Chương 1: Ngày đầu tiên tận thế

Du Giản mở to mắt, phát hiện mình đang lấy góc nhìn của Thượng Đế nhìn chung toàn cục.

Kiến trúc thật lớn hoang vu rách nát, bốn phía là rừng rậm lại quỷ dị, dãy núi màu than chì kéo dài ẩn trong sương khói, cùng với sinh vật hình người đang đυ.ng tường bên ngoài rào chắn.

Nhìn cảnh này Du Giản quen thuộc, chính là tang thi thông thường trong trò chơi tận thế sinh tồn, tâm tình đánh quái thăng cấp của hắn đã muốn rục rịch.

Cho nên...

Tay hắn đâu?

Chân đâu?

- Khụ khụ, ký chủ, anh không nên kích động, tôi muốn nói chính là tình huống hiện tại thật thông thường, anh nghe tôi từ từ giảng ha.

Thanh âm tựa hồ từ trong đầu của hắn xuất hiện, có vẻ đáng khinh nói không nên lời.

Du Giản không có biện pháp nhúc nhích, hoặc là nói hắn căn bản không có thân thể, nghĩ nghĩ, sảng khoái đồng ý:

- Được rồi thống tử, nói đi, tôi nghe.

Hệ thống rất hài lòng Du Giản biết điều, mặc dù đối với xưng hô "thống tử" có phê bình kín đáo, nhưng nó vẫn nói tiếp:

- Là như vậy, anh không phải bởi vì thấy việc nghĩa hăng hái làm mà qua đời sao, chủ hệ thống ưa thích thanh niên nhiệt huyết như anh vậy, cho nên tính toán cho anh một lần cơ hội..

- Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, anh có thể trở lại nguyên lai thế giới sống lại, chẳng lẽ anh không tưởng niệm cha mẹ của anh?

Nghe được hai chữ cha mẹ, vừa rồi trong lời nói còn đang cãi cọ Du Giản lại trầm mặc.

Lần này mở miệng hắn đứng đắn rất nhiều:

- Nhiệm vụ gì?

Hệ thống nhẹ nhàng thở ra, cũng nghiêm túc lên.

- Như anh chứng kiến, hiện tại thế giới này đang đối mặt nguy cơ nghiêm trọng. Trong tâm trái đất có một loại vật chất tiến hóa tiết lộ, làm cho nó trước tiên tiến nhập vào tiến hóa thời đại, mà nhân loại còn chưa làm tốt chuẩn bị ứng đối.

- Hiện tại việc anh cần phải làm chính là trợ giúp bọn hắn, xây dựng căn cứ, mời chào nhân dân chạy nạn, một lần nữa xây dựng một thành thị văn minh.

Một hơi nói xong, hệ thống ngữ khí thoải mái:

- Tôi xem qua tư liệu của anh, anh không phải thật thích chơi trò chơi sao, muốn làm xây dựng cơ bản sao? Cứ làm như thế là được, không thành vấn đề.

Là như thế.

Trước khi đi vào thế giới này, Du Giản là sinh viên, mỗi ngày trừ bỏ đi học đúng giờ, thời gian còn lại đều ngâm mình trong trò chơi.

Hắn mua nhiều trò chơi như vậy, chỉ có chơi đùa xây dựng cơ bản làm ruộng, còn có thể không quen thuộc sao?

Hiểu biết mình cần làm gì, Du Giản lại nhìn quanh bốn phía.

Hắn bay lơ lửng trên dãy kiến trúc, đem cảnh tượng bốn phương tám hướng xem rõ ràng, bên ngoài rừng rậm mơ hồ có thể chứng kiến thành thị không ngừng bốc lên khói đen, còn có tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

- Cho nên..

Du Giản chậm rãi mở miệng:

- Tình huống bây giờ của tôi là thế nào? Thế giới này trừ bỏ tang thi còn có quỷ hồn?

Hệ thống: ?

- Anh không phát hiện? Hiện tại anh là tòa ngục giam này a, là ngục giam linh. Anh nhìn xem tôi đối với anh thật tốt, nơi này dễ thủ khó công, rời xa thế tục, tính dẻo cố chấp, mấu chốt nhất chính là hiện tại anh đã lấy được đặc thù buff, tuyệt đối sẽ không bị tang thi công kích! Bởi vì anh căn bản không.. phải.. người!

Vừa dứt lời liền có một con tang thi đánh lên rào chắn, thịt nhão cùng máu đều tát đầy hàng rào.

Du Giản: .

Hệ thống: .

Hệ thống kiên trì mạnh mẽ cứu vãn:

- Tôi nói không sai đâu, có phải do một loại khả năng..

Du Giản giành nói trước:

- Có một loại khả năng, cậu sẽ rửa sạch một chút cho tôi? Hoặc là, đổi một căn nhà khác?

Hệ thống: Tuyệt không có khả năng!

* * *

Sau thoáng tạm dừng, nó lại hỏi:

- Nhà gì?

- Tỷ như phủ tổng thống.

- Anh đang nằm mơ sao.

Một người một hệ thống giằng co không dứt, trong ngục giam mà thống tử tự xưng là tường đồng vách sắt truyền ra tiếng mắng cùng tiếng chửi rủa bất mãn.

Du Giản đánh giá:

- Nhà này còn là một hàng cũ.

Hệ thống á khẩu.

Du Giản không tiếp tục mò mẫm với nó, nếu hắn là linh của ngục giam này, tự nhiên có thể tùy ý thao tác đi?

Vừa nghĩ như vậy hắn chìm vào trong nhà, men theo thanh âm đi vào trong ngục giam.

Hiển nhiên ngục giam này được hệ thống thổi ba hoa chích chòe cũng mới hoàn thành kiến tạo, chỉ có một dàn giáo phôi thô, sơ sài đáng thương.

Vì muốn xoa dịu Du Giản, hệ thống bắt đầu khoác lác.

- Giản Giản anh xem a, chỉnh thể ngục giam là chữ Đột (凸), có hai tầng võng phòng hộ, ở giữa có con đường tuần tra, cổng lớn nằm giữa, mặt hướng phía nam, toàn bộ đại lầu đều hướng phía nam, lấy ánh sáng tốt lắm, chiếm diện tích hơn 11000m2, không gian cải tạo rất lớn..

Hệ thống càng nói càng cảm giác mình chọn nơi này phi thường hoàn mỹ, hận không thể đích thân nhảy ra làm nhiệm vụ.

Chờ nó thỏa mãn giới thiệu xong, muốn nhìn xem phản ứng của Du Giản, lại phát hiện nam sinh viên sức sống thanh xuân, hoàn toàn không nghe vào được một câu.

Hệ thống:

* * *

Không nên a, rõ ràng trong tư liệu biểu hiện, Du Giản là một thiếu niên tâm địa thiện lương, nhu thuận có hiểu biết, còn thích giúp người, bằng không cũng không vì cứu một nhi đồng chạy ra đường cái mà tử vong.

Một người như vậy vì sao sau khi tỉnh lại lại không biết nghe lời, còn luôn bới móc?

Chẳng lẽ tư liệu làm lỗi sao?

Đang trong lúc hệ thống còn mê mang, Du Giản đã tiến vào tầng lầu lớn nhất ngục giam, men theo thanh âm tìm được khởi nguyên.

Lầu hai, trong một phòng giam lớn khác biệt với những phòng giam ba bốn thước vuông khác, tám nam nhân ngồi dưới đất, tóc húi trọc còn xăm mình, nhìn thấy hung thần ác sát.

Nam nhân cầm đầu khổ người lớn nhất, hắn dựng thẳng mày, xuất ra hộp quẹt có đồ án lão hổ, người bên cạnh hiểu ý đưa lên một điếu thuốc.

Lão đại hút thuốc, những người khác mở miệng.

Một nam nhân mặc áo sơ mi hoa dẫn đầu mắng:

- Mụ nội nó, vốn nghĩ nơi này là một khối bảo địa, không ngờ thứ gì cũng không có, bên ngoài tang thi càng ngày càng nhiều, đại ca, bây giờ nên làm gì a?