Chương 14

“Ngươi còn trẻ, không bằng nghiêm túc tìm nam nhân để gả, cả ngày dính lấy cha Đại Nữu, cũng không nghe ngóng xem người khác đều nói ngươi trơ trẽn thế nào.”

Tô Vũ: “...”

Hắn hoàn toàn không chú ý tới Lý Quế Hoa, lén lút nhìn bà cụ, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, theo sát Ngưu Thúy Hoa, không dám nói một câu.

Lý Quế Hoa nhìn hắn, thấy hắn cúi đầu không nói lời nào, tức giận dậm chân một cái, bỏ đi.

Ba người lại đi đến dưới cây đa lớn ở đầu thôn, có một tiểu tử kéo chiếc xe bò dừng ở đó, tiểu tử thấy đám người Tô Vũ thì tiến lên một bước.

“Nương, nhị tỷ...” Ngưu Nhị Hổ sờ một cái đầu: “Tỷ phu, mọi người tới rồi.”

“Ừ, tới rồi.”

Ngưu Thúy Hoa cười híp mắt đỡ nương nàng lên xe bò, Lý thị ngồi gần về phía trước, Ngưu Thúy Hoa theo sát phía sau, lại xoay người kéo Tô Vũ cùng lên.

Ngưu Thúy Hoa, Lý thị và cả Ngưu Nhị Hổ nói chuyện nhà, Tô Vũ yên lặng ngồi bên cạnh nàng. Chờ một lát lại có mấy người tới, Ngưu Nhị Hổ thu tiền, xe chật người đến trấn.

“Nương, con và Đại Vũ còn có chút chuyện, nương làm việc trước đi.”

Đến trên trấn, Ngưu Thúy Hoa tách khỏi Lý thị, dẫn Tô Vũ chạy thẳng đến Bách Tể Đường.

“Tẩu tử muốn lấy thuốc gì?”



Dược đồng thấy Ngưu Thúy Hoa kéo Tô Vũ đi vào, bèn tới nghênh đón. Ngưu Thúy Hoa bỏ cái giỏ xuống, lấy rêu bọc nhân sâm ra.

“Tiểu đại phu, quản sự của các ngươi có ở đây không?”

Tô Vũ vội vàng ngăn Ngưu Thúy kéo rêu ra, lên tiếng hỏi.

“Tiểu đại phu cái gì, ta chỉ là một dược đồng.” Dược đồng nhếch môi vui vẻ: “Hai người có chuyện gì?”

“Chúng ta có dược liệu, muốn xem chỗ các ngươi có lấy không.”

Tô Vũ kéo dược đồng đến một góc, giấu diếm mở rêu ra để dược đồng nhìn thứ bên trong.

“Ôi! Ngươi thu lại trước, chờ đó, ta đi gọi Chu đại phu.”

Dược đồng chạy nhanh như một làn khói, Ngưu Thúy Hoa tròn mắt nhìn Tô Vũ.

“Nhìn tôi, à nhầm... nhìn ta làm gì?”

“Chàng là chồng của ta mà, ta muốn nhìn thì nhìn.”

Tô Vũ: “...”

Nàng vui là được, ta không có vấn đề... Rất đáng sợ!