Chương 5: Đăng kí kết hôn

--------------------------

Thôi bỏ đi, ý nghĩ của đại lão tốt nhất không nên đoán, dù sao đoán tới đoán lui đều đoán không trúng.

Tiêu Kiều từ bỏ phỏng đoán, hạ quyết tâm quan sát thật kĩ người bên cạnh, nhất định phải tra ra được sự quái dị bên trong.

“Nghĩ cái gì vậy?” Tiếng của Hoắc Đình Quân gọi cô tỉnh lại trong đám suy nghĩ đang phiêu tán.

“Không có gì.” Tiêu Kiều xua tay nói.

Hoắc Đình Quân nhìn vẻ mặt ngoan ngoãn của cô, bộ dáng tất cung tất kính, cầm lòng không đậu nghĩ tới thời học sinh, tiểu đồng học làm động tác nhỏ bị lão sư phát hiện, chính là biểu hiện giống như vậy.

Cái này làm cho tâm tình hắn không vui sướиɠ cho lắm.

Bất quá hôm nay cùng Tiêu Kiều nói nhiều như vậy, đã là phá lệ, hiện tại, hắn tính toán nghỉ ngơi một chút.

Trong lúc nhất thời, chung quanh một mảnh yên tĩnh.

“Hoắc tiên sinh, tới Cục Dân Chính rồi.”

Dương trợ nói, làm người đang rũ mi cúi đầu như sắp ngủ tức khắc thẳng cái eo.

Quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Tiêu Kiều không khỏi oán thầm, xe này đi cũng quá nhanh đi!

Tiêu Kiều ở thời điểm tiến vào cửa, có cỗ xúc động muốn quay đầu chạy, nhưng nhìn Kiều Mỹ La đối diện cửa tràn ngập tươi cười ẩn giấu sát khí lượn lờ, tức khắc tâm tư chạy đều biến mất tăm.

Lúc này mà cô chạy, sẽ lọt vào tầm đuổi gi*t của hai người Hoắc Đình Quân cùng Kiều Mỹ La nữ sĩ mất.

Sau khi vào trong, toàn bộ quá trình đều rất trơn tru, hẳn là trước khi Hoắc Đình Quân đến nhà cô, đã đem tất cả đều an bài tốt.

Cô giống như một cái rối gỗ bị giật dây, điền xong tờ thông tin lại đến chụp ảnh.

Cuốn sổ đỏ chót vừa cầm tới tay, cô còn không có kịp xem một cái, đã bị Kiều Mỹ La hưng phấn đoạt đi rồi.

“Cái này mẹ sẽ giúp con bảo tồn, miễn cho con lỡ tay ném. Con rể à, mẹ và lão Tiêu đi trước, Kiều Kiều giao cho con, mẹ rất yên tâm.”

Câu tiếp theo là nói với Tiêu Kiều.

“Con về sau cũng đừng trở về, trong nhà nhỏ quá, phòng của con, mẹ chuẩn bị đổi thành phòng cất chứa, những cái quần áo vừa xấu vừa nát đó mẹ đem quyên tặng hết, con chịu khó đi mua lần nữa, gặp lại sau nha bảo bối của mẹ.”

Không phải chứ, chậm một chút, cái gì mà đừng trở về!

“Mẹ, con…”

“Mẹ yên tâm, con sẽ chiếu cố Kiều Kiều thật tốt.” Hoắc Đình Quân bắt lấy tay Tiêu Kiều, lôi kéo người đi đến xe của mình.

“Hai mươi phút sau, tôi phải tham gia video hội nghị.”

“Con rể, gặp lại sau, Kiều Kiều, tân hôn vui vẻ nha!”

Lên xe rồi mà Tiêu Kiều vẫn còn có thể nghe được lời nói đầy hưng phấn của Kiều Mỹ La.

Dương trợ thong thả đi sang, đem một phần văn kiện giao cho Tiêu Tòng Quân.

“Ý tứ của Hoắc tiên sinh, mời hai vị xem qua, tập đoàn Tiêu thị từ nay thuộc về phu nhân, danh sách những vật này là bồi thường cho hai vị, cũng coi như là sính lễ.”

Mang theo công ty gả vào Hoắc gia, cũng có thể chặt đứt một ít tin đồn vớ vẩn, chưa nói đến Tiêu gia phu thê có thể đồng ý hay không, Hoắc tiên sinh đã trả một cái giá mà so với một cái tập đoàn Tiêu thị xa xỉ hơn rất nhiều.

Kiều Mỹ La bị danh sách đồ “sính lễ” này của Hoắc Đình Quân làm cho choáng.

“Hiện tại chúng ta liền đi làm thủ tục chuyển nhượng luôn đây.”

Bên trong xe, Tiêu Kiều ghé vào bên cửa sổ, nhìn ba người kia nói chuyện với nhau, hiếu kỳ hỏi: “Bọn họ đang nói cái gì?”

Hoắc Đình Quân nhìn cuốn sổ màu đỏ trong tay, mặt mày nhu hòa đi vài phần: “Sự tình râu ria thôi, Hoắc thái thái, phiền em giữ nó giúp tôi được không?”

Tiêu Kiều quay đầu, nhìn cuốn sổ đưa tới tron tay, gương mặt tức khắc trở nên đỏ bừng.

“Vẫn là anh tự giữ đi, tôi không có chỗ để cất nha.”

Vốn là lời nói từ chối, lại dẫn ra một cái đề tài khác.

“Tôi sẽ an bài tốt.”

Tiêu Kiều nghe được như lọt vào trong sương mù, an bài tốt? An bài cái gì?

Dương trợ lý rất nhanh lên xe, bắt đầu lái đi hướng trụ sở chính tập đoàn Hoắc Thị.

Ở thời điểm cách thời gian hội nghị còn năm phút, Tiêu Kiều đã đứng ở trong thang máy chuyên dụng của tổng tài.

“Tôi trực tiếp đi đến phòng họp, Dương Thành, cậu đưa Kiều Kiều đi văn phòng, cho người chuẩn bị bữa sáng cho cô ấy.”

Tiêu Kiều buông ngón tay đang ấn ở dạ dày, một bộ dáng không được tự nhiên, ngượng ngùng cười.

Bụng cô thật sự đã đói bẹp, không nghĩ tới Hoắc Đình Quân cư nhiên phát hiện ra được.

“Cái đó… Cảm ơn anh.”

Hoắc Đình Quân sắc mặt không có gì biến hóa, ngẩng đầu nhìn lên số tầng đang nhảy, sau khi cửa thang máy mở ra, hắn trực tiếp rời đi.

Lúc cửa thang máy đóng lại, Tiêu Kiều nhịn không được thở ra, bỗng nhớ đến bên cạnh còn có người, tức khắc tiếng lòng lại căng chặt.

Dương trợ nhìn xem bộ dáng khẩn trương của nàng, thấp giọng cười cười: “Hoắc tiên sinh tính tình lạnh lùng, nhưng là người rất tốt, thái thái không cần khẩn trương.”

Tiêu *mới vừa thăng cấp thành Hoắc thái thái* Kiều không được tự nhiên gượng gạo gật đầu.

Trong thế giới thực, cô đến bạn trai đều không có, kết quả xuyên sách xong, liền trực tiếp gả chồng!

Tiêu Kiều đầu óc choáng váng đi theo phía sau Dương trợ, sau khi tiến vào văn phòng của Hoắc Đình Quân, cô cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần.

“Anh có việc thì đi vội đi, tôi tùy tiện ngồi là được rồi.”

“Tôi kêu trợ lý của tôi đi chuẩn bị bữa sáng cho cô rồi, chờ lát nữa sẽ đưa tới, tôi đi trước mở họp đây.”

Chỉ là, Tiêu Kiều nghĩ như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến, trợ lý trong miệng Dương trợ cư nhiên lại là cô ấy.

“Hoắc thái thái, bữa sáng của ngài.”

Cầm một quyển sách từ trên kệ sách lật xem lung tung, vừa nghe được thanh âm này, Tiêu Kiều ngẩng đầu nhìn, lại bị người ở cửa dọa cho hoảng sợ, đôi mắt trừng đến tròn xoe.

“Diệp…” Mới kêu ra một chữ, cô nhanh tay che miệng lại, không đúng, hiện tại, cô hẳn là chưa nhận thức người này.