Chương 12: Cậu ta không dậy nổi

Nhϊếp Hy Nhã ở phòng bốn người, giường tầng, không gian vừa đủ, so với phòng sáu người của trước kia, đã thoải mái hơn nhiều rồi.

Ngoại trừ hoàn thành nhiệm vụ công lược Diệp Vũ Trạch, Nhϊếp Hy Nhã đang nghĩ làm sao để kiếm tiền. Cho tới khi hoàn thành nhiệm vụ, cô rời khỏi nơi này, nhưng cô phải có tiền trước đã.

Ở kiếp trước, Nhϊếp Hy Nhã đã kiếm được rất nhiều tiền thông qua các video ngắn và livestream khi còn đi học, bây giờ cô muốn tiếp tục làm như vậy. Tuyến thời gian của thế giới này và kiếp trước sêm sêm nhau, video ngắn và livestream khá có triển vọng, có không ít người làm nên giờ cô làm cũng không tính là đột ngột.

Nghĩ tới số tiền mà mình vất vả kiếm ở kiếp trước đều bị tên cặn bã lấy đi tiêu xài thì cô rất không vui. Tên cặn bã đó nói bạn ký túc xá đối xử không tốt với anh ta, Nhϊếp Hy Nhã bỏ tiền thuê trọ cho anh ta, thậm chí tiền điện nước cũng do Nhϊếp Hy Nhã đóng, thỉnh thoảng cô còn đặt đồ cho anh ta, kết quả tên cặn bã đó lại chơi cô một vố, anh ta thân mật với bạn thân của cô ở trong phòng, cô nhớ tới thì tức giận.

Nhϊếp Hy Nhã quyết định, kiếp này không kết hôn không yêu đương cho khỏe.

Sau khi đăng ký tài khoản trên nền tảng Youzi, Nhϊếp Hy Nhã không vội đăng video, cô cần phải đi quay review trước, cô định bắt đầu làm từ lĩnh vực ăn uống.

Khi Nhϊếp Hy Nhã đang tìm kiếm quán ăn ngon ở gần đây thì nhận được tin nhắn wechat.

[Diệp Vũ Trạch: Ngày mai cô đưa đồ ăn sáng tới dưới tòa ký túc, rồi đưa tôi tới lớp.]

[Nhϊếp Hy Nhã: icon ok]

[Nhϊếp Hy Nhã: Trì Huỳnh Vũ không đưa anh đi à?]

[Diệp Vũ Trạch: Cậu ta có thói quen dậy muộn, đầu gối tôi đau, đi chậm.]

[Nhϊếp Hy Nhã: Được, tôi sẽ tới sớm, như thế chúng ta có thể đi từ từ tới lớp học.]

[Diệp Vũ Trạch: Ừ.]

Gửi xong tin nhắn, tâm trạng của Diệp Vũ Trạch cuối cùng cũng thoải mái.

Ở bên này Trì Huỳnh Vũ đang chu đáo rót trà cầm xiên nướng đưa cho anh, anh ta còn chu đáo hỏi: “Ngày mai mấy giờ dậy? Tôi đỡ cậu tới lớp.”

“Không cần, Nhϊếp Hy Nhã nói sẽ đưa đồ ăn sáng cho tôi, sau đó đỡ tôi tới lớp.” Diệp Vũ Trạch nói xong, lại bổ sung thêm: “Cô ấy ngại nói rõ, tôi nói với cô ấy là cậu có thói quen dậy muộn, không đi kịp, cô ấy mới ngại ngùng nói muốn đưa tôi đi, cậu đừng nói hớ.”

Trì Huỳnh Vũ lại sững người, sau đó lẳng lặng ghé tới bên cạnh Diệp Vũ Trạch, hỏi: “Người anh em, cậu nói thật đi, cậu cũng thích cô ấy đúng không?”

“Ăn xiên nướng của cậu đi.” Diệp Vũ Trạch nhét xiên thịt nướng trong tay vào tay Trì Huỳnh Vũ.

Trì Huỳnh Vũ muốn nói tiếp, nhưng nhìn thấy các bạn cùng phòng quay về từ phòng ký túc khác nên cũng không nói nữa.

Mấy ngày nay Nhϊếp Hy Nhã đưa đồ ăn sáng cho Diệp Vũ Trạch, có người nói Thượng Quan Triết thích Nhϊếp Hy Nhã, bởi vì lúc nhỏ Nhϊếp Hy Nhã từng cứu Thượng Quan Triết, còn nói Diệp Vũ Trạch không biết điều, thế mà cướp bạn gái của người khác.

Tuy không quá rõ câu chuyện là như nào, nhưng Trì Huỳnh Vũ tin Diệp Vũ Trạch, cũng cảm thấy chuyện tình cảm cần hai bên đồng thuận mới được. Trì Huỳnh Vũ tạm thời không định công khai chi tiết về mối quan hệ giữa Nhϊếp Hy Nhã và Diệp Vũ Trạch, anh ta đợi hai người chính thức xác nhận quan hệ, sau đó anh ta sẽ có thể công khai chuyện đó ở tầng ký túc này rồi nhìn dáng vẻ thua cuộc của Thượng Quan Triết. Vậy nên, mỗi lần anh ta và Diệp Vũ Trạch nói chuyện liên quan tới Nhϊếp Hy Nhã, đều là lúc chỉ có hai người ở trong phòng.

Bây giờ trong phòng có người khác, Trì Huỳnh Vũ lập tức đổi chủ đề. Anh ta cũng đã biết mình cần phải dậy muộn để tạo cơ hội cho người anh em.

*

Tuy bình thường Trì Huỳnh Vũ không dậy sớm, nhưng cũng không dậy muộn, nhưng vì để phối hợp với Diệp Vũ Trạch, anh ta cố tình dậy muộn hơn bình thường 10 phút, sau khi Diệp Vũ Trạch rời khỏi phòng được 20 phút thì anh ta mới dậy.

Nhϊếp Hy Nhã thì đã mua xong đồ ăn sáng, tới dưới tòa ký túc để đón Diệp Vũ Trạch, sau đó đỡ cánh tay của anh, đi từ từ, rất kiên nhẫn mà đi chậm theo bước chân của anh.