Chương 16.2: Nắm tay nhân vật phản diện

Chương miễn phí

-------

Hai ngày sau, là ngày Tô Thiên Duyệt chính thức đến quán bar làm việc.

Quản lý quán bar dẫn cô đến khu vực sau bếp, đồng thời cũng dẫn theo Lạc Dạ Hàn qua, thái độ còn đặc biệt thân thiện:" Dạ Hàn, cậu phụ trách hướng dẫn cô ấy rửa rau, trái cây, chén dĩa, v..v..."

"uhm." Lạc Dạ Hàn đáp nhẹ một tiếng.

"Được rồi, vậy trước làm cái này đi, tôi phải đi làm việc của tôi đây." Quản lý quán bar giao việc xong liền rời đi.

Sau bếp lập tức yên tĩnh trở lại, cách vách còn có một nhà bếp lớn, đó là chỗ các đầu bếp chuẩn bị món ăn, mà bọn họ ở chỗ này đơn độc trong gian bếp nhỏ, chỉ dùng để rửa rau và chén dĩa.

Để không khí bớt ngột ngạt, cũng vì để thoả mãn lòng hiếu kì của bản thân, Tô Thiên Duyệt nhích về phía Lạc Dạ Hàn nhỏ giọng hỏi bên tai anh: "Em có thể hỏi anh một chút không, anh làm 1 tiếng được bao nhiêu thế?"

Đôi mắt Lạc Dạ Hàn nhẹ chớp, vẻ mặt lạnh nhạt đáp: "Hai trăm."

"Quả nhiên giống với suy nghĩ của em, ở đây trả lương dựa trên nhan sắc đẹp mắt của hai người chúng ta nha, cho nên mức lương của em với anh cao giống nhau. Không tệ không tệ, quản lý quán bar này quả nhiên có mắt nhìn người!"

Tô Thiên nói dứt câu bèn nghiêng đầu suy nghĩ, lại cảm thấy không đúng lắm, " nhưng ông ấy trả chúng ta nhiều tiền như thế, lại để chúng ta ở sau bếp không gặp khách, số tiền này không phải sẽ mất trắng sao? Ai ya, rốt cuộc ông ấy có biết làm ăn không đây!"

"Cô nghĩ nhiều quá rồi." Lạc Dạ Hàn bình tĩnh đáp một câu, sau đó liền đưa một cái khăn sạch màu trắng cho cô, "Nhìn thấy mấy cái chén đũa đã rửa sạch sẽ trong máy rửa chén không, nhiệm vụ của cô là lau sạch chúng rồi úp vào trong tủ chén."

"ok nha, chuyện này chẳng phải là đơn giản quá sao!" tay phải Tô Thiên Duyệt cầm khăn, tay trái cầm cái dĩa màu trắng lau một vòng, đang chuẩn bị bỏ vào trong tủ, đột nhiên nghĩ tơi nhiệm vụ của cô còn chưa hoàn thành, thế là vội nở nụ cười ngọt ngào nhìn Lạc Dạ Hàn ở kế bên, "thế nào, em có phải làm rất giỏi hay không?, nào, give me five!"

Trong khi nói chuyện, cô giơ lòng bàn tay trắng nõn và mịn màng của mình về phía anh, và liên tục ra hiệu anh đập tay với mình.

"..." Lạc Dạ Hàn đầu ngón tay nắm khăn lau trắng siết chặt lại, lông mi khẽ run vài cái, tựa hồ đang do dự.

"Mau lên, tay em mỏi." Tô Thiên Duyệt vội thúc giục anh.

Khi cô vừa dứt lời, Lạc Dạ Hàn đã đặt những thứ trong tay xuống, từ từ giơ tay lên... Tuy rằng động tác giơ tay của anh rất chậm, nhưng tốc độ đập tay rất nhanh chóng, anh chỉ chạm nhẹ tay cô một chuat liền thu tay về, giống như chuồn chuồn đạp nước vậy.

Lúc này Tô Thiên Duyệt mới chú ý tới, lòng bàn tay của anh lớn hơn cô rất nhiều, ngón tay anh rất trắng và thon dài, làn da mịn màng đến mức thỏa mãn trí tưởng tượng của cô!

Nhưng mà, cô rất nhanh liền phát hiện mình có chút mất tập trung, hiện tại quan trọng nhất chính là chờ hệ thống cho điểm!

Ai biết sau khi chờ đợi hồi lâu, Tô Thiên Duyệt chỉ có thể tự mình yêu cầu: 【 Hệ thống hệ thống, tôi vừa mới nắm tay Lạc Dạ Hàn! 】

Cô thực sự không muốn gọi hệ thống bằng tên đó đâu, ai đã đặt tên cho hệ thống này là SQY222?

Hệ thống cuối cùng cũng xuất hiện, nhưng rõ ràng là không chấp nhận được hành vi vừa rồi của cô: 【Đó mà gọi là nắm tay sao? Không phải chỉ chạm vào tay là xong đâu! Ít nhất thì cũng phải nắm tay đối phương, động tác cơ bản nhất vậy mà cũng không có! 】

Tô Thiên Nguyệt mặc dù không phục, nhưng bởi vì bản thân cố tình hiểu sai ý của nhiệm vụ mà cảm thấy áy náy, chỉ có thể đáp lại: 【 Thôi, không sao, ta biết rồi. 】

Hệ thống đưa ra nhiệm vụ càng ngày càng không đứng đắn, rõ ràng là muốn bức cô cưỡиɠ ɠiαи Lạc Dạ Hàn! Nhưng cô tuyệt đối sẽ không khuất phục trước hệ thống cường quyền, nếu như cô thật sự ngoài ý muốn yêu một kẻ phản diện, vậy cô nhất định sẽ thảm lắm! Hơn nữa, mặc dù mất đi trí nhớ, nhưng thân thể của cô luôn luôn theo bản năng phản kháng chuyện yêu đương, hẳn là bởi vì cô bị tổn thương quá sâu đi...