Chương 10

Bên này hoàng hậu nhận phạt, bên kia các thái y thay nhau bắt mạch cho Lý Dư, sau khi cùng bàn bạc kết quả chẩn đoán, người của thái y viện bẩm báo tình huống thân thể hiện tại của Lý Dư cho hoàng đế.

Lý Dư mặc dù đi dạo một vòng trong đám cháy, nhưng có điều lệ cấm tự sát, thời gian cô chân chính đặt mình trong biển lửa chỉ có mấy chục bước ngắn ngủi đưa hai đứa nhỏ ra ngoài Đông Cung, ngoại trừ hít phải khói đặc cần uống thuốc điều dưỡng một thời gian, những thứ khác cũng không có gì đáng ngại.

Trở ngại duy nhất ngược lại không liên quan đến trận hỏa hoạn ở Đông Cung - Lý Dư không biết từ khi nào uống thuốc gì dẫn đến tổn thương căn cơ, ngày sau chỉ sợ không cách nào sinh sản.

Một công chúa hòa thân không thể sinh con, hơn nữa còn bị bệnh tâm thần... Hoàng đế giận đến cực hạn, ngược lại bình tĩnh.

Sự tình đến bước này, không hề nghi ngờ nhất định là trong triều có người lòng lang dạ sói, ý đồ phá hoại hòa đàm giữa triều đình và bộ tộc biên cương, muốn dấy lên chiến hỏa phương Bắc, từ đó đạt lợi.

Hơn nữa người nọ nhất định là người được hắn tín nhiệm mới có thể thủ nhãn thông thiên như thế, ở dưới mí mắt của hắn bức An Khánh phát điên.

Lý Hi cũng là người trải qua gió tanh mưa máu, luận bệnh đa nghi, hắn nặng hơn bất kỳ ai.

Cho nên chỉ trong chốc lát, hắn liền đưa những người ngày xưa tín nhiệm nhét vào trong phạm vi hoài nghi.

Hải công công sau đó trở về phục mệnh, nói Minh Toàn Đức treo cổ tự tử, khiến cho tâm tình không tốt của Lý Hi trở nên càng không ổn.

Hải công công muốn phân ưu cho Lý Hi, liền đề nghị: "Bệ hạ có cần gọi Đông Bình Hầu đến không?”

Đông Bình Hầu Lâm Chi Yến, cháu ruột của Lý Hi, làm người khiêm tốn hữu lễ, cơ trí đa mưu, mấy năm nay không ít lần vì Lý Hi phân ưu giải nạn.



Nhưng lần này nhắc tới Đông Bình Hầu, Lý Hi lại không có ý muốn triệu người tới, ngược lại trầm giọng hỏi: "An Khánh lúc trước trộm phật châu của tiên thái hậu là vì hãm hại Đông Bình Hầu phu nhân?”

Hải công công trong lòng cả kinh, biết Lý Hi là hoài nghi Đông Bình Hầu, nhất thời có chút hối hận đề nghị vừa rồi của mình, sợ mình bởi vậy mà bị liên lụy.

May mắn Lý Hi còn nhớ rõ, chuyện Lý Dư phát điên là Hải công công bẩm báo cho hắn, có thể nói Hải công công là người không có hiềm nghi nhất cho tới bây giờ, do đó hoàng đế chẳng những không hoài nghi Hải công công, thậm chí còn đem việc này toàn quyền giao cho Hải công công điều tra.

Lý Dư tỉnh lại, đầu tiên là tiếc nuối chính mình không chết thành công, sau đó mới phát hiện trong Lang Hoàn Điện thay đổi một nhóm người.

Vốn trong Lang Hoàn Điện ngoại trừ cung nữ đưa cơm cho cô, cũng chỉ có chính cô, hiện tại trong Lang Hoàn Điện chỗ nào cũng là người, bên cạnh cô còn có một ma ma dính người, tên là Quế Lan.

Lý Dư không biết Quế Lan là người hoàng đế đặc biệt an bài đến chiếu cố cô, chỉ cảm thấy có Quế Lan ở đây, bản thân mỗi ngày đều phải chải đầu trang điểm, đính một đầu trâm cài phối sức, chưa nói là không có tự tại, còn phải uống từng chén thuốc lớn, đắng đến mức cô đầu óc choáng váng.

Dáng người Quế Lan mập mạp, tướng mạo nhìn vô cùng hiền lành, bà ta thấy Lý Dư không khóc không nháo, nói chuyện cũng trật tự rõ ràng, mặc dù nghi ngờ Lý Dư giả điên, nhưng cũng không biểu lộ chút nào.

Thẳng đến hôm nay, Lý Dư đẩy chén thuốc ra, nói cái gì cũng không chịu uống nữa.

Quế Lan dỗ dành: "Điện hạ nghe lời, ngoan ngoãn uống thuốc thân thể mới có thể nhanh khỏe lên được.”

Lý Dư đã có thể chạy, đã có thể nhảy, không còn ho khan nữa: "Ta khỏe rồi.”

Quế Lan tâm niệm khẽ chuyển, muốn thăm dò Lý Dư liền nói cho cô biết: "Điện hạ không biết đó thôi, trước kia ngài bị kẻ xấu bỏ thuốc, tổn thương căn cơ, nếu không điều dưỡng, ngày sau sợ là không thể sinh con."