Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách, Bệnh Kiều Phản Diện Quá Yêu Tôi Phải Làm Sao Đây

Chương 13.2: Anh đang nhìn trộm em

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ngay khi cô đang nghĩ ngợi về chuyện đó, quản lý đã đi đến, nói với cô: "Tiểu Tô, quan sát đến đâu rồi? Tôi thật là sơ suất. Thực ra, nơi bị thiếu người là khu vực sau bếp, vả lại tôi nên tìm người đến giúp cô làm quen trước, à mà cô có quen biết với Lạc Dạ Hàn phải không, vậy đợi ngày mốt cô chính thức đến làm thì để cậu ấy giúp cô vậy.”

Tô Thiên Duyệt cầu còn không được, lập tức nói: "Đương nhiên là được rồi, cảm ơn quản lý!"

Quản lý này thực sự là ngôi sao may mắn của cô, ông ấy luôn tạo cơ hội cho cô ở gần Lạc Dạ Hàn! Còn khu bếp phía sau rất an toàn nên cô không phải lo những vị khách béo ú đó lợi dụng khi cô đang phục vụ nước.

Khi quán bar đóng cửa, bên ngoài trời thực sự đổ mưa như dự đoán của hệ thống.

Tô Thiên Duyệt đứng ở cửa cầm một chiếc ô đợi Lạc Dạ Hàn đi ra, nhưng cô không nghĩ tới lại chạm mặt với Anh Mộng Tuyết.

Nhiều người không mang theo ô, nên phải lao ra ngoài trời mưa, nhưng Anh Mộng Tuyết quả thật là hào quang nữ chính, trong tay cô ta cũng cầm theo một chiếc ô.

Ven đường có mấy con chó hoang chạy đến cửa quán bar trú mưa, Anh Mộng Tuyết lập tức quỳ xuống che mưa cho chúng, vẻ mặt vô cùng đau lòng: “Chó con, mau tới đây, đừng để bị ướt đó!"

Dưới cơn mưa lớn, cô gái mảnh khảnh tạo ra một nơi ấm áp che chở cho một nhóm chó hoang đang run rẩy. Cảnh tượng này thu hút sự chú ý của nhiều người, bao gồm cả Âu Dương Hiên, Cảnh Hạo và Vũ Văn Duệ vừa mới bước ra.

"Chà, cô gái này thật ngây thơ và tốt bụng, có tấm lòng yêu thương động vật nhỏ như vậy!"

"Trong xã hội này, một cô gái như vậy là rất hiếm."

"Mặc dù nhan sắc cô ấy trông bình thường, nhưng lại toát ra ánh sáng như thiên thần!" Tô Thiên Duyệt không nói nên lời trước hành động này của Mary Sue, vào lúc này Lạc Dạ Hàn cũng đi ra.

Cô đột nhiên có chút lo lắng, Anh Mộng Tuyết giờ phút này hành động, liệu có giành được cảm tình của Lạc Dạ Hàn hay không?

Tô Thiên Duyệt bèn nhanh chóng bước tới nói với Anh Mộng Tuyết: " Mộng Tuyết, cậu thấy có rất nhiều người ở bên đường không có ô, cậu còn đi lo cho những con vật nhỏ này làm gì?"

Khi lời nói của cô vừa dứt, mọi người dần dần nhận thức được vấn đề.

"Đúng vậy, chúng tôi đều không có ô nha, nếu cô gái thực sự có tấm lòng nhân ái thì cô nên che ô cho chúng tôi trước!"

“Vẫn là cô gái phía sau có đầu óc nhạy bén và thực tế hơn!”

Nghe những lời nói này, Âu Dương Hiên vô thức chuyển ánh mắt từ Anh Mộng Tuyết sang người Tô Thiên Duyệt. Quả thật, ngay lúc đó, anh cũng rung động trước vẻ đẹp ngây thơ tốt đẹp đó của Anh Mộng Tuyết, nhưng giờ phút nó đã sớm biến mất từ

lâu.

Anh Mộng Tuyết sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ tái nhợt, dưới ánh mắt kỳ quái của mọi người cô vội đứng dậy, sau đó bước nhanh đến trước mặt Lạc Dạ Hàn, ánh mắt khẽ chớp động nói: "Thiên Nguyệt nói đúng, tớ thật sơ ý. Dạ Hàn, cậu không mang theo ô à, vừa vặn tớ cũng đi bắt xe buýt, chúng ta cùng đi qua đó thôi."

Tô Thiên Duyệt: ! ! !

Cô không ngờ tới sau khi vạch trần bộ mặt thật của nữ chính Mary Sue, vậy mà cô ta ngược lại cướp đi cơ hội của cô!

Nhưng tất nhiên cô sẽ không chịu thiệt thòi rồi, vì thế cô cũng đi đến bên cạnh Lạc Dạ Hàn: "Không cần đâu, để tớ đi chung với Lạc Dạ Hàn đến đó! Ô của tớ lớn hơn của Anh Mông Tuyết một chút, trời mưa to thế này, hai người đi chiếc ô nhỏ này không đủ che đâu.”

Thực ra cô chỉ đang cố kiếm cớ mà thôi, chiếc ô của cô có nhiều hơn Anh Mộng Tuyết một vòng ren quanh ô, ngoài việc đẹp ra nó không có bất kỳ chức năng che mưa nào.

Khi cô vừa nói xong, ánh mắt thăm dò của mọi người nhìn về phía Lạc Dạ Hàn, như thể họ đang tò mò về sự lựa chọn của anh.

Tô Thiên Duyệt và Anh Mộng Tuyết cùng lúc nhìn về phía đối phương, sau đó cả hai cùng chuyển mắt về phía Lạc Dạ Hàn.

“Dạ Hàn…” Khuôn mặt của Anh Mộng Tuyết đang ngước lên một góc 45 độ, trong mắt chớp động vừa trông chờ vừa sợ bị tổn thương, cô trông giống như một bông hoa trắng tinh khiết.

Tô Thiên Duyệt âm thầm nắm chặt tay, ngăn lại ý muốn đánh cô ta.

Nữ chính này không thể ăn nói bình thường hơn được sao, giọng nói như bị kim châm, cô nghe mà da đầu tê dại, da gà toàn thân nổi lên hết trơn rồi này!
« Chương TrướcChương Tiếp »