Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thành Omega Thế Thân Vạn Người Ngại

Chương 21

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Anh." Cậu hỏi, "Anh với Nhiên Nhiên thật sự mới quen nhau à?"

Lê Du dựa lưng ra sau, suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Ừ."

"Quen nhau như thế nào?" Minh Hành tò mò, rồi chợt nhớ ra điều gì đó, "Nói mới nhớ, sao Nhiên Nhiên lại không có chỗ ở nhỉ, cậu ấy cũng không nói với em."

Lê Du ngừng lại một chút.

Anh nhớ lại cậu bé co ro trong phòng bao hôm qua.

Nhìn vẻ mặt của Minh Hành, Ôn Thịnh Nhiên hẳn là không nói với Minh Hành về chuyện của cậu và Dịch thiếu gia.

"Hôm qua anh đến siêu thị gần nhà cậu ấy." Anh nói, "Vừa hay gặp."

Anh dừng lại một chút, "Chắc là bị chủ nhà đuổi ra ngoài."

Minh Hành vò đầu, có chút xót xa.

Lê Du thu lại ánh mắt.

Đôi khi sự ngây thơ cũng là một điều tốt.

Ví dụ như khi cần lừa dối, không cần phải bịa ra lý do quá tinh vi.

"Vậy", Minh Hành nói, "Anh, anh có phải chưa có số liên lạc của Nhiên Nhiên không?"

Lê Du sững lại.

Minh Hành nhìn anh trai lộ vẻ mặt như vậy, trong lòng thở dài, đau lòng không thôi.

Cậu ấy biết ngay mà.

Anh trai cậu ấy, người dường như định sẵn là độc thân cả đời, sao có thể nghĩ đến việc chủ động thêm WeChat của một omega.

“Để em gửi cho anh". Cậu ấy nhiệt tình nói.

Không nói gì khác, cậu ấy cảm thấy anh trai mình và Ôn Ôn ngồi cùng nhau hôm nay thật sự rất đẹp đôi.

Cậu ấy bắt đầu có chút muốn tác hợp.

Lê Du dừng lại một chút.

“Không cần". Anh nói.

Minh Hành kêu lên "Hả?"

“Nếu đã coi người ta là bạn bè". Lê Du liếc em trai một cái, thản nhiên nói, “Bình thường cũng phải quan tâm người ta nhiều hơn, đừng lúc nào cũng để người khác chăm sóc cho em".

Anh dừng lại một chút: “Thông tin liên lạc thì anh không thêm".

Anh vốn dĩ không hay thêm người khác trên WeChat.

Chỉ là gặp gỡ tình cờ với Ôn Thịnh Nhiên, tiện tay giúp một chút, không cần thiết phải thêm.

Khi đưa Minh Hành đến công ty, anh nhìn thấy em trai nhảy xuống xe, chợt nói: “Nhớ báo với Lê Cẩn là tối nay anh không về nhà ăn cơm".

Minh Hành đáp một tiếng.

“Ngày mai thì sao?” Cậu ấy nói, “Anh nghỉ phép ngày mai đúng không?”

Lê Du bóp trán: “Buổi tối đi".

“Buổi trưa anh hẹn với anh Ôn Diễm của em đến nhà cậu ấy". Anh nói, “Có thể sẽ ở đó đến chiều".

“Vâng". Minh Hành ngoan ngoãn đáp lại, nhìn anh trai rời đi, rồi quay vào công ty.



Ở bên kia, Ôn Thịnh Nhiên cũng đã vào căn nhà mới.

Ngôi nhà mới này đã tiêu tốn không ít tâm sức của cậu.

Địa chỉ được chọn gần khu phố thương mại không xa trung tâm thành phố, như vậy tiền thuê nhà nằm trong khả năng chi trả của cậu, việc đi lại cũng khá thuận tiện.

Căn hộ này là một căn hộ một phòng ngủ, một phòng khách nhỏ.

Căn hộ có một bếp nhỏ và nhà vệ sinh riêng, diện tích không thể nói là lớn.

Nhưng nó mới và rất sạch sẽ.

Kiếp trước, Ôn Thịnh Nhiên từng bị nhiều người nói là kiêu kỳ.

Một omega xuất thân cao quý lại xinh đẹp, khi lái xe thể thao đua tốc độ với người khác, ánh mắt người ta nhìn cậu luôn vừa đầy đố kỵ vừa đầy khao khát.

Nhiều người mong chờ cậu rơi vào bùn lầy.

Họ nôn nóng muốn nhìn thấy cảnh thiếu gia nhỏ nhắn, ngón tay mịn màng chưa từng đυ.ng vào việc nặng nhọc, mất đi chỗ dựa và khóc lóc trong sự tuyệt vọng.

Nhưng thực tế là, Ôn Thịnh Nhiên khi xuyên không đến đây, chẳng còn lại gì cả.

Nhưng tâm trạng của cậu vẫn rất tốt.

Ngôi nhà này, trước đây cậu thực sự sẽ không ở, nhưng khi ở rồi thì cậu thấy cũng chẳng có gì đáng ngại.

Dù sao thì cũng chỉ là chỗ tạm trú.

Lấy chìa khóa xong, cậu chuyển tất cả đồ đạc vào nhà, còn chưa kịp thở dốc thì điện thoại đã reo.

Cậu nhấc máy: "Alo?"

"Tâm lý cũng vững lắm." Giọng Linda mang theo sự mệt mỏi và bất lực, "Có phải cậu đã chặn số của Dịch thiếu gia rồi không?"

Ôn Thịnh Nhiên "ừm" một tiếng.

Tối qua, sau khi trải chăn với Lê Du xong, cậu tiện tay chặn luôn Dịch thiếu gia.

"Anh ta giận rồi sao?" Cậu hờ hững hỏi.
« Chương TrướcChương Tiếp »