Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách, Ta Ôm Đùi Sư Tổ

Chương 1

Chương Tiếp »
Ta xuyên thành nữ chính mềm mại bị cường thủ hào đoạt* trong tiểu thuyết bạo d/â/m cổ đại.

Còn là loại 1v3.

Đến khi ta thức tỉnh ý thức thì đã muộn.

Ta không làm gì cả nhưng lại trêu chọc phải ba vị nam chính--

Sư tôn dịu dàng cố chấp, sư huynh lạnh lùng hung ác nham hiểm, sư đệ bệnh hoạn điên cuồng.

Lúc này, cốt truyện sắp phát triển đến giai đoạn then chốt--

Sư huynh Tạ Giang Tri dẫn đầu xé bỏ lớp ngụy trang, nhốt ta lại làm như vậy như vậy suốt ba ngày ba đêm.

Hai người khác biết ta bị gặm liền dứt khoát không chịu đựng nữa, lần lượt lên sân bắt đầu mở ra con đường cường thủ hào đoạt ta.

Thế là, cuộc sống hàng ngày của ta trở thành...

Bị sư tôn cướp đi, khóc thút thít ở trên giường.

Bị sư đệ cướp đi, khóc thút thít trong thùng tắm.

Bị sư huynh cướp đi, khóc thút thít khi bị để trên tường.

Ở những thời điểm khác nhau, ở những nơi khác nhau, với những...... Khụ khụ, bị như vậy như vậy như vậy.

Ta là đồ vô dụng, đánh cũng đánh không lại, chạy cũng chạy không xa.

Nếu không thể trốn thoát được thì… Hưởng thụ?

Dưới ánh nến yếu ớt, ta ôm mặt ngồi trước gương đồng nhíu mày, âm thầm nghĩ.

Ta trong gương, băng cơ ngọc cốt*, da tuyết môi hồng.

Đôi mắt hạnh ngập nước dường như khép lại nửa bầu trời mưa bụi, vô tội lại chọc người yêu thương.

Hừ!

Dụ Lê, ngươi đang nghĩ gì vậy!

Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, ta nhanh chóng tự nhổ nước bọt trong lòng.

Không được, tuyệt đối không được!

Đây là bệnh hoạn, là không bình thường!

Hơn nữa nếu ta thực sự tiếp tục như vậy, khí huyết của ta sẽ thiếu hụt, không tới hai năm ta sẽ c/h/ế/t vì kiệt sức.

Trước mắt đại sư huynh đối với ta như hổ rình mồi, ta phải tìm cách rời đi càng nhanh càng tốt.

Sư huynh sư đệ thiên phú dị bẩm, là đệ tử nổi bật trong cùng thế hệ bọn ta.

Sư tôn Tống Hạc Khanh là thiên hạ đệ nhất kiếm đạo giới tu tiên.

Một thanh Kinh Hồng kiếm, bóng qua không tiếng động, kiếm quang lạnh thấu xương, không biết đã chém g/i/ế/t bao nhiêu tà nịnh yêu m/a.

Nếu ta âm thầm chạy trốn, phỏng chừng ngay cả sơn môn cũng không chạm được đã bị bắt trở về.

Phải làm sao đây...

Trong lòng ta lo lắng, đứng lên đi tới đi lui trong phòng.

Suy tư hồi lâu, đột nhiên nảy ra ý tưởng.

Ba người bọn họ rất lợi hại.

Vậy ta sẽ tìm một người lợi hại hơn bọn họ làm chỗ dựa.

Ta nghĩ đến một người.

Boss lớn nhất trong tông môn...

Thanh lãnh xuất trần, không nhiễm tình yêu cấm dục sư tổ.
Chương Tiếp »