Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách Tôi Bị Vai Thụ Theo Dõi Không Tha

Chương 115

« Chương TrướcChương Tiếp »
Những vết nước trên bàn dần dần biến mất.

Kỷ Thời Sơ thu hồi tầm mắt, cố tình hạ giọng tiếp tục nói: "Vụ tai nạn xe hơi nhiều năm trước thật sự là không thể tưởng tượng được, nhất là khi biết được giáo sư Thời và giáo sư Tống từng là thành viên của tổ chức, tôi cảm thấy chắc chắn giữa hai bên hẳn phải có một mối quan hệ nào đó."

Giọng hắn trầm thấp, mỗi chữ nói ra đều chuẩn xác mà nện vào tim Thời Tễ.

"Phải biết rằng, tổ chức này không cho phép tồn tại sự thất bại, cũng không cho phép nhân viên bên trong tiết lộ cơ mật." Kỷ Thời Sơ nói, "Đến nỗi những tin tức khác......"

Hắn đột nhiên dừng lại, dư quang liếc về cánh cửa phía sau rồi khẽ cười một tiếng: "Thời tiên sinh, tai vách mạch rừng."

Nghe được lời này Thời Tễ trong nháy mắt rùng mình, vô thức quay đầu nhìn về hướng Kỷ Thời Sơ đã nhìn.

Ý của Kỷ Thời Sơ là vừa rồi ở bên ngoài có người đang nghe lén cuộc trò chuyện của họ ?

Sẽ là ai ?

Chẳng lẽ ngay cả nơi này của Kỷ Thời Sơ mà cũng có người nằm vùng sao ?

Thời Tễ nuốt khan, hai tay giấu dưới gầm bàn nhéo nhéo đùi, lớp mồ hôi mỏng trên trán vừa khéo bị khí lạnh trong phòng cuốn đi.

"Tôi đề nghị Thời tiên sinh nghiêm túc suy xét một chút."

Kỷ Thời Sơ không chớp mắt nhìn Thời Tễ, người đàn ông trong mắt hắn lúc này môi hơi trắng bệch, đôi mắt đen như khói tràn đầy bất an, những lời nói vừa rồi dường như có tác động mạnh mẽ đến hắn nhưng Kỷ Thời Sơ vẫn cho hắn thời gian để bình tĩnh lại.

Đầu óc Thời Tễ thực sự rất hỗn loạn, dù sao những thông tin mà hắn nhận được đều là thứ cho tới nay hắn chưa bao giờ gặp qua.

Cốt truyện gốc xoay quanh ba nhân vật chính, mọi diễn biến đều được thuật lại dưới góc nhìn của nhân vật chính thụ Lê Thầm, thân thế cậu, chuyện xưa của Thời Tễ, bao gồm một số âm mưu ẩn giấu trong các xó xỉnh đều chỉ được đề cập sơ lược.

Thời Tễ nhận ra rằng nhiệm vụ thất bại của mình có lẽ đã khiến cốt truyện ban đầu chuyển sang một hướng khác không thể tưởng tượng được, nói cách khác là mạch truyện lúc này đã tự mình thay đổi, và thứ hắn có trong tay chỉ là một quyển công lược sai lầm.

Hắn không thể đoán trước được phần còn lại của câu chuyện sẽ phát triển như thế nào.

Một lúc lâu sau, Thời Tễ mới từ từ tỉnh táo lại, lông mi run lên mấy cái sau đó nghi hoặc hỏi: "Tại sao lại là tôi?"

Kỷ Thời Sơ sững sốt vài giây trước câu hỏi của hắn.

"Kỷ tiên sinh có lẽ đã đánh giá tôi quá cao." Thời Tễ nhếch lên khóe môi, trên mặt nụ cười thập phần ảm đạm, "Tôi không nghĩ mình có thể giúp Kỷ tiên sinh hoàn thành kế hoạch của mình."

Hắn và Kỷ Thời Sơ chỉ mới gặp nhau ba lần nhưng Kỷ Thời Sơ đã giải thích rõ ràng mọi chuyện về tổ chức kia, Thời Tễ thực sự không thể nghĩ ra lý do tại sao Kỷ Thời Sơ lại tin tưởng hắn như vậy.

Phải biết rằng trong nguyên văn Kỷ Thời Sơ gần như hận nguyên chủ đến tận xương tủy.

Thời Tễ nhìn Kỷ Thời Sơ, cố gắng tìm câu trả lời trong ánh mắt hắn.

Kỷ Thời Sơ không trả lời hắn ngay.

Sau khi nghiêm túc suy nghĩ một lúc, hắn ta thấp giọng trả lời: "Nói ra Thời tiên sinh hẳn sẽ cảm thấy hơi khó tin."

"Nhưng tôi đối với Thời tiên sinh......có một loại cảm giác kỳ lạ."

Vừa nói những lời này xong, giây tiếp theo Kỷ Thời Sơ liền cảm giác được một ánh mắt trần trụi nhìn thẳng vào trán mình.

Có lẽ là do ánh mắt của đối phương quá hung hãn.
« Chương TrướcChương Tiếp »