Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thành Nam Phụ Pháo Hôi, Tôi Trở Thành Vạn Nhân Mê

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cố Sở luôn cảm thấy rằng hệ thống của cậu là một cái hệ thống cực kì có đạo đức, bởi vì trước khi cốt truyện bắt đầu nó hầu như không bao giờ can thiệp vào hành động của cậu, nó thậm chí cũng không lấy lý do là phải hoàn thành nhiệm vụ của pháo hôi mà chèn ép Cố Sở, chỉ cần cậu cầu xin hệ thống một chút, nó sẽ rộng lượng giúp đỡ cậu hết sức, dạy Cố Sở rèn luyện thần lực, điều khiển cơ giáp, hơn thế còn nguyện ý đáp ứng việc sử dụng sức mạnh của hệ thống giúp cậu dịch chuyển tức thời tới những tinh cầu khác chỉ để cậu được nghỉ ngơi thêm một chút.

Cái hệ thống nhỏ này không chỉ là một công cụ, mà còn là ân nhân đã cứu vớt cái mạng chó của cậu, là bạn bè, thậm chí nó còn là thầy, người đã chỉ dạy cho cậu cách để sử dụng sức mạnh…

[ Hệ thống lạnh lùng tàn nhẫn: Sớm đã nói cậu không nên quá tin tưởng vào cốt truyện gốc mà.]

Lúc này, Cố Sở hận không thể lôi cái hệ thống ở trong đầu mình ra mà đánh cho nó một trận, sau đó đem cái hệ thống nhỏ lúc trước cậu từng cảm kích kia quay trở lại.

Cậu là hệ thống đảm nhiệm trọng trách đưa linh hồn người xuyên không tới các thế giới khác nhau mà lại dám bảo ký chủ của mình không nên tin vào cốt truyện?

Cố Sở tức giận tới mức cả người căng cứng lại, cậu bình tĩnh hỏi: “Lúc trước vì sao không nói cho tôi biết cậu ta là Bạch Lạc.”

[ Hệ thống: Thân yêu của tôi ơi, hệ thống chúng tôi có quy tắc bảo mật, cho nên trước khi cốt truyện bắt đầu tuyệt đối không thể tiết lộ thân phận của các nhân vật chính. Ừm, cậu muốn hỏi vì sao cậu lại biết trước cốt truyện ư? Xin thưa, đó là quà khuyến mãi dành cho người mới, tuy rằng phần thưởng đó đáng lẽ đã bị hủy vì cứu mạng cậu nhưng với tư cách là một cái hệ thống tốt bụng, tôi đã không nỡ xóa bỏ kí ức của cậu, tôi có nhân tính mà! ]

[ Hệ thống: Cái này cũng không phải là một vấn đề quá lớn, hơn nữa cũng không làm ảnh hưởng tới tiến độ cậu thi hành nhiệm vụ. Tôi không yêu cầu cậu bảo vệ hình tượng của nhân vật quá mức, cậu chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ được giao, đó là yêu cầu của tôi. Gặp được hệ thống như tôi, cậu nên tự thấy biết ơn đi.]

Quả thực vậy, hệ thống không đòi hỏi quá cao về việc phải bảo vệ hoàn mĩ hình tượng của nhân vật cậu đảm nhận hay về việc phát triển cốt truyện, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là đủ, còn những cái khác cậu muốn làm sao cũng được.

Lúc trước cậu còn tưởng rằng cái hệ thống kia là Bồ Tát sống, lại còn cái gì mà thiên sứ nhỏ xuất hiện giữa chốn trần gian.

Hóa ra hệ thống chỉ đang chực chờ muốn đẩy cậu vào cái đống kịch bản máu chó khốn kiếp này.

Vai chính thụ hiện tại đang đắm chìm trong tình yêu với Cố Sở, bởi vì cậu đã từng cứu sống cậu ta, nhưng sau này thì sao, khi vai chính công cùng với vai chính thụ gặp nhau, cậu chẳng cần phải ra sức kiêu khích, vai chính công cũng sẽ tự động mặc định cậu vào danh sách những kẻ ngáng đường cần ”phải tiêu diệt”!

Hệ thống không ép cậu đi theo cốt truyện, bởi vì nó biết dù sao cốt truyện cũng sẽ tự động tìm tới.

Đúng là hệ thống rác rưởi!

Cố Sở suy nghĩ rất lâu, nhưng thời gian trong thế giới thực lại chỉ vừa như một cái chớp mắt, gương mặt cậu mang theo một vẻ tràn ngập áy náy cùng hối lỗi, cậu lặng lẽ lùi lại một bước “Xin lỗi, xin hỏi cậu là ai?”

Tình yêu của vai chính thụ đối với cậu, cậu chắc chắn không dám. Thứ nhất Cố Sở là thẳng nam, đối với đàn ông cậu không có hứng thú, thứ hai, cậu không thể đặt mình vào nguy hiểm, thậm chí còn khả năng phải chịu chết dưới sức mạnh khủng bố của vai công chính khi dám tranh giành người yêu với hắn ta.

Bạch Lạc khó khăn nhấc khóe môi, nặn ra một nụ cười, biểu tình của cậu ta có chút cứng đờ trong chốc lát, sau đó hạ thấp giọng nói: “Tôi là Bạch Lạc, A Sở cậu không nhớ tôi sao? Ở tinh cầu C96…”

Lúc đó, quản gia bỗng nhiên xuất hiện: “Thiếu gia, lão gia nói mời ngài cùng với vị tiểu công tử này lên thư phòng trên tầng hai chờ ông.”

“Dạ.” Bạch Lạc bị ngắt lời cũng không nói tiếp nữa, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
« Chương TrướcChương Tiếp »