Chương 10.2: Cho nhân vật phản diện ăn cơm

Miệng Tô Quân há to thành hình chữ O, chiếc đũa trong tay suýt chút nữa rơi xuống.

Bởi vì trước kia mỗi lần hắn nói như vậy, Tô Thiên Duyệt đều sẽ khinh thường phản bác hắn: "Ngươi mới mù á, cả nhà ngươi đều mù hết!"

Lúc đó thật sự suy nghĩ anh không biết mình có phải vào nhầm nhà hay không, gặp phải cô em gái xấu tính, em gái của hắn không thể thông minh đáng yêu thế này sao!

Lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy có một cô em gái cũng khá tốt ấy chứ.

Mặc dù trong lòng đã rất kích động, nhưng Tô Quân vẫn là lúng túng gắp thức ăn mà Tô Thiên Nguyệt đã gắp cho anh, khẽ kêu một tiếng: "Ai bảo em gắp cho anh nhiều như vậy? Em cho rằng anh là heo sao? Anh ăn hết sao!"

"Được rồi, anh ăn nhiêu cũng được." Tô Thiên Duyệt dỗ dành, trong đầu nảy lên một chủ ý, cô đột nhiên nghĩ tới nhiệm vụ đưa bữa sáng cho Lạc Dạ Hàn. Hệ thống chỉ nói mang bữa sáng cho Lạc Dạ Hàn, không nói rằng Lạc Dạ Hàn phải ăn hết. Giống như cô cho Tô Quân gắp chút gì đó để bày tỏ tình cảm của mình, nhưng anh ấy có ăn hay không lại là chuyện khác.

Vì vậy sau bữa tối, Tô Thiên Duyệt trở lại phòng ngủ để kiểm tra một số công thức nấu bữa sáng trên mạng, sau đó đi tắm.

Trước khi đi tắm, cô vô tình nhìn vào gương ngẩn người.

Tôi nhìn thấy cô gái trong gương với một đôi mắt to tròn như nai con đang nhìn về phía trước, chiếc mũi thẳng, đôi môi như cánh hoa và khuôn mặt tròn nhỏ đầy căng mọng nước.

Khuyết điểm lớn trên khuôn mặt này là lớp trang điểm của cô, vẫn là lớp trang điểm mê hoặc quyến rũ đó, chiếc váy xòe trên người cô quá lộng lẫy, không hề phù hợp với vẻ ngoài tươi tắn đáng yêu của cô, ngược lại càng khiến nhan sắc xinh đẹp bị hạ thấp.

Lúc này Tô Thiên Duyệt mới nhớ tới tình tiết trong cuốn sách, vì thu hút sự chú ý của Âu Dương Hiên, nguyên chủ mỗi ngày đều trang điểm đậm. Cô ấy ngay lập tức tẩy trang trước gương.

Vẻ ngoài xinh đẹp của cô ngay lập tức tăng lên gấp mấy lần!

Sáng sớm hôm sau, Tô Thiên Duyệt để gương mặt mộc như vậy đi ra ngoài, trang phục cũng thay đổi phong cách, cô mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản cùng với chiếc váy hai dây màu đen, mái tóc được buộc thành búi cao. Thanh thuần trong sáng mà tràn đầy sức sống.

Buổi học đầu tiên là tiết học chung, Tô Thiên Duyệt vừa vào lớp, cô ấy đã đặt hộp cơm trưa trước mặt Lạc Dạ Hàn, cười nói: "Bạn học Lạc Dạ Hàn, đây là bữa sáng tôi đưa cho bạn." Lạc Dạ Hàn đang đọc sách liền nhìn thấy hộp cơm màu hồng xuất hiện ở tầm mắt, mí mắt khẽ nhếch lên, bắt gặp đôi mắt sáng trong veo của cô gái.

Dường như có gì đó lóe lên trong đôi mắt sâu thẳm, nhưng trước khi cô có thể nhận ra, nó giống như một ngôi sao băng vụt qua rồi biến mất.

Tô Thiên Duyệt không thèm để ý ánh mắt của anh có hàm ý gì, cũng không để ý anh có ăn hay không, mà là bận đòi điểm từ hệ thống: [Nhiệm vụ giao bữa sáng ta đã hoàn thành rồi, ngươi có thể tăng điểm được chưa á?]

Hệ thống bất mãn nhảy ra than thở: 【 Ngươi là ký chủ luôn thích lợi dụng sơ hở nhất mà ta từng thấy! 】

Tô Thiên Duyệt mạnh mẽ lập luận: 【Vậy thì sao, chỉ cần tôi đưa cơm rồi, cho dù anh ấy có ăn hay không, ngươi phải tăng thêm điểm cho ta đó. Ai bảo ngươi dùng từ không rõ ràng chặt chẽ chứ! 】

Hệ thống nhanh chóng cho cô một đòn phản kích đẹp mắt: [Được, cô thắng, nhưng! Tiếp theo đây tôi sẽ đưa ra các nhiệm vụ mới: A đút cơm cho nhân vật phản diện, B đút cơm cho Âu Dương Hiên, C đút cơm cho Anh Mộng Tuyết, D đút cơm cho hệ thống! Ký chủ, xin mời chọn, hừ hừ! ]

Khi Tô Thiên Duyệt nghe thấy nội dung của nhiệm vụ, một loạt dấu 3 chấm lập tức hiện lên trong đầu cô: 【Ngươi thực sự là hệ thống báo nhất mà ta từng thấy! 】

Nhiệm vụ này rõ ràng là để cho nàng không có sơ hở để lợi dụng, mà còn phải đút cơm thật sự quá xấu hổ nha!

Ngay khi cô đang suy nghĩ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ, cô vô tình phát hiện ra một bất ngờ ngoài sức tưởng tượng - cô thấy Lạc Dạ Hàn đã mở hộp cơm trưa và bắt đầu ăn cơm!

Thật phải nói rằng anh ấy khi ăn trông rất đẹp trai, điều này càng khẳng định câu nói - những người đẹp trai thì dù họ làm gì cũng đẹp, kể cả khi họ ăn sh*t cũng rất đẹp trai.