Chương 6: Không phải nằm mơ, cô thật sự xin anh ngủ cùng

Sau khi nụ hôn sâu kết thúc, hai người đều thở hổn hển, Hàn Xu đã cảm giác được rõ là dươиɠ ѵậŧ của Giang Dật căng cứng, nóng bỏng hơn lúc trước, kề sát vào thân thể của anh, hạnh phúc tới nhanh như vậy sao?

Nghĩ lại kiếp trước mình sống hơn ba mươi tuổi mà vẫn chưa gặp được một em trai tuấn tú nào như thế nào, bây giờ còn bị mình ôm hôn, mà đây còn là chồng hợp pháp của mình đấy? Hàn Xu nằm mơ cũng phải tỉnh lại vì cười.

“Hàn Xu, em nhìn kĩ đi, anh là Giang Dật, em thật sự không muốn ly hôn với anh sao?”

“Đúng thế, anh là Giang Dật, là Giang đoàn trưởng, là chồng yêu của Hàn Xu này. Em không muốn ly hôn với anh, em muốn sống với anh tới già, bây giờ anh có thể lấy dươиɠ ѵậŧ lớn ra cᏂị©Ꮒ em được không Giang đoàn trưởng?”

Hàn Xu không nhịn được cắn lên môi anh, cơn đau làm anh tỉnh táo lại, không phải mơ mà là thật, Hàn Xu thật sự bảo anh ngủ với cô!

Người đẹp nhiệt tình như lửa, thơm ngát như hoa nằm trong l*иg ngực, cuối cùng sợi dây thần kinh của Giang Dật hoàn toàn đứt lìa. Anh hôn lên môi Hàn Xu, bắt đầu đòi hỏi điên cuồng, cực kỳ bá đạo.

Hàn Xu cảm giác được đầu lưỡi của Giang Dật quay cuồng, khuấy đảo, va chạm khắp trong miệng mình, quấn lấy lưỡi của mình làm cho lưỡi cô tê dại. Do không thể ngậm được nước bọt nên chúng chảy theo khóe môi của cô, cô sắp ngạt thở tới nơi, suýt thì ngất đi mất. Lúc này Giang Dật mới tha cho cô, còn hôn lên những nụ hôn cuồng nhiệt lên trán, lên mắt, lên mũi, tai và mặt.

“Anh không dám tin rằng cuối cùng em cũng chịu ngủ với anh! Anh, anh muốn làm như vậy lâu rồi, cuối cùng bây giờ cũng đã trở thành sự thật.” Giang Dật vùi đầu vào cổ Hàn Xu, ngửi mùi hương trên người cô, hạnh phúc chợt đến quá bất ngờ khiến anh cảm thấy như gặp một giấc mộng hư ảo.

Hàn Xu tỉnh táo lại từ cơn mê, cô ôm chặt lấy Giang Dật, lòng hơi xót xa, dịu dàng an ủi, “Sau này ngày nào em cũng cho anh làm, chỉ cho một mình anh làm, được không?”

“Được, vợ yêu, anh cũng chỉ muốn ngủ với một mình em, muốn sống suốt đời với em, chỉ đối xử tốt với em mà thôi!”

Sự dịu dàng của Hàn Xu làm cõi lòng Giang Dật chua xót ê ẩm, những lời nói mà anh đã ấp ủ suốt hai tháng chợt tuôn ra, chính anh còn thấy giật mình, sao mình lại có thể thốt ra những lời nói sến súa đến thế?