Chương 28: Đêm đầu của Báo Báo(1)

Khi mặt trời sắp lặn, Lâm Vũ từ thượng nguồn sông vội vã quay về bộ lạc. Bóng dáng chạy dưới ánh hoàng hôn nhanh đến mức chỉ để lại dư ảnh.

Khoảng cách này không là gì với Lâm Vũ. Nhưng hôm nay, có lẽ là bị từ “giao phối” nhét đầy đầu, cũng có lẽ lửa cháy trong cơ thể lửa đốt quá rừng rực, chờ khi vọt tới cửa, hắn đã thở không ra hơi.

Cơ thể của hắn cũng rất hưng phấn, đặc biệt là cái vật bên dưới kia, từ khi thân ái nói ra “Đêm nay giao phối đi” thì chưa từng mềm xuống lần nào.

Lâm Vũ sợ bộ dạng của mình sẽ hù thân ái của hắn sợ. Hắn vội vàng hít thở đều lại rồi dùng đuôi quấn quanh để che đi phần thân dưới đáng xấu hổ của mình. Tiếp theo, hắn thò đầu vào cửa, lén nhìn xem Hứa Hành đang làm cái gì.

Vừa thấy, mắt báo liền híp lại, ngay đến chòm râu cũng nghi hoặc đến căng thẳng.

Tại sao thân ái lại cắm ngón tay vào lỗ nhỏ?Không phải nên để hắn đâm vào nơi đó sao?

Hứa Hành đang tự mở rộng của mình, vừa nhấc mắt liền bắt gặp được một cái đầu báo lén lút, cậu sợ tới mức hắn vửa xấu hổ vừa hoảng sợ, hai chân kẹp chặt theo bản năng, nghiêng người ngồi thẳng.

Trên người của cậu không một mảnh vải che thân, sau khi ngồi thẳng người, trước ngực hai viên vυ" mềm mại trước ngực trông càng ngon lành hơn trong ánh sáng mờ ảo.

Con báo kích động đến chòm râu đều rung lên, còn liên tiếp lè lưỡi liếʍ môi.

“Sao ngươi không lên tiếng?” Hứa Hành hai má đỏ bừng, hờn dỗi oán trách nói.

Cậu rút ngón tay ra khỏi huyệt. Vì sạch sẽ, cậu còn đeo bao tay nhựa dùng một lần, sau đó bọc một lớp vaseline thật dày rồi mới cắm vào huyệt quấy loạn.

Nhưng đây là lần đầu tiên kể từ khi cậu làm chuyện này. Âʍ ɦộ ngày thường đóng chặt, chỉ khi làm kiểm tra sức khoẻ mới bị cưỡng ép mở ra. Hiện tại bị ngón tay tùy tiện cắm vào như vậy, Hứa Hành cảm nhận được cái cảm giác “Dục tiên dục tử” trong tiểu thuyết miêu tả, chỉ có một loại cảm giác ì ạch khó có thể miêu tả truyền đến từ chỗ mềm mại kia.

Cậu cố gắng mở rộng một hồi lâu, không khăn lắm mới cắm được ngón tay vào. Đâm rút mấy cái, cảm giác ì ạch ở đầu ngón tay vẫn không hề giảm bớt.

Hiện tại, Lâm Vũ đã trở về.

Hứa Hành lại muốn tiếp tục mở rộng cho mình, nhưng cho dù là ai bị đôi mắt trừng to như cái chuông đồng nhìn chằm chằm thì cũng đều rất khó tiếp tục động tác của mình. Cậu nghĩ lại, hay là để Lâm Vũ làm đi.

Hứa Hành liền vẫy vẫy tay, ra hiệu với Lâm Vũ nói: “Lại đây.”

·

Lâm Vũ đi đến. Theo thân thể hắn tiến vào bên trong cánh cửa, thân hình dần dần cao lên. Chỉ trong giây lát, hắn liền từ một con mãnh thú to lớn, biến thành một người đáng ông anh tuấn có dáng người cao lớn.

Không con cái đuôi che gậy thịt, trong lúc nhất thời đặc biệt dễ thấy.

Hứa Hành nhìn thấy thứ đồ kia dựng thẳng lên, thẳng tới rốn của Lâm Vũ, trong lòng không khỏi hơi sợ.

Thứ đồ chơi này vừa to vừa dài như vậy, thật sự có thể cắm vào sao?

Nhưng không hiểu sao, Hứa Hành lại cảm giác được miệng huyệt dưới háng của mình đang co rút, mới vừa rồi làm nửa ngày, cũng không sinh ra ham muốn tìиɧ ɖu͙©, lúc này lại bắt đầu có.

Cảm giác dễ chịu khi da thịt cọ vào nhau, tỉnh lại với cảm giác tê ngứa, làm cho cậu muốn trải nghiệm lần nữa.

Hứa Hành quay đầu về phía một góc phòng nói, “Đi, bên kia có nước, ngươi qua đó rửa đi.” Dứt lời, cậu lại kẹp chặt chân lần nữa, sợ dâʍ ɖị©ɧ chảy ra khỏi huyệt.

Trong nhà không có chậu hay xô, Hứa Hành liền lót mấy chiếc lá rộng vào trong rổ lá, làm hai vật chứa đơn giản. Như vậy, vừa tiện cho Hứa Hành rửa vật phẩm, vừa tiện cho Lâm Vũ uống nước khi hóa thú.

Sau khi Hứa Hành phát ra mệnh lệnh, Lâm Vũ lập tức đi qua, vùi đầu vào tự uống nước trong chậu, “ọc ọc” uống một hơi.

Hứa Hành: “……”

Đây là hồi hợp đến mức nghe không hiểu sao?

Hứa Hành không nhịn cười được mà sửa đúng nói: “Là bảo ngươi rửa tay.”

Khuôn mặt Lâm Vũ bỗng chốc đỏ bừng. Hắn cuống quít ngồi dậy, đưa tay vào trong chậu nước bên cạnh.

Trong lòng của hắn cũng không phải hồi hợp, mà là sốt ruột. Hiện tại hai con mắt của hắn, một con mắt là “Giao”, một con khác là “Phối”, trong mắt chỉ lo nhìn bé giống cái xinh đẹp của mình, không nhìn cái gì khác.

Chờ Lâm Vũ rửa tay xong, hơi thở của hắn đã nặng nề đến mức cả phòng đều có thể nghe thấy tiếng thở.

Hứa Hành bị dáng vẻ này của hắn lây nhiễm, cả người cũng nóng lên. Da cậu vốn trắng, sau khi khí huyết dâng lên, ngay cả đôi vai cũng trông như bôi phấn rung động lòng người.

Lâm Vũ nhìn thấy bạn đời xinh đẹp như thế, hoàn toàn không nhịn được nữa, “Bùm” một cái quỳ gối trên mặt đất, cúi đầu hôn lên mu bàn chân của Hứa Hành một cái giống như hành hương.

Hứa Hành bị động tác này làm cho sợ tới mức muốn rút chân về, một hồi lâu mới hỏi: “Ngươi làm gì vậy? Mau đứng lên đi.”

Lâm Vũ không đứng lên, hắn tựa như vẫn đang trong hình thú, hai đầu gối cọ xát, đưa đầu đến, nhẹ nhàng mà gối trên đùi của Hứa Hành.

Hắn nâng mí mắt lên nhìn bé giống cái, nỉ non như thế cầu xin nói: “Thân ái, ta muốn giao phối.”

Đôi mắt vàng nhạt như hổ phách nhìn thẳng vào Hứa Hành, chỉ là ánh mắt cầu xin kia cũng đã đủ lay động lòng người rồi.

·