Chương 36

Thôn trưởng cũng không muốn động tư hình, thôn bọn họ có mấy vị tú tài, cũng không sợ huyện nha.

“Để ta đưa hắn đi.” Tô Hàm khẽ mỉm cười, Tô Vũ được như nguyện trốn bên người Ngưu Thúy Hoa: “Nhưng Tô Vũ là người trong cuộc phải cùng đi.”

“Ta cũng đi.” Ngưu Thúy Hoa không cam lòng bị rớt lại, hận không thể xé xác Lưu Đại Chí.

“Tẩu tẩu, hôm nay trong nhà không phải gọi thợ sao, tẩu còn phải ở nhà làm việc mà.” Tô Hàm ôn tồn nói: “Ta với Đại Vũ ca đi là được rồi, chẳng qua là muốn mượn xe bò của Nhị Hổ ca.”

Ngưu Thúy Hoa nhìn chằm chằm Tô Hàm một lúc, vẻ mặt Tô Hàm ôn hòa, để mặc nàng nhìn. Nàng cúi đầu suy nghĩ một chút rồi, mới mượn dây thừng chỗ thôn trưởng, trói Lưu Đại Chí lại. Về nhà nàng liền dắt xe bò, thôn trưởng khua chiêng gõ trống mời mọi người trong thôn đến họp nói chuyện này.

Mọi người vừa đến đã nghe thấy chuyện kinh sợ này, mỗi một người đều không dám tin lắm.

“Ta đã nói rồi, ngày thường Tô Vũ đều ở nhà tú tài, sao lại đột nhiên đi ra bờ hồ?”

“Không thù không oán, âm mưu gì chứ?”

“Ta chỉ thấy Tô Vũ suốt ngày chạy tới nhà Tô tú tài...”



“Ta chưa từng thấy Tô Vũ nói chuyện với ai cả.”

“...”

“Mọi người yên lặng một chút, Lưu Đại Chí muốn gϊếŧ người. Mặc dù Tô Vũ đã không sao, nhưng chuyện này nhất định không được nhân nhượng.”

Thôn trưởng giơ tay, ra hiệu mọi người đừng nghị luận nữa, ánh mắt quét qua gương mặt mọi người, cuối cùng dừng ở trên người Lưu Đại Chí đang bị trói.

Lưu Đại Chí cúi đầu không nói gì.

“Lát nữa Tô Hàm sẽ đưa Lưu Đại Chí đến phủ quận, để Huyện lệnh đại nhân cân nhắc mức hình phạt cho hắn ta.”

Lưu Đại Chí nghe vậy chợt ngẩng đầu, Vương Quế Hoa dựa vào một bà lão, khóc sướt mướt, thỉnh thoảng u oán nhìn Tô Vũ đang núp trong góc giả vờ làm nấm.

Tô Hàm nhíu mày, hơi nghiêng người chặn ánh mắt của nàng ta.

“Xe bò tới rồi.” Ngưu Thúy Hoa dắt xe bò qua, kéo Lưu Đại Chí lên, Tô Hàm gật đầu với trưởng thôn, Tô Vũ lặng lẽ leo lên xe bò theo.