Chương 19

Thời gian trôi rất nhanh đã đến tháng tám, chẳng mấy chốc đã đến Tết Trung thu, hoàng cung có thiết đãi yến tiệc.

Trong những dịp như này, Ngụy Chi Huệ không thể tham dự, cô đã sớm suy nghĩ nên chuẩn bị loại bánh trung thu nào cho Càn Long để đón Tết Trung thu này.

Vào ngày Trung thu, bữa sáng của Càn Long do Lý Tiến phục vụ, sớm ra Ngụy Chi Huệ đã bận rộn làm bánh trung thu trong nhà bếp nhỏ.

Cô làm bánh trung thu nhân khoai môn, đậu đỏ và dứa, hình dạng bánh trung thu cũng khác nhau.

Bánh trung thu nhân dứa, cô đang nghĩ cách làm theo hình quả dứa; bánh trung thu nhân đậu đỏ vốn cũng không có gì đặc biệt, nên cô chú ý đến hình thức, làm thành hình quả hồng, vỏ ngoài màu cam kết hợp với cuống xanh, nhìn như thật.

Bánh trung thu nhân khoai môn, Ngụy Chi Huệ muốn làm đẹp hơn, cô đặc biệt làm thành nhiều hình dáng khác nhau.

Tuy rằng trong cung cũng có khuôn làm bánh trung thu, nhưng Ngụy Chi Huệ thấy các hoa văn này quá đơn giản, thế là cô tự tay dùng dao nhỏ tỉ mỉ khắc trong thời gian dài, có hoa văn truyền thống, có cả hình ảnh Dưỡng Tâm Điện.

Nhìn những chiếc bánh trung thu vừa làm xong đặt trên bàn, cô chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi rã rời, nhưng có lẽ đây là bệnh nghề nghiệp của những người đam mê ẩm thực đi. Nhìn những sản phẩm này, sự kiêu ngạo trong lòng cô khó mà diễn tả thành lời được.

Ở đây không có lò nướng, nhưng cũng may, hôm qua sách nấu ăn thông minh nhắc cô - nướng bánh bằng lửa trên và dưới.

Ngụy Chi Huệ đặt bánh trung thu vào đáy nồi, trước tiên đun lửa dưới để nướng bánh, sau đó đặt chậu than trên bánh, dùng nhiệt độ từ dưới lên để nướng.

Chỉ một lát sau, bánh đã có hình, cô lại tiếp tục lật bánh trung thu theo như quy trình phía trên.

Xong xuôi mọi thứ, cô ước tính thời gian, chắc đã gần trưa, theo lý thì giờ này Càn Long nên dùng một chút điểm tâm.

Ngụy Chi Huệ đặt bánh trung thu vào hộp, bên trong còn có một bình nhỏ trà ô long hoa quế cô pha cho Càn Long.

“Lý Tiến công công, hôm nay để nô tỳ mang điểm tâm cho Hoàng Thượng.”

Lý Tiến thấy Ngụy Chi Huệ vừa gặp mình đã nói câu điều này, liền theo bản năng nhìn về phía tây.

Kỳ lạ, hôm nay mặt trời không mọc từ phía tây, sao cô nương Chi Huệ lại tự nguyện đề nghị mang đồ ăn cho Hoàng Thượng? Trước đây cô vẫn sợ nhất chuyện này mà.

Lý Tiến không từ chối, mà hắn ta cũng nào dám từ chối, hiện nay ngày nào hắn ta cũng phải sai người đến Cung Vĩnh Thọ xem sửa chữa thế nào rồi. Hắn ta nào dám gây phiền phức cho vị sủng phi tương lai?

“Được rồi, cô nương vào đi.”

Từ ngày Hoàng Thượng nói muốn sửa lại Cung Vĩnh Thọ, mỗi lần Ngụy Chi Huệ vào hầu hạ, Lý Tiến đều không đi theo.

Ngụy Chi Huệ cầm hộp thức ăn, bước vào thư phòng yên tĩnh, Càn Long đang cúi đầu chăm chú phê duyệt tấu chương.

Cô nhẹ nhàng tiến lại gần, khi đến trước mặt, Càn Long mới chú ý: “Ngươi đến rồi?”

Ngụy Chi Huệ khẽ cúi người chào: “Vạn an”, rồi lấy bánh trung thu từ hộp ra: “Hôm nay là đêm Trung thu, lát nữa Hoàng Thượng còn có tiệc Trung thu, nô tỳ nghĩ nên dâng chút tấm lòng này lên Hoàng Thượng… mong Hoàng Thượng không chê.”

Giọng cô mềm mại, từ tốn, như lông vũ nhẹ nhàng lướt qua tai Càn Long.

Càn Long nhìn bánh trung thu trên đĩa, bánh trong cung dù theo khuôn đúc ra cũng có hình thù kỳ lạ, nhưng hắn đã thấy nhiều rồi, kể cả những bánh trung thu tiến cống từ các nước An Nam, nhưng loại như trước mắt, hắn chưa từng thấy bao giờ.

“Kiểu dáng Dưỡng Tâm Điện này, cũng là ngươi làm?” Càn Long cầm chiếc bánh, cắn một miếng, bên trong nhân khoai môn, vỏ bánh mặt trên phía bên ngoài trắng muốt, phía dưới ánh tím của khoai lang tím, màu sắc hài hòa, thật khác biệt so với thường ngày.