Chương 14: Mở tiệc chiêu đãi (1) kinh diễm toàn trường

Thượng Thư phủ.

Tại một tiểu viện xa hoa.

"Vương gia." Tiểu Ngũ một bên nhanh nhẹn thay y phục cho Tiêu Cẩn Hành, một bên bẩm báo, "Sáng sớm hôm nay, Vương phi tát thứ tiểu thư một bạt tai, còn đem Chu di nương giáo huấn một trận."

Tiêu Cẩn Hành vẻ mặt lười biếng ngẩn ra, hắn nhìn về phía Tiểu Ngũ.

Tiểu Ngũ cung kính nói, "Tiểu Nhân nghe xong cũng khϊếp sợ. Nghe đồn, Vương phi bị Chu di nương khi dễ từ nhỏ tới lớn, thậm trí ở trước mặt Chu di nương Vương phi còn không dám lớn tiếng."

Tiêu Cẩn Hành hai mắt nheo lại, tựa hồ phát hiện ra chút manh mối.

Mặc dù sau khi thành thân cùng Diệp Tê Trì hắn không có tiếp xúc với nàng nhiều lắm, nhưng sự thay đổi của Diệp Tê Trì cũng quá mức rõ ràng.

"Ta luôn cảm thấy Vương phi trước kia cùng hiện tại không phải cùng một người." Tiểu Ngũ lẩm bẩm, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó nói, "Giống như chính là từ đêm đó, sau khi cùng Vương gia viên phòng, Vương phi liền thay đổi! Ngày đó Vương gia đã làm gì với Vương phi sao?"

Khuôn mặt Tiêu Cẩn Hành tối sầm lại khi nhớ lại những gì xảy ra đêm hôm đó.

Thấy vậy Tiểu Ngũ không giám nhiều lời nữa, đành phải tiếp tục cúi đầu làm việc.

........

Trời đã sáng.

Tiệc mừng thọ cũng lục đυ.c được bắt đầu.

Tiền viện cùng hậu viện Thượng Thư phủ, nam nữ tách ra mở tiệc.

Chu Nhược Đường ăn mặc đẹp đẽ, mang theo Diệp Chỉ Lam đi tới yến hội ở hậu viện.

Yến hội ngoài trời, diễn ra phía trên ao nước xanh biếc của Thượng Thư phủ, trong ao còn có hoa súng bốn mùa, dưới ánh nắng mùa xuân sóng nước dập dìu lấp lánh, tạo nên một khung cảnh đẹp như tranh vẽ.

Người tới Thượng Thư phủ chúc thọ gia quyến đều đã ngồi vào vị trí.

Khi Chu Nhược Đường cùng Diệp Chỉ Lam đến, mọi người cũng đều khách khí chủ động hàn huyên, tất cả bọn họ trong lòng đều biết rất rõ Thượng Thư phủ là một cái thϊếp thất đứng đầu. Trong lòng ít nhiều vẫn là có chút khinh thường, bọn họ cứ tùy ý mà nói dù sao những lời đồn thổi vớ vẩn bất quá chỉ là chuyện thoáng qua mà thôi.

Giờ khắc này chính là một mảnh hoà thuận vui vẻ.

Chu Nhược Đường cũng giúp đỡ Thượng Thư phủ rất nhiều lần yến hội, hết thảy đều thuận buồm xuôi gió.

Đang lúc bà ta ngồi vào bàn chủ nhà thì một giọng nói lanh lảnh vang lên, "Thần Vương phi đến!"

Lời nói rơi xuống.

Khách khứa toàn bộ đều đứng dậy.

Chu Nhược Đường sắc mặt khó coi vài giây, chuyển mắt cùng nữ nhi liếc nhìn nhau một cái, cũng đứng dậy chào hỏi.

Diệp Chỉ Lam nhìn Diệp Tê Trì đến, trong lòng có chút chờ mong, chờ mong làm Diệp Tê Trì mất mặt.

Diệp Tê Trì đỡ Tần Mộng Hề, theo sau là một đám nô tỳ với khí thế ngút trời xuất hiện ở yến hội.

Tất cả mọi người ánh mắt không tự chủ được nhìn các nàng đang bước vào.

Chỉ nhìn một giây thôi đã làm người kinh diễm.

Đi phía trước là hai nữ nhân xinh đẹp không gì sánh bằng.

Diệp Tê Trì đẹp, mọi người đều biết, nhưng là bởi vì những mặt khác của nàng quá kém cỏi mà mất đi quá nhiều vẻ rực rỡ. Hôm nay lại ăn mặc cẩn thận, phảng phất như toàn bộ phong thái của nàng đã thay đổi, chính là toả sáng rực rỡ đến chói mắt.

Đứng bên cạnh nàng là một phụ nhân cao quý.

Chỉ thấy nàng mặc một bộ hồng vân đỏ rực đến chói mắt, đường viền cổ áo thêu hoa văn con bướm bằng sợi tơ vàng. Một đôi mắt phượng ngậm ý cười, giữa búi tóc có một viên minh châu điểm xuyến, minh châu hạ thúc thúc nhẹ nhàng rũ xuống, phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp vũ mị của nàng.

Đúng là một cái tuyệt thế giai nhân!

Nếu không nhìn kĩ, khó có thể nhận ra đây là cái người luôn luôn khiêm tốn còn giản dị tự nhiên Tần Mộng Hề, chủ mẫu Thượng Thư phủ.

Lúc này, Tần Mộng Hề dừng lại bên cạnh Diệp Tê Trì.

Dưới sự tương phản mạnh mẽ, phong thái của Chu Nhược Đường trực tiếp bị Tần Mộng Hề đè bẹp, nhìn thoáng qua là có thể biết ai chính là chủ nhân của nhà này.

Chu Nhược Đường cũng cảm nhận rõ ràng sự áp bách mà Tần Mộng Hề mang đến.

Bà ta thậm chí còn không dự đoán được, Tần Mộng Hề lại xuất hiện phô trương như vậy.

Từ đầu đến cuối, đều là bà ta an bài nội quyến, Tần Mộng Hề đều không có hỏi đến một câu.

Bà ta âm thầm nghiến răng nghiến lợi.

Tựa hồ từ khi Diệp Tê Trì trở lại Thượng Thư phủ, mọi thứ đều nằm ngoài phạm vi kiểm soát của bà ta!

Chu Nhược Đường cố gắng giữ bình tĩnh.

Giờ phút này tất cả các phụ nhân có mặt ở đây cũng đều cung kính hành lễ với Diệp Tê Trì, "Thỉnh an Thần vương phi."

"Hôm nay là sinh thần của phụ thân ta, các vị đến chúc thọ vất vả rồi. Đại gia không cần đa lễ, mời ngồi." Diệp Tê Trì tự nhiên hào phóng, đối với lời đồn khác một trời một vực.

Rốt cuộc là nghe đồn sao?!

Chính thê cùng đích nữ Thượng Thư phủ bộ dáng nhìn qua chính là ném thϊếp thất và thứ nữ xa vài con phố.

"Tạ Vương phi." Mọi người lại ngồi vào vị trí.

Diệp Tê Trì cùng Tần Mộng Hề cũng tự nhiên ngồi vào chủ vị.

Chu Nhược Đường và Diệp Chỉ Lam ngược lại có chút xấu hổ, đành bất đắc dĩ ngồi vào vị trí dành cho kẻ vai dưới.

Trong lòng đè nén một ngụm khí tức.

"Chu di nương, kêu người đem trà bánh bưng lên đi." Tần Mộng Hề mở miệng nói, phi thường tự nhiên sai Chu Nhược Đường.

Chu Nhược Đường sửng sốt một giây.

Bà ta không tin nhìn Tần Mộng Hề.

Nữ nhân này điên rồi sao? Cư nhiên sai sử bà ta làm việc.

"Còn không mau đi!" Tần Mộng Hề giọng nói nghiêm khắc thúc giục.

Chu Nhược Đường không muốn làm trò trước mặt nhiều người, cũng không giám làm trái ý Tần Mộng Hề.

Bà ta đứng dậy bước sang một bên.

Diệp Chỉ Lam nhìn thấy mẫu thân mình bị sai sử, cũng là vô cùng chán nản.

Mặt khác những phụ nhân cũng bị kinh ngạc trước cảnh tượng trước mắt.

Ai nói thϊếp thất nắm giữ Thượng Thư phủ, thϊếp thất này không phải tùy ý sai sử sao?!

"Ta bởi vì thân thể không khoẻ, nên rất ít khi tham dự yến hội, trước đây đều là Chu di nương thay thế ta đón tiếp các vị, là sơ suất của ta. Ở chỗ này ta cấp các vị phu nhân cùng tiểu thư một lời xin lỗi." Tần Mộng Hề mở miệng, nhìn có vẻ khách sáo. Nhưng trên thực tế là đang nói với mọi người rằng việc trước đây không tham gia là do sức khoẻ không tốt, mà Chu di nương thân phận không đủ để chiêu đãi tốt cho các nàng, cho nên bà đến yêu cầu nhận lỗi.

Một phen lời nói này, tự nhiên là đắc tội Chu Nhược Đường giờ phút này mới quay trở lại.

Bà ta sắc mặt vô cùng khó coi.

Nữ nhân này hôm nay đến đây là cố ý cho bà ta chịu khổ hay sao?!

"Thượng Thư phu nhân khách khí rồi, sức khoẻ là quan trọng nhất." Phụ nhân cũng có chút nghe hiểu ý tứ trong đó, đương nhiên là nhìn thấu nhưng không nói ra sự thật.

"Ta lấy trà thay rượu, kính các vị một ly. Một là ta muốn tạ lỗi đối với trước kia chiêu đãi không chu toàn, thứ hai là cảm tạ các vị không ngại cực khổ đến đây chúc thọ lão gia ta." Nói xong, bà chủ động đứng dậy uống một ly trà.

Những người khác nói một chút lời nịnh hót, cũng đi theo uống xuống.

Trong yến tiệc, Tân Mộng Hề ăn nói tao nhã, cử chỉ đúng mực, các mặt đều chiếu cố chu toàn, khiến không khí yến hội càng ngày càng hoà hợp.

Mà biểu hiện hôm nay của bà khiến Diệp Tê Trì kinh ngạc.

Nàng bất quá chỉ đạo cho Tần Mộng Hề một chút, không nghĩ rằng bà lại mang đến cho nàng một kinh hỉ ngoài ý muốn!

Kỳ thật, phụ thân Tần Mộng Hề trong triều giữ chức vụ thái phó. Có rất nhiều trung thần, văn nhân nhã sĩ, thậm chí cả hoàng tử đều là học trò của ông.

Bất quá, Tần thái phó luôn luôn thanh cao chính trực, một lòng muốn bồi dưỡng thêm những người có lý tưởng cao cả, chưa bao giờ lấy lòng bất luận thế lực nào trong triều đình, cũng là một người khôn ngoan, bảo thủ. Tần Mộng Hề từ nhỏ đã được phụ thân hun đúc, vốn là tơ liễu mới cao, chỉ cần biểu hiện một chút là có thể làm Chu Nhược Đường một cái thϊếp thất xuất thân kém cỏi, theo không kịp!"