Chương 9

Hai cánh môi âʍ ɦộ bị ma sát đến sưng phồng khó coi, vừa cử động một chút An Dao đã không thể kiềm chế được nước mắt lưng tròng và đau đớn.

Tình cảnh này không thể cho phép nàng nghĩ quá lâu, nếu nghĩ nhiều quá, nàng có thể không chịu được. Thực tế, An Dao cũng không phải là người kiên nhẫn, thứ gì có thể làm bản thân mình dễ chịu chút thì nàng đều làm.

Cánh cửa phòng vẫn đóng kín, làm An Dao cảm thấy an tâm một chút. Nàng cũng có ấn tượng khá tốt với Tần Phong. Cố gắng chịu đựng cảm giác đau nhói hạ thân, nàng mở chân cởϊ qυầи lót ra.

An Dao đặt tay vào bên trong, rồi lấy nhiều kem mỡ hơn bằng ngón giữa. Cũng không tìm kỹ chỗ khe huyệt đau nhất ở đâu, nàng đã ấn mạnh xuống.

Mới cắm vào một lần, Anh Dao đã không nhịn được đến độ đau rùng mình,không còn chút dũng khí tiếp tục trị thương.

Nhịn thôi, đau dài không bằng đau ngắn.

Lúc này, Anh Dao không đưa tay vào trong, nàng quẹt một đống thuốc mỡ lên ngón giữa, cắn răng, đột ngột cắm thẳng vào.

"Aaaaa..."

Nước mắt của An Dao sắp trực trào rơi, hai chân nàng kẹp chặt, giữ vững tư thế không chuyển động.

“Nương tử, có chuyện gì vậy?”

Giọng nam bất ngờ vang lên, ngay sau đó, cánh cửa kêu lách cách một tiếng thì bị đẩy ra.

Bên cạnh cửa, Tần Thác đang bưng một chiếc chén sứ màu xanh nhạt, bị hành động của tiểu nương tử trước mắt làm cho "kinh ngạc đến ngu ngốc".

Chắc chắn hắn đã sợ đến sững người.

Giờ phút này, An Dao thật sự cảm thấy ngượng ngùng và lúng túng, đến mức nàng muốn tìm chỗ chết vì nhục nhã.

Nuốt nước bọt, cố gắng tỏ ra bản thân bình tĩnh như chưa có chuyện gì, thật ra nội tâm nàng cực kỳ hoảng loạn.

Làm thế nào bây giờ? Làm thế nào bây giờ? Hắn có phải đang nghĩ nàng dục cầu bất mãn đang dụ dỗ hắn hay không?

Nàng muốn chết, tại sao nàng có thể vô tình bị hắn bắt gặp vào trong tình cảnh khó xử này?

Một loạt những tình huống đáp trả nhanh chóng xâm chiếm tâm trí, nhưng An Dao đã lo lắng chuyện chưa phát sinh.

Đôi mắt Tần Thác hiện lên tia sáng thoáng qua, môi hắn nhấp nhô mà không nói lời, không hỏi về bất kỳ vấn đề gì làm nàng cảm thấy khó xử, sau đó hắn bước vào phòng, để lại một câu:

"Ta tới giúp nàng."

Chuyện này càng không phải khiến nàng xấu hổ hơn sao?

Nhưng muốn cự tuyệt như thế nào cũng nói không nên lời, ánh mắt Tần Thạc thật sự là quá khác người, nành không thể kháng cự.