Chương 1.3: Xuyên thành người phụ nữ đã ly hôn (P.3)

Ánh mắt của Liên Tư Hành không thể kiềm chế được mà từ từ di chuyển lên trên...

Cho đến khi chạm phải một gương mặt tuấn mỹ nhưng quá mức cứng rắn, cùng đôi mắt hẹp dài, đen thẫm sâu thẳm với ánh nhìn sắc bén và lạnh lùng, đầy sự dò xét.

Một vẻ đẹp nam tính cực phẩm, không hề thua kém so với nhiều nam diễn viên trong giới giải trí sống dựa vào gương mặt, thậm chí còn vượt trội hơn. Anh không chỉ đẹp trai mà còn mạnh mẽ, toát lên sức hút nam tính mà những chàng trai trẻ sống dựa vào ngoại hình không thể sánh được!

Dưới tác động của rượu và thuốc kí©h thí©ɧ, dòng máu trong cơ thể Liên Tư Hành như bùng nổ, trào dâng lên não, khiến đầu óc cô trở nên mụ mị.

Hai kiếp trước còn chưa kịp yêu đương thì đã chết, nên hiện tại, dù tâm lý đã ngoài ba mươi, nhưng Liên Tư Hành vẫn chưa từng trải qua loại chuyện đó. Đột nhiên, cô nảy ra ý nghĩ rằng nếu có thể ngủ với một người đàn ông cực phẩm thế này thì chết cũng không hối tiếc!

Cô cảm thấy cổ họng khô khát, vô thức liếʍ môi rồi chẳng hiểu sao lại buột miệng nói ra: “Chào anh chàng đẹp trai, có muốn hẹn hò không?”

Giọng nói của cô ngọt ngào và đầy mê hoặc, lời nói thì thẳng thắn và nóng bỏng.

Ánh mắt Thịnh Sùng Ngật bỗng trở nên sâu thẳm, du͙© vọиɠ bị kìm nén trong cơ thể anh như sắp mất kiểm soát... Hô hấp của anh cũng trở nên gấp gáp hơn đôi chút.

Anh vừa mới bàn chuyện với người khác trong câu lạc bộ thì phát hiện trong rượu của mình đã bị bỏ thuốc liều lượng mạnh. Khi Thịnh Sùng Ngật nhận ra, anh không do dự mà lập tức trở mặt, từ chối cô sinh viên đại học ngây thơ mà đối phương đã chuẩn bị sẵn cho mình, rồi nhanh chóng rời khỏi nơi đầy rẫy cám dỗ đó.

Thế nhưng, tránh được lần này lại không tránh được lần khác. Người phụ nữ trang điểm lòe loẹt, ăn mặc gợi cảm trong thang máy này, cũng là do những kẻ đó cố tình sắp đặt sao?

Trong mắt Thịnh Sùng Ngật lóe lên một tia chán ghét và khinh miệt, anh lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách giữa mình và người phụ nữ ấy, lạnh lùng thốt ra lời từ chối: “Không.”

Liên Tư Hành đã sống qua ba kiếp! Lần đầu tiên cô chủ động mời một anh chàng đẹp trai lại bị từ chối!

Còn cả ánh mắt đầy vẻ khinh miệt ấy gần như đã thể hiện rõ ràng!!!

Thật là muốn tức chết quá đi!

Nếu nói ban đầu Liên Tư Hành chỉ có ba phần ý định là muốn ngủ với người đàn ông này thì giờ đây cảm giác ấy đã bất ngờ tăng vọt lên bảy, tám phần.

Liên Tư Hành đã không còn có thể giữ được lý trí để suy nghĩ nữa, cô hoàn toàn hành động theo những ham muốn mãnh liệt nhất trong cơ thể.

Cô duỗi cánh tay ra, lòng bàn tay áp lên tường thang máy… vô cùng bá đạo mà dồn người đàn ông cao lớn, vạm vỡ này vào vách tường. Bàn tay trắng ngần còn lại thì nhẹ nhàng vuốt ve ngực anh. Cô nở một nụ cười đầy quyến rũ, giọng nói ngọt ngào vang lên, tựa như một yêu tinh mê hoặc: “Anh đẹp trai, thật sự không muốn hẹn hò sao, hửm?”

Trong mười năm ở thế giới tu tiên, Liên Tư Hành đã học qua rất nhiều thứ, kể cả là một chút về thuật mê hoặc. Là phụ nữ, ai lại không muốn mình có sức quyến rũ vô hạn chứ?

Thêm vào đó, mặc dù cơ thể này chỉ là người phàm mắt thịt, nhưng linh hồn của Liên Tư Hành vẫn là bản gốc. Sau khi xuyên không lần nữa, cảnh giới thần hồn của cô từ mức hoàn thiện của Luyện Khí kỳ đã tụt xuống, nhưng vẫn giữ được ở tầng ba của Luyện Khí kỳ.

Giờ đây, Liên Tư Hành chỉ triển khai chút thuật mê hoặc nửa vời của mình để quyến rũ Thịnh Sùng Ngật, người dù có ý chí kiên định nhưng cơ thể cũng đang dâng trào sự khát khao…

Trong mắt Thịnh Sùng Ngật lóe lên một tia dao động và đấu tranh... nhưng cuối cùng, anh vẫn kiên định. Anh bất ngờ nắm lấy bàn tay của người phụ nữ đang áp lên ngực mình rồi hất tay cô ra, giọng nói khàn khàn: “Không...”

Lần đầu tiên Liên Tư Hành sử dụng thuật mê hoặc để quyến rũ đàn ông… nhưng kết quả vẫn vậy, cô lại bị từ chối một lần nữa!

Rất tốt, anh chàng này, anh đã thực sự thu hút được sự chú ý của tôi rồi!

Liên Tư Hành lộ vẻ thất vọng, giọng nói ngọt ngào mềm mại bỗng trở nên u sầu: “Xem ra, đêm nay tôi chỉ có thể gặp anh trong giấc mơ xuân thôi.”

Nói xong, cô nàng quyến rũ và gợi cảm chuyển từ việc ép tay lên tường thang máy sang việc nắm lấy vạt áo của người đàn ông. Đôi chân đeo giày cao gót của cô hơi nhón lên, rồi nhanh như chớp, cô hôn nhẹ lên cằm anh một cái ‘moaz’, để lại một vết son đỏ trên da anh.

Sau đó, cô dứt khoát buông tay ra, xoay người bước về phía cửa thang máy.

Đúng lúc đó, thang máy vừa kịp lên đến tầng 20, nơi có quầy lễ tân của khách sạn cao cấp trên tầng, cũng chính là tầng mà Liên Tư Hành định ra.

Người đàn ông dự định lên tầng 32 – tầng cao nhất, nơi anh đã đặt trước một căn penthouse sang trọng.

Liên Tư Hành tất nhiên không thực sự muốn rời đi, cô chỉ đang dùng chiêu lấy lui làm tiến, lạt mềm buộc chặt mà thôi...

Nhìn thấy Liên Tư Hành không còn dây dưa và dứt khoát quay người rời đi... Ngọn lửa trong cơ thể Thịnh Sùng Ngật vốn đã bị kí©h thí©ɧ bởi nụ hôn nhẹ của người phụ nữ mà hiện tại đã bùng cháy dữ dội. Có lẽ anh đã bị quỷ ám, khi thấy cô sắp bước ra khỏi thang máy, anh vô thức vươn tay ra, bắt lấy cổ tay cô rồi kéo mạnh vào lòng mình.

Anh vốn không thích hơi thở toát từ người phụ nữ này, nhưng nó lại có một sức hút kỳ lạ khiến anh không thể chống cự lại.

Cửa thang máy lại khép lại.

Liên Tư Hành ngạc nhiên ngước lên, định nói gì đó, nhưng thay vào đó, cô chỉ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của người đàn ông: “Không cần phải ở trong mơ.”

Theo sau đó, là đôi môi nóng bỏng và mãnh liệt của anh...