Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Xuyên Thành Thiếu Gia Giả, Cả Nhà Đều Trọng Sinh

Chương 8: Hài hước

« Chương TrướcChương Tiếp »
Editor: sukiee

Mọi người đều nhìn về hai mẹ con.

An Triết cũng có chút hy vọng và lo lắng.

Ngô Tấn Cương nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi nói: “Khuôn mặt không tệ, cũng tương đối ăn ảnh”.

Lưu Tuyết Tĩnh ưỡn ngực như thể tự hào: “Đương nhiên, đứa trẻ này từ nhỏ đã có nền tảng tốt rồi, trong sáng tự nhiên và chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ”.

Ngô Tấn Cương cười nói: “Nhưng tôi nói gì cũng không quan trọng, chương trình tôi đang quay lần này sẽ áp dụng mô hình mới, từ buổi thử giọng đến chương trình chính thức, toàn bộ quá trình sẽ được phát sóng trực tiếp tới khán giả, thậm chí khán giả sẽ bình chọn cho 108 nghệ sĩ mà họ yêu thích, điều này có thể tùy thuộc vào cảm nhận trước camera của mỗi người và ấn tượng của khán giả".

Lưu Tuyết Tĩnh và An Triết đều sững sờ.

“Hơn nữa…” Ngô Tấn Cương nhìn Giản Tinh Xán cách đó không xa, cười nói: “Nếu phải so sánh về mặt nhận diện, tôi thấy cậu thanh niên này cũng rất bắt mắt!”

Giản Tinh Xán tóc vàng bất ngờ bị điểm danh.

Giản Tinh Xán bối rối ngước lên, cậu hiện tại vẫn chưa hiểu lắm một số từ ngữ của thế giới này, ví dụ như “cướp ánh đèn sân khấu”.

Ngô Tấn Cương cảm thấy đáng yêu bởi vẻ ngoài ngây thơ này, cười lớn: “Nếu có hứng thú thì em trai này có thể đến thử giọng!”

Anh mỉm cười vui vẻ, thậm chí không khỏi vỗ nhẹ vào cánh tay Thẩm Lâm Kiệt bên cạnh.

Thẩm Lâm Kiệt dùng ánh mắt thờ ơ liếc hắn một cái, ánh mắt hai người chạm nhau, ánh mắt thản nhiên khiến Ngô Tấn Cương phải nhịn cười, ho nhẹ một tiếng: “Sao cậu không có tý tế bào hài hước nào vậy?"

Thẩm Lâm Kiệt trầm giọng nói: “Phải không?”

Ngô Tấn Cương gật đầu.

"Đúng vậy, Ngô Đạo, anh nhiều năm trước tóc đỏ cũng nhiệt tình như lửa." Thẩm Lâm Kiệt giọng điệu lạnh lùng ẩn giấu: "Quả nhiên rất hài hước."

"..."

Ngô Tấn Cương bất ngờ bị vạch trần lịch sử đen, chọn cách im lặng.

Hắn nghi ngờ Thẩm Lâm Kiệt đang bảo vệ tiểu tử kia nhưng lại không có bằng chứng!

...

Buổi chiều

Buổi chiều có tiệc nên mọi người đều rời đi và tập trung ở sảnh ngoài tầng một.

Giản Tinh Xán cũng đi lên tầng một, đi qua khu vườn phía sau hành lang phòng khách, đυ.ng phải An Triết đang giấu mặt khóc thầm tại một bàn ăn vắng vẻ cách đó không xa.

Có Cao Hạc Vân bên cạnh An Triết.

Cao Hạc Vân hôm nay cũng mặc Âu phục giày da, đeo kính gọng vàng, một bộ dáng tinh Anh, an ủi An Triết: “Được rồi, A Triết, đừng khóc.”

An Triết vẫn lau nước mắt: “Không sao đâu, cứ để em yên.”

Cao Hạc Vân đau lòng xoa xoa mặt: “Sao thế?”

“Anh nói… Thẩm Ảnh Đế và Từ lão gia tử có phải hay không không thích em?” An Triết lau nước mắt: “Dù thế nào đi chăng nữa, em dường như không khiến cho người khác thích.”

Cao Hạc Vân an ủi: "Sao có thể được? Em tốt bụng hiền lành như vậy, sao họ có thể không thích em chứ."

An Triết khịt mũi: “Thật sao?”

Cao Hạc Vân vội vàng gật đầu: “Thật sự, em rất giỏi, chỉ là bọn họ không hiểu em thôi. Nếu bọn họ hiểu em, chắc chắn bọn họ sẽ thích em.”

Hai người đang nói chuyện thì Giản Tinh Xán đứng cách đó không xa định bước đi nhưng chưa kịp quay người thì đã phát hiện.

Cao Hạc Vân kêu lên: "Giản Tinh Xán?"

Giản Tinh Xán quay người rời đi mà không hề ngoảnh lại hay để ý đến hắn.

Cậu không muốn dính líu đến hai người này, dứt khoát không quay đầu lại mà đi về phía một lối đi khác, đây là hành lang dài dẫn đến phòng khách quý, rất vắng vẻ, cậu mới vừa cất bước đã nhanh chóng bị kéo lại.

Cao Hạc Vân có chút hụt hơi: “Tôi đang gọi cậu, sao cậu còn đi?”

Cánh tay của Giản Tinh Xán bị nắm có chút đau, cậu cau mày.

“Cậu…” Cao Hạc Vân nhìn vào đôi mắt trầm tĩnh của Giản Tinh Xán, vô cớ có chút áy náy: “Cậu vừa rồi đều nghe được à? Tôi có thể giải thích…”

“Không cần giải thích.” Giản Tinh Xán ngẩng đầu, đem cánh tay hắn bỏ tay ra khỏi cổ tay mình: “Đừng chạm vào tôi.”

Cao Hạc Vân có chút bối rối trước sự lạnh nhạt của Giản Tinh Xán, phải biết rằng Giản Tinh Xán trước nay luôn nghe lời hắn, cho dù thỉnh thoảng có nổi giận, cũng không kiên trì nổi quá hai ngày mà tìm cách đến dỗ dành bản thân, nhưng lần này đã gần một tuần mà vẫn không có động tĩnh gì.

Đương nhiên, trên thực tế, hắn không thực sự muốn tiếp tục hẹn hò với con người ngu ngốc này, nhưng tương lai của hắn trong làng giải trí và tài nguyên mà hắn sử dụng đều phụ thuộc vào tài sản và sự hỗ trợ từ gia sản của Giản Tinh Xán, đặc biệt là Từ lão gia tử còn chưa chết, bây giờ vẫn còn giá trị sử dụng, chưa phải lúc tốt nhất để chia tay.
« Chương TrướcChương Tiếp »