Chương 10.1: Cho nhân vật phản diện ăn cơm

Lời đe dọa của Vương Bình Quyên không những không thành công uy kiếp được cô mà còn tác thành ý nguyện của cô, và bà ta sửng sốt một lúc lâu mới nhận ra, nhưng bà ta chỉ có thể đâm lao phải theo lao, nghiến răng mà nói: "Vậy thì tốt, nếu đã như vậy, đợi tôi tìm được công việc tại chỗ làm mới, tôi liền từ chức!" Nói xong, bà ta kéo tay Anh Mộng Tuyết, vẻ mặt không vui đi ra ngoài.

Hai người vừa đi tới cửa thì gặp Tô Quân đi học về.

Tô Quân nhìn thấy trên mặt Anh Mộng Tuyết có dấu vết khóc qua, đôi mắt đỏ hoe giống như một con thỏ đáng thương, du͙© vọиɠ bảo vệ của nam nhân lập tức trỗi dậy.

Vì vậy, anh tiến lên nắm lấy cổ tay cô, lo lắng hỏi: “Mộng Tuyết, chuyện gì xảy ra vậy, Thiên Duyệt có phải bắt nạt em không?”

Vừa rồi khi anh ta đi tới cửa, anh liền nghe thấy mấy người hầu bàn tán xôn xao về việc mẹ con Anh Mộng Tuyết bị đuổi đi.

Thấy ánh mắt Tô Quân sáng lên, Vương Bình Quyên lén nháy mắt với Anh Mộng Tuyết.

Anh Mộng Tuyết tự nhiên cảm giác được, trên mặt cô ta vẫn vẻ mặt vô tội như cũ, cô ta do dự nói: "Em... anh Tô Quân anh đừng hỏi nữa, đừng vì em mà làm mất hòa khí trong nhà."

Sau khi dứt lời, cô ta rụt rè quay đầu nhìn Tô Thiên Duyệt, dáng vẻ dường như rất kiêng dề, sau đó thoát khỏi tay Tô Quân, chạy ra ngoài.

Mối quan hệ giữa Tô Quân và Tô Thiên Duyệt đã không tốt từ khi còn nhỏ, vốn dĩ anh ta muốn đuổi theo kéo Anh Mộng Tuyết về, nhưng sau khi nghĩ lại, cuối cùng anh ta tức giận xông vào phòng khách để tính sổ với Tô Thiên Duyệt: "Cô rốt cuộc muốn thế nào, Mộng Tuyết lương thiện thế này, cô vì sao lại bắt nạt cô ấy!"

Viền mắt Tô Thiên Duyệt đỏ hoe, Tô Thiên Duyệt học theo dáng vẻ ủy khuất vừa rồi của Anh Mộng Tuyết nắm lấy tay áo của Tô Quân: "Em thực sự không có bắt nạt Mộng Tuyết, em là em gái ruột của anh, chẳng lẽ anh không tin em, ngược lại đi tin tưởng người ngoài?"

Tô Quân chưa bao giờ nhìn thấy em gái mình yếu đuối, đột nhiên nghe thấy em gái nói với giọng điệu như vậy, Tô Quân không khỏi sửng sốt.

Đặc biệt, một tiếng "anh" lâu ngày chưa được nghe đã khơi dậy sự ấm áp đã chôn chặt trong lòng anh bấy lâu nay.

Tô Thiên Duyệt thấy thái độ của anh đã dịu đi, khóe miệng âm thầm nhếch lên, xem ra cô thật sự dùng chiêu này rất đúng đắn!

Trong nguyên tác, Tô Quân cùng Tô Thiên Duyệt quan hệ không tốt, nguyên nhân chủ yếu là bởi vì cha mẹ Tô luôn muốn có một đứa con gái, khó khăn lắm mới sinh ra Tô Thiên Duyệt, cô tự nhiên được cưng chiều như bảo bối, mà Tô Quân bị em gái giành hết mọi sự yêu thương.

Không ai biết sự cô độc, tịch mịch của Tô Quân, nguyên chủ ỷ vào cha mẹ yêu thương mà đối xử với anh trai của mình vô cùng kiêu ngạo. Bây giờ cô đột nhiên làm nũng với anh, Tô Quân tự nhiên rất hưởng thụ.

Tô Thiên Duyệt lại thăm dò kéo tay anh: “Đồ ăn đều sắp nguội rồi, anh cũng đói bụng rồi nha, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi.”

Tô Quân càng đắc ý, cả người như đang nằm mở được cô dắt đi về phía trước.

Trước đây em gái ăn cơm chưa bao giờ đợi hắn, nhưng hôm nay lại chủ động mời anh cùng ăn tối?

Trong bữa ăn, Tô Thiên Duyệt rất chăm chú gắp đồ ăn cho Tô Quân, nói: "Anh à, em có chuyện muốn đặc biệt cảm ơn anh. Trước đây anh cứ nói rằng em bị mù mới đi thích Âu Dương Hiên. Bây giờ em nghĩ anh nói rất đúng. Nếu như em nghe lời anh sớm hơn thì tốt rồi."

Mặc dù tình cảm của Tô Quân dành cho Anh Mộng Tuyết không sâu lắm, nhưng cô sẽ cố gắng giành được trái tim của anh trai về phía mình.