Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Sách Trở Về Ta Mang Thai Đứa Nhỏ Của Bệ Hạ

Chương 40: Nghề nghiệp (1)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kỳ Trạch hơi cứng người, làm sao có thể không sửng sốt khi trông thấy cảm xúc tủi thân xuất hiện trên gương mặt giống hệt bệ hạ như thế được? Thậm chí trong lòng cậu còn sinh ra thêm một tia đau lòng cùng bất đắc dĩ.

Đương nhiên, bệ hạ cường đại nhà cậu sẽ không bao giờ lộ ra loại cảm xúc này rồi.

Sau khi hiểu rõ điều này, Kỳ Trạch cố ý không nhìn mặt Hạ Viễn Quân nữa mà nhìn sang phía La Tiểu Lê bên kia, cô nàng cũng đang dùng vẻ mặt cực kỳ tuyệt vọng xem bọn họ.

Cậu cong khóe môi hỏi: “Có chuyện gì thế?”

La Tiểu Lê mệt mỏi liếc Hạ Viễn Quân một cái, “Chắc tối nay sẽ có cơm hơi trễ đấy.”

Không cần cô nhiều lời cũng hiểu được ngay, Hạ Viễn Quân không có ý định nấu cơm mà chỉ muốn khoe mẽ tài nghệ cho vui, mà La Tiểu Lê thân làm cộng sự với người này cuối cùng không thể không chạy theo thu dọn tàn cục, thành ra không còn thời gian nấu nướng gì nữa.

Hạ Viễn Quân thấy ánh mắt Kỳ Trạch luôn đặt trên người cô nhóc loli kia thì mím môi thành một đường thẳng tắp, cặp mắt rũ xuống càng hờn tủi cộng thêm cảm giác thất bại tức tối lan tràn vì đã không biểu hiện thật tốt trước mặt cậu.

Thế nhưng dưới ống kính camera, chỉ có thể thấy được sắc mặt hắn sầm sì vì thẹn quá thành giận.

Kỳ Trạch dời ánh mắt khỏi người La Tiểu Lê lại vô thức liếc xem Hạ Viễn Quân một cái, cảm giác đau lòng lần này càng rõ ràng hơn, tuy cậu biết rõ đối phương không phải bệ hạ nhà mình nhưng vẫn không nhịn được an ủi: “Tôi thấy miếng thịt này cũng không tệ đâu.”

Hạ Viễn Quân nghe vậy ngẩng đầu lên, khóe miệng cong cong. Hắn nhìn Kỳ Trạch rồi nhìn xuống miếng thịt không biết thứ bao nhiêu trong chảo, đoạn hỏi cậu: “Có muốn nếm thử không?”

La Tiểu Lê vốn không đứng gần đó lắm nghe vậy càng lùi ra sau vì sợ đối tượng bị hỏi là mình, ý đồ cự tuyệt cực kỳ rõ rệt.

“…” Kỳ Trạch chần chừ hai giây, nhìn lên khuôn mặt vô cảm ẩn chứa chờ mong của hắn, cuối cùng vẫn gật đầu.

Món bò bít tết của Hạ Viễn Quân dùng loại nguyên liệu hảo hạng nhất, mấy miếng trước làm thất bại đều đã đáp xuống thùng rác, chỉ có miếng này là may mắn được bày ra đĩa, tưới đẫm nước sốt mà đầu bếp chuyên nghiệp chuẩn bị sẵn rồi đặt trước mặt Kỳ Trạch.

Mùi nước sốt thơm nồng bao phủ căn bếp đầy khói khét lẹt khiến Kỳ Trạch cảm thấy hơi đói bụng. Nguyên cả ngày hôm nay cậu phải theo Hứa Văn đi lên đi xuống khắp tòa nhà, đương nhiên càng dễ đói hơn bình thường.

Kỳ Trạch vốn muốn tự mình nhận lấy thì Hạ Viễn Quân đã trực tiếp bưng ra bàn giúp cậu, chuẩn bị cả bộ đồ ăn nhân tiện rót thêm một cốc nước ấm, không cần Kỳ Trạch phải động tay làm bất cứ chuyện gì.

Kỳ Trạch cảm nhận được từ hắn một loại cảm giác thỏa mãn vì có người chịu nếm món ăn mình làm, đại thiếu gia không tiếc hạ mình đi phục vụ người ngoài dĩ nhiên cũng muốn nhận lại phản hồi tốt rồi.

Đúng là không dễ dàng gì.

Kỳ Trạch mở lời cảm ơn hắn, còn nói có lẽ mình không thể ăn hết phần ăn nhiều như vậy, thế mà Hạ Viễn Quân hoàn toàn không có ý định chia đôi miếng thịt nên cậu đành phải cố ăn hết. Tay nghề Hạ Viễn Quân chưa đủ thuần thục, bên trong thịt hơi quá lửa một chút nhưng không phải vấn đề gì lớn, với tình trạng sức khỏe hiện tại đúng là cậu vẫn nên ăn đồ chín hẳn, hơn nữa hương vị còn tốt hơn tưởng tượng rất nhiều.

Hạ Viễn Quân ngồi bên cạnh nhìn Kỳ Trạch ăn uống ngon lành cũng thấy vui lây.

La Tiểu Lê rốt cuộc đã có thể yên bình chuẩn bị bữa tối, nhìn cảnh tượng hai người kia tình tứ trên bàn mà cứng cả họng.

Này hai vị kia, không phải các vị cũng nên chủ động giúp một một tay sao?

Thế nhưng người ta ăn cũng đã ăn rồi, còn nữa, một mình Kỳ Trạch ăn thì thôi đi, Hạ Viễn Quân được người ta khen ngợi thỏa mãn lòng tự trọng rồi sao vẫn chưa quay về làm việc chính? Cứ như vậy phủi tay luôn mà xem được à? Tốt xấu gì cũng đang quay chương trình đấy, bộ anh không giả vờ làm dáng một chút được sao!

Vừa nhọc lòng thần tượng còn vừa phải bận rộn xắt rau rửa bát không được ai hỗ trợ, giữa giây phút đó La Tiểu Lê gào thét trong lòng: Thoát fan! Từ giờ trở đi tôi không còn là fan nhan sắc của Hạ Viễn Quân! Dù có chết cũng không bao giờ làm fan của Hạ Viễn Quân nữa đâu!

La Tiểu Lê vừa rời fandom chuẩn bị lạnh lùng xách đầu Hạ Viễn Quân về giúp mình nấu cơm, cô nàng tiến đến chỗ tủ lạnh giả vờ muốn lấy đồ thì vô tình liếc về phía Kỳ Trạch, sau đó lập tức bị vẻ mặt thỏa mãn hạnh phúc của cậu chọc xuyên trái tim nhỏ.

“…” Dễ thương quá à, tự nhiên lại muốn cho cậu ý ăn nữa là như nào?

Đúng lúc này một vị khách khác cũng vừa trở về, có lẽ thấy trong phòng khách vắng tanh nên bước xuống bếp xem thử.
« Chương TrướcChương Tiếp »