Chương 5

Âm thầm phàn nàn thiên hạ này giống quạ đen như đúc, thấy sắc nảy lòng tham là bản tính của nam nhân.

Ai ngờ, Chu Dã gắt gao nắm chặt cổ tay đang cầm bát của Tiết Giai Giai, trong mắt là căm hận ngập trời không thể che giấu.

Đây là ánh mắt gì vậy?

Ta mở to hai mắt để nhìn cho rõ.

Lại thấy Tiết Giai Giai e lệ thẹn thùng, ném cho Chu Dã một ánh mắt quyến rũ.

Mấy ngày này, ta đã nhìn rõ rồi.

Nữ chính Tiết Giai Giai không thầy dạy cũng hiểu "36 kế quyến rũ nam nhân".

Nàng cũng không tính là mỹ nhân tuyệt trần.

Nhưng rất giỏi sử dụng khí chất tiểu bạch hoa yếu đuối để khiến nam nhân thỏa hiệp.

Lão tướng quân bách chiến bách thắng còn không thể cưỡng lại lời cầu xin, mà đưa nàng trở về.

Trong phủ có lão quản gia 50 tuổi, cho đến người gác cửa Tống Thúc, đều nghe theo mệnh lệnh của nàng.

Tóm lại một câu: Tiết Giai Giai có thể lấy được bất kỳ nam nhân nào mà nàng muốn.

Nàng không nhận ra trong mắt Chu Dã chợt loé qua hận ý.

Cho rằng lần đầu gặp nhau, đã bị vẻ đẹp của nàng cuốn hút đến không thể tự kiềm chế.

Tiết Giai Giai bĩu môi: "Đại công tử, phu nhân vẫn ở đây!"

Chu phu nhân nghi hoặc nhìn con trai tốt nhà mình.

Trong nguyên tác, Chu Dã cuồng yêu là một nhân vật hoàn hảo.

Đẹp trai, giỏi đánh trận, chung tình, đối với những nữ tử ngoài nữ chính đều không quan tâm.

Mười tám cảnh xuân tươi đẹp, nha đầu thông phòng cũng không có.

Chỉ biết kiến công lập nghiệp.

Chu Dã buông lỏng tay Tiết Giai Giai, giọng nói lãnh đạm: “Bưng thức ăn cẩn thận chút, đừng làm nương ta bỏng.”

Tiết Giai Giai không nghĩ tới việc hắn sẽ trách nàng vì làm đổ canh, có chút xấu hổ buồn bực.

Chu phu nhân không để bụng, gắp thức ăn vào bát hắn, khen ta nấu ăn ngon.

Tiết Giai Giai nhìn thấy ta nổi bật, vội vàng hạ bệ:

“Phu nhân quá khen, Nhị Nha từ nông thôn đến, ngày xưa chỉ ăn rau muống bánh bao. Là nàng may mắn, biết nấu ăn lọt vào mắt phu nhân, nếu không thì cũng là con số không.”

Một bữa cơm không có sóng gió gì.

Nhưng trên đường về tiểu viện, Tiết Giai Giai không ngừng oán hận: “Nhị Nha, đừng cứ khoe khoang tài nấu ăn, lỡ làm phu nhân đau bụng thì sao? Từ nay về sau đừng nịnh hót nữa, Chu gia không phải là nơi ngươi có thể trèo cao được.”

Ta không nhịn được phản bác: “Ta không thể, ngươi thì có thể? Ngươi là khỉ chuyển thế à?”