Chương 23

Diệp Tòng Vinh vẫn tiếp tục lải nhải, lúc sau mới phát hiện ra con gái từ khi gặp đến giờ vẫn luôn không mở miệng nói chuyện, ông liền lo lắng hỏi : “Nhất Nhất, sao con không nói lời nào? Có phải gặp phải khó khăng gì không? Có việc gì có thể nói với ba, ba nuôi nổi con”.

Lâm Nhất Niệm vẫn là không mở miệng.

Lúc này, ghế lô cửa mở, hai người phục vụ đẩy xe mang đồ ăn lại đây.

Diệp Tòng Vinh liền nóng nảy, bởi vì con gái nhất quyết đòi tiến vào trong giới giải trí. Tóc của ông cùng vợ đều đã bạc trằng vì lo lắng. Con gái của ông lớn lên xinh đẹp như vậy, ở bên ngoài lại đầy rẫy ác lang, hai vợ chồng ông đều sợ con gái bị người ta khi dễ.

Nhưng hai vợ chồng từ trước tới nay đều không lay chuyển được con gái, con gái nói, đó là mông tưởng của mình, con gái muón theo đuổi giấc mộng này.

Cuối cùng, bọn họ chỉ có thể nói với con “Phải biết bảo vệ bản thận mình, không được dễ dàng tin người khác. Trên đời này, không có bữa cơm nào miễn phí, cũng không có ai tự nhiên sẽ vô duyên, vô cớ đối xử tốt với mình. Những ai chủ động đối xử tối với con, con đều phải cảnh giác. Cũng không cần quá hy sinh để được nổi tiếng, không làm tiếp được thì về nhà, ba mẹ nuôi nổi con”. Sau đó hai vợ chồng còn dẫn chứng ra rất nhiều sự việc.

Nhưng nói nhiều như vậy thì thiề nào, làm sao có thể không lo lắng a?

Thấy con gái rầu rĩ, không rên một tiếng, Diệp Tòng Vinh thật sự gấp gáp a.

Chờ người phục vụ vừa đi, ông liền vội vã truy vấn:



“Nhất Nhất, làm sao vậy?”

“Dạ.. Người đại diện của con không tốt, gần đây con có cảm giác hắn không được tốt lắm, hắn giống như tính toán bán con a” . Lâm Nhất Niệm buông mắt xuống, cầm chiếc đũa chọc chọc trong chén cơm trắng. Lúc Diệp Tòng Vinh sắp nổi trận lôi đình, cô liền chuyển ý, nói tiếp : “Cho nên, con đang tính lui vòng. Hắn đã có ý định xấu với con, nếu con còn không chạy, sớm muộn gì sẽ bị hắn bán đi”.

Diệp Tòng Vinh thực sự tức giận, nhưng vẫn cố gắng không chế bản thận. Ông phẫn nộ với tên được gọi là người đại diện của con gái, nhưng cũng vẫn còn lý trí biết rõ, hiện tại lúc này không phải là lúc mắng chửi người.

Việc quan trọng nhất lúc này chính là đem con gái nhốt trong nhà, sau đó quay đầu mới đi mắng kẻ chó chết kia.

“Lui vòng, chúng ta lập tức liền lui!”

“Ba có tiền, về sau ba nuôi con, chúng ta không cần phải tiếp tục ở trong cái vòng quỷ quái đó nữa. Ba tuy rằng không có bản lĩnh giúp con làm phú nhị đại, nhưng mười đứa như con ba cũng nuôi được, con chỉ cần về nhà mà thôi”

Lâm Nhất Niệm có chút ngốc, cô có ký ức của nguyên chủ. Trong ký ức, ba của cô ấy không phải phong cách như vậy a!

Sao lại thế này? Chẳng lễ con gái đổi người, ba cũng thay đổi người, vì vậy mới biến thành phong cách thổ hào?!