Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách, Ta Ôm Đùi Sư Tổ

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
Có lẽ ta bị đông cứng ngu người rồi.

"Không phải, ta..."

Ta vội giải thích, sợ hắn nghĩ ta lỗ mãng.

Còn chưa nói xong, Bùi Nguyên Trinh đã cong môi lười biếng mở miệng: "Chuyển qua đây đi."

"Nói với sư tôn ngươi, sư tổ đồng ý."

Vậy là đồng ý?

Vui mừng cực lớn kéo tới, ta bất chấp xấu hổ ôm quyền hành lễ.

"Đa tạ sư huynh!"

Chân trời vừa hiện ra một vệt trắng bạc, ta mang theo sương đọng trên váy quay trở lại Thê Hà Phong, đi thẳng đến bái kiến Tống Hạc Khanh và nói rõ mục đích đến đây.

Bên hồ Ngư Liên có một thân ảnh tuấn tú thanh nhã.

"Lê Nhi, sao đột nhiên lại chuyển đến núi Phù Quang tu luyện?" Vẻ mặt Tống Hạc Khanh vẫn dịu dàng như trước.

"Đồ nhi kẹt ở bình cảnh đã lâu cảm thấy buồn bực trong lòng, nửa đêm đi dạo đến núi Phù Quang đột nhiên cảm thấy linh đài thanh minh, có chỗ giác ngộ."

"Sư tổ đã đồng ý, vậy thì đi đi." Y thả lỏng lông mai, bình tĩnh nhìn ta.

Xong rồi.

Ta lén thở ra một hơi, đang định cáo từ thì Tống Hạc Khanh lấy từ trong tay áo ra một hộp ngọc đưa cho ta.

"Lê Nhi, vi sư làm cho ngươi một món pháp khí."

Trong hộp có một cây trâm thược dược bằng ngọc, chế tác tinh xảo khéo léo.

Ta vội vàng xua tay: "Không cần đâu sư tôn, đồ tốt như vậy cho ta dùng rất lãng phí."

Giỡn à, sư tôn nhà ai tặng pháp khí kiểu trâm cài tóc cho đồ nhi?

Giằng co một lát, Tống Hạc Khanh thu hộp ngọc lại.

"Lê nhi, mấy ngày nữa vi sư đến thăm ngươi, được không?"

Tuy là hỏi nhưng giọng điệu lại mang theo sự cố chấp không thể từ chối.

Ta gật đầu qua loa rồi nhanh chóng cáo từ chuồn đi.

Vừa ra khỏi phủ sư tôn, ta còn chưa thở phào nhẹ nhõm.

Tạ Giang Tri một thân hắc y, lưng đeo trường đ/a/o đứng khoanh ôm tay, đi vài bước tới chặn ta lại.

"Sư muội muốn đi đâu?"

Môi mỏng của thiếu niên kéo căng thành một đường, một bộ dáng lãnh đạm người sống chớ tới gần.

Sói đội lốt cừu.

Ta không dấu vết lui về phía sau vài bước, cố gắng bình tĩnh tỏ vẻ muốn đến núi Phù Quang tu luyện một thời gian.

Tạ Giang Tri gật đầu, vẻ mặt lạnh nhạt.

Đột nhiên chuyển đề tài, "Gần đây ta luôn mơ thấy một người."

"Sư muội đoán xem, ta mơ thấy cái gì?"



*Cường thủ hào đoạt là thể loại truyện dùng sức mạnh hoặc quyền thế để giành lấy, cưỡng ép, chiếm đoạt thứ mình muốn.

*Băng cơ ngọc cốt: hình dung da dẻ dáng dấp trắng nuột mịn màng của người đẹp.

*phi hành: bay trên không.
« Chương TrướcChương Tiếp »