo khí tràng thanh lãnh thản nhiên, nói một câu lạnh nhạt khiến cho những người có mặt ở đó đều cảm thấy áp bức.

Đồng thời khiến Lâm Tư Tư vốn dĩ định trêu đùa cô cảm thấy như vác đá nện lên chân mình

Vừa rồi cô ta đắc ý như thế, nhưng cố tình người ta lại căn bản không nhớ rõ mình là ai.

Cô ta tức đến mức nghiến răng nghiến lợi và định Tuyên Mạt đang cố ý giả vờ không quen biết mình.

Cô ta vuốt vuốt lại đầu tóc, tư thế đứng cố thể hiện ra vóc người ưu việt của mình, ngẩng cao đầu rồi phản kích lại: “Tuyên Mạt à cô không cần phải ra vẻ thế đâu, cô cũng chỉ là đi du học mà thôi, về nước lại coi mình được dát vàng rồi? Cho dù có dát vàng bao nhiêu cũng không thay đổi được một sự thật cô chính là con gái của tiểu tam. Ai nha, thật sự rất xin lỗi, nơi này còn có những người khác nữa mà, trách tôi nói chuyện không có khống chế được âm lượng.”

Quả nhiên, cô ta vừa nói như vậy, mọi người lầ lượt dùng các loại ánh mắt khác thường nhìn Tuyên Mạt.

“Không phải chứ, Phong Đầu Hành còn tuyển loại người có bối cảnh không sạch sẽ như thế này nữa sao?”

“Nhìn cô ta lớn lên xinh đẹp như vậy, sẽ không phải là dùng thủ đoạn gì để vào đây chứ.”

“Đó là chắc chắn rồi, dù gì chúng ta cũng đã trải qua hai lần phỏng vấn, nhưng lúc trước chúng ta chưa từng gặp qua cô ta.”

Ngay tức khắc, những lời bàn tán chỉ trỏ lại càng nhiều thêm.

Tuyên Mạt không thèm để ý, mà thản nhiên đứng ở trước mặt Lâm Tư Tư, thong dong nói: “Tôi sẽ không chấp nhận lời xin lỗi, chẳng qua giọng của cô đúng thật là tương đối lớn, không quá phù hợp với hình tượng của cô. Cô khiên tôi nghĩ đến những ngày tháng sau khi kết hôn của cô, sẽ giống như một bà thím già hướng về phía cửa sổ lớn giọng mà gọi, đặc biệt hăng hái.”

Lâm Tư Tư tức giậm chân, “Cô dám mắng tôi là bà thím già?”

“Chú ý dùng từ, tôi nói là cô làm tôi nghĩ đến!”

“Cô!”

“Tiếp theo, cô nếu như đúng là người mà tôi quen biết thì cách gặp mặt chào hỏi sẽ không mất lịch sự như thế chứ nhỉ? Vậy thật là may mắn khi tôi không quen biết cô. Còn chuyện cô nói tôi là con gái của ai.”

Tuyên Mạt tiếp tục lại gần thêm một bước, gần trong gang tấc, khí tràng rất có uy áp kia, làm cho Lâm Tư Tư có một loại cảm giác sợ hãi không nói nên lời.

“Thường thì người càng tự ti mới càng thèm muốn đồ của người khác để tìm kiếm cảm giác thỏa mãn và tự tin.”

“Tuyên Mạt, cô chính là loại người đó!”

“Công việc của Phong Đầu Hành là bán đấu giá, cô dùng túi giả ở ngay chỗ này, là muốn đánh vào mặt của Phong Đầu Hành hay sao?”

Tuyên Mạt không cho cô ta có cơ hội biện minh, một câu cuối cùng đó, trực tiếp đánh cho Lâm Tư Tư đột nhiên không kịp đề phòng. Cô ta theo bản năng mà che giấu đi logo túi trên người mình.

“Cô nói linh tinh gì đấy?!”

“Cô đang làm gì vậy!”

Tay của Lâm Tư Tư chưa có kịp hạ xuống thì người phỏng vấn vừa bước ra từ bên trong thẳng tiếng quở trách, hơn nữa còn đi tới chỗ bọn họ.

“Tuyên tiểu thư!” Cử chỉ của người phỏng vấn đối với Tuyên Mạt rất cung kính.

Mọi người đều không thể tưởng tượng được, còn Lâm Tư Tư thì sững người đứng đó.

Tuyên Mạt liếc xéo cô ta một cái, đáy mắt mang theo vài phần khinh miệt, “Xin chào.”

“Bên trên đã ra thông báo, Tuyên tiểu thư không cần phải tham gia phỏng vấn, bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi làm thủ tục nhận chức.”

“Cái gì?” Lâm Tư Tư khó tin nhìn vào Tuyên Mạt, cô ta không thể tin được người phỏng vấn của Phong Đầu Hành sẽ nói chuyện lịch sự với cô như thế. Còn có thể bỏ qua khâu phỏng vấn, trực tiếp nhận chức.

“Có thể, chỉ là đợi chút đã.”

Tuyên Mạt nói như thế, người phỏng vấn tất nhiên là đứng thẳng lên nhìn.

“Tôi xem ở trên tư liệu thấy những đánh giá về Phong Đầu Hành các anh đều rất tốt, chỉ là qua hôm nay tôi cảm thấy hơi thất vọng.”

Người phỏng vấn gần như hiểu ra chỉ trong nháy mắt. Anh ta đứng ở trước mặt Lâm Tư Tư, nghiêm túc nói: “Cô không có tư cách tiến vào Phong Đầu Hành của chúng tôi, đến nơi khác xin việc đi.”

“Dựa vào cái gì chứ!” Lâm Tư Tư lập tức tỏ thái độ không hài lòng.

“Dựa vào cái gì cô ta có thể không cần phỏng vấn đã có thể trúng tuyển, mà tôi lại không được! Tôi tốt nghiệp từ Thâm Đại!”

“Nhưng mà tôi đã từng xuất sắc xuất ngoại nha.” Tuyên Mạt bất chợt lên tiếng đá xéo cô ta.

Trong nháy mắt kia, sắc mặt của Lâm Tư Tư khó coi giống như là dẫm phải cứt chó. Không sai, lúc trước Tuyên Mạt luôn là người đứng đầu các khóa, lấy được suất học bổng kia.

Sao có thể so sánh với loại người đội số thi vào Thâm Đại giống như cô ta được.

Nhưng cô ta cũng đã khoe ra với với các bạn bè rằng chắc chắn cô ta có thể vào được Phong Đầu Hành, còn nói rằng sau khi trúng tuyển sẽ mời khách ăn cơm. Hiện tại cô ta không có cách nào có thể giải thích được.

Đây đều là do Tuyên Mạt hãm hại! “Tuyên Mạt, cô lấy việc công trả thù việc riêng đấy à, cô cũng không phải là người phỏng vấn, dựa vào cái gì mà có thể quyết định việc trúng tuyển của tôi.”

“Người trưởng thành sẽ phải trả giá lớn cho những chuyện mà bản thân đã làm, con người của tôi không quá thích thù dai, mối thù xảy ra vào giờ phút nào thì báo vào giờ phút ấy, có hiểu không?” Tuyên Mạt đáp lại. Ngay lập tức, khuôn mặt của Lâm Tư Tư liền trở nên đỏ bừng. Tuyên Mạt nói ra rất rõ ràng, là bởi vì những lời nói không tốt vừa rồi của cô ta, cho nên cô mới có thể làm như vậy.

“Ngoài ra nhắc nhở cô một câu, xem thử bên kia là cái gì.” Tuyên Mạt đưa tay chỉ lên trên. Lâm Tư Tư và mọi người theo bản năng ngẩng đầu lên, đúng lúc có thể thấy được một cái camera đang đối diện với bọn họ.

“Cô cho rằng phỏng vấn chỉ diễn ra với người phỏng vấn thôi hay sao?” Một câu nói hời hợt, không riêng gì Lâm Tư Tư ngây ngẩn cả người, mà ngay cả những người đến phỏng vấn vừa rồi đứng ngoài xem kịch nói mát cũng đều hổ thẹn không biết nên làm như thế nào.

Tuyên Mạt xoay người rời đi.

Lâm Tư Tư vì không chịu nổi nhục nhã như vậy, thẹn quá hóa giận đi thẳng khỏi Phong Đầu Hành.

Cô ta không cam lòng! Thời điểm đi học đã bị Tuyên Mạt đè đầu, lại không nghĩ rằng trong công việc cũng là như thế! Cô ta khẽ cắn môi, trực tiếp lấy di động ra, mật báo với mấy người chị em tốt, thêm bớt tình tiết biến Tuyên Mạt thành một người phụ nữ ác độc.

Còn Tuyên Mạt lại hồn nhiên không biết bản thân mình ở trong cảm nhận của những người bạn học cao trung kia đã biến thành dạng người gì rồi.