Chương 10

Nhìn theo bóng hai người đi vào nhà ăn, Chu Tiên lẩm bẩm nói: "Sao tự nhiên Giang Nhiễm Nhiễm lại ở cùng một chỗ với giáo sư Từ…."

Đối với vị giáo sư Từ này thật không thể hiểu rõ, chỉ nghe được Cố Vân Thanh nói hình như anh ta là dị năng giả hệ không gian, không có sức chiến đấu, coi như là nhân viên hậu cần trong đội ngũ thôi. Nhưng dù có không phải là nhân vật lợi hại gì, thì Giang Nhiễm Nhiễm vốn chỉ là người thường này cũng không xứng…. Quan trọng là, cô ta đã khóa cửa sau lại rồi, rốt cuộc Giang Nhiễm Nhiễm đã vào bằng cách nào chứ?

Chu Tiên quyết định tự mình đi đến cửa sau nhìn xem, liệu có phải là có người lén mở cửa sau cho Giang Nhiễm Nhiễm đi vào hay không.

….

Đợi một lát trong nhà ăn, Lạc Nhị và Cố Vân Thanh đồng thời đi đến. Không biết Cố Vân Thanh đang nói gì với Lạc Nhị, khi cô ta quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt vô cùng quỷ dị.

"Nhiễm Nhiễm, không nghĩ cậu và giáo sư Tư lại có duyên phận như vậy…." Cô ta chọn chỗ đối diện với cô mà ngồi xuống, cong môi khẽ cười, "Nếu cậu đã thích như vậy, thì tôi cũng không có dị nghị gì với sự lựa chọn của cậu."

"Hả?" Bỗng nhiên cô ta nói ra mấy lời khó hiểu như vậy, Giang Nhiễm nghi ngờ nhìn Cô Vân Thanh, rồi lại nhìn về phía Lạc Nhị.

"Mọi người." Tạ Thừa Chi đang dẫn người kiểm tra tình huống xung quanh của tòa nhà, Lạc Nhị vốn là đội phó liền mở miệng, "Tới đây một chút, tôi có việc muốn tuyên bố."

Người trong đội ngũ của bọn họ vốn không nhiều, nghe thấy Lạc Nhị gọi rất nhanh liền tụ tập lại.

"Cố đội trưởng vừa mới tìm đến tôi nói chuyện, tôi mới biết được rằng giáo sư Tư rất hợp ý với Nhiễm Nhiễm của chúng ta." Lạc Nhị bày ra tư thế trưởng bối, cười dịu dàng, "Nếu giáo sư Tư đã đem lòng yêu thích, vậy thì sau này Nhiễm Nhiễm hãy đi theo giáo sư Tư là tốt rồi."

Giống như là đang giao dịch hàng hóa vậy, mới nói hai câu đã liền đem Giang Nhiễm bán cho Tư Tự.

"Giang Nhiễm, về sau cô hãy đi theo đội ngũ của Cố đội trưởng, như vậy thì sự an toàn của cô cũng sẽ được đảm bảo hơn." Lạc Nhị thở dài, "Vốn tôi còn lo lắng dị năng giả của đội ngũ chúng ta quá ít, không có đủ năng lực để bảo vệ, đảm bảo an toàn cho cô, nếu chuyện như hôm nay xảy ra một lần nữa, cô sẽ rất mệt mỏi, tôi cũng rất khổ sở…. Có nói xem có đúng hay không?"

Cô ta đang uy hϊếp cô. Nếu như cô không đáp ứng, thì thứ chờ đợi cô chính là kết cục như ngày hôm nay.

Giang Nhiễm híp mắt nhìn Lạc Nhị.

Quả thật, với thế đạo hiện tại, người bình thường không thức tỉnh dị năng, lại không có bối cảnh cường đại thì đối với dị năng giả mà nói thì cũng chỉ giống như một món hàng hóa tự do mua bán. Cho dù có phản đối, thì nhận lại cũng chỉ là sự đối đãi càng thêm tàn khốc mà thôi.

Lời này của Lạc Nhị rõ ràng là muốn dùng Giang Nhiễm để trao đổi lấy lợi ích với Cố Vân Thanh, dù sao thì trong đội ngũ thiếu đi một người bình thường cũng chả ảnh hưởng gì.

Nghĩ đến cuối cùng cũng có thể thoát khỏi sự dây dưa của Giang Nhiễm, hơn nữa so với một Tạ Thừa Chi có thiên phú dị năng thì một Tư Tự với dị năng không gian thì có thể làm được gì?

Rốt cuộc có thể đem Giang Nhiễm dẫm dưới chân, tâm tình của Lạc Nhị vô cùng tốt, ngữ khí lại càng thêm nhu hòa: "Nhiễm Nhiễm, tuy sau này cô không thuộc về đội ngũ chúng tôi nữa, nhưng chúng tôi vẫn cùng với đội ngũ của Cố đội trưởng đi đến căn cứ Tây Lĩnh, nên trên đường nếu có vấn đề gì, cô đều có thể trở về tìm tôi…"

"Không cần." Vốn cho rằng Giang Nhiễm sẽ tức giận, sẽ phản đối. Đương nhiên, nếu cô biểu hiện không tốt chọc giận đến Cố Vân Thanh, thì cô ta có thể giúp cô giải vây. Ai ngờ, Giang Nhiễm chỉ bình tĩnh lên tiếng, "Tôi biết rõ ý của cô."

"...."

"Lạc Nhị, không phải cô đang bán tôi đi để đổi lấy lợi ích cho cô sao? Muốn bán thì bán đi, đừng có ra vẻ như cô không nỡ nữa, cô càng nói chỉ làm cho tôi càng cảm thấy chán ghét mà thôi."

Lạc Nhị: "...."

"A, đúng rồi, còn có một việc." Sau khi làm cho Lạc Nhị nghẹn họng, Giang Nhiễm chậm rãi nói, "Đã bán tôi đi để đổi lấy lợi ích cho đội ngũ rồi, vậy có phải là bây giờ nên kết toán điểm cống hiến của tôi rồi đúng hay không?"