Chương 9

Bạn học nghe chuyện bát quái đồng thời hít một hơi: “Không nhìn ra sức chiến đấu của Kỷ Xu mạnh như vậy!”

“Sau này Từ Vĩ chắc chắn sẽ gây khó khăn cho cậu ấy.”

Trong tiếng bàn tán đột nhiên vang lên một âm thanh không hài hoà: “Minh San, cho dù quan hệ của cậu và Kỷ Xu không tốt, cũng không cần nói hươu nói vượn, cậu nói Kỷ Xu có… Cậu nói như vậy rất quá đáng với một học sinh nữ!”

Minh San nhìn về phía nam sinh nói chuyện, dáng vẻ cao ráo, một chân chạm đất, một chân giẫm lên quả bóng rổ, tay áo đồng phục xắn lên, lộ ra đôi tay rắn chắc, khi trừng mắt nhìn qua còn rất có khí thế.

Hắn ta mở miệng, âm thanh xung quanh đều nhỏ đi không ít.

Ánh mắt Minh San bình tĩnh: “Tôi không nói dối, tôi quả thật ngửi được, mỗi ngày cậu đều ở bên cạnh Kỷ Xu, không ngửi được sao?”

Xung quanh truyền đến tiếng hú hét.

Trong lớp có tin đồn có một bạn nam đang theo đuổi Kỷ Xu, bây giờ bị Minh San nói ra trước mặt mọi người, làn da của nam sinh hết trắng lại đỏ, nhưng cũng không nói cái gì, mà bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ lời Minh San nói, Kỷ Xu quả thật rất thơm, thật sự có mùi hôi nách sao? Sau đó cậu ta phát hiện ký ức về Kỷ Xu trong đầu không giống với tưởng tượng của cậu ta, cậu ta cũng không xác định…”

Minh San ứng phó với bạn học xong, vừa kéo ghế dựa, vừa liếc mắt nhìn đồ vật trên bàn: “Đây là cái gì vậy?”

Ứng Vũ Quân đang giải đề ngẩng đầu, giải thích với Minh San: “Cái này là bài thi giáo viên toán học vừa phát, bảo chúng ta làm ở giờ tự học, ngày mai sẽ giảng ở trên lớp.”

Đây là môn toán mà giáo viên chủ nhiệm lớp nói cô rất kém. Minh San cầm bài thi trên bàn lên, nhìn nội dung bên trên, khoé miệng hơi cong lên mấy máp liên túc, sắc mặt cũng bắt đầu nghiêm trọng.

Trong tam giác ABC, cosC=⅔, AC=4, BC=3,...

Này là thứ gì?

Ký ức còn lưu lại trong cơ thể này cũng không nhiều, phần lớn đều là người và đồ vật để lại ấn tượng sâu sắc trong cơ thể nguyên chủ, cũng như một số vật dụng thông thường trong cuộc sống hàng ngày. Minh San vốn không giỏi toán học, cô lục lọi trong đầu, phát hiện phần lớn kiến thức toán học của mình đều rất mơ hồ.

Cô lắp bắp nhẩm lại đề lại, miễn cưỡng nhận ra từng biểu tượng ma quái, về phần câu hỏi hỏi gì và trả lời như thế nào, đầu óc Minh San trống rỗng.

Ứng Vũ Quân phát hiện bạn ngồi cùng bàn bắt đầu phát ngốc, khoảng ba bốn phút vẫn không nhúc nhích, một lúc sau, thỉnh thoảng cô đếm đếm ngón tay, sau đó bắt đầu viết lên bài thi.

Tình huống này duy trì đến lần thứ ba thứ tư, bởi vì là giờ tự học, Ứng Vũ Quân chỉ có thể nhỏ giọng hỏi: “Tay cậu không thoải mái sao?”

Sắc mặt Minh San nghiêm trọng: “Không, tôi chỉ là đang bấm tính đề.”

Ứng Vũ Quân: “...”

Mấy ngày không gặp, bạn cùng bàn hài hước hơn rất nhiều.

Nhưng cậu ấy nhìn thấy Minh San lấy bút to với đáp án “B”, giống với đáp án cậu ấy vừa tính toán.

Lúc trước Minh San vì tự bảo vệ mình, học trộm rất nhiều thuật bói toán của huyền môn. Mỗi gia tộc đều có chuyên môn riêng, bao gồm Lục Hào Bát Quái, Mai Hoa Dịch Số, tử vi, chiêm tinh học… Cùng với thuật xem tướng.

Minh San thích nhất là cái cuối cùng, cho dù ngũ quan hay tứ chi cô cũng có thể bói ra được ba bốn phần, thỉnh thoảng từ một sợi tóc cô cũng có thể nhìn ra một phần sự việc. Loại tướng thuật này càng trực quan hơn, không cần tính toán nhiều, tiết kiệm công sức.

Nhưng bây giờ khi gặp phải những bài toán này, cô thậm chí không tìm được thứ để tham khảo, cô chỉ có thể đi lối tắt.

Kết quả chính là, mất hai tiết tự học, cuối cùng cô cũng chậm rì rì hoàn thành bài thi của mình.

Chuông tan học vừa vang lên, cô lập tức đẩy bài thi sang bên cạnh, vội vàng rời khỏi chỗ ngồi, không dừng lại thêm một phút nào, để cơ thể của mình được thả lỏng.

Bài thi toán học bị chủ nhân ghét bỏ đẩy sang bên cạnh bàn, có hai bạn học vui đùa chạy từ lối nhỏ tới, mang theo một luồng gió, thổi bài thi rơi xuống đất, một giây trượt từ mặt bàn xuống kia, một đôi tay trắng nõn vững vàng đỡ được, cầm bài thi lên đặt ở giữa quyển sách một lần nữa. Ứng Vũ Quân đảo mắt liếc qua bài thi Minh San đã làm, cậu ấy đã làm xong bài thi này, rất rõ đáp án, sau mấy lần nhìn, cậu ấy phát hiện đáp án Minh San lựa chọn đều đúng, câu hỏi điền vào chỗ trống bỏ không, tới đề giải đáp, chỉ viết đúng một câu, câu trả lời mang theo bất chấp tất cả.

Câu hỏi: Chứng minh EF// mặt phẳng PAD

Minh San trả lời.

— Dùng mắt nhìn, EF // mặt phẳng PAD

Ứng Vũ Quân: “...”