Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Sau Khi Yêu Đương Với Vai Ác

Chương 132: Bạn gái của anh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Triệu Nguyên Phong không nghi ngờ gì rằng nếu hiện giờ Mễ Tửu có một con dao trong tay, cô ấy chắc chắn sẽ cầm một con dao xông thẳng tới đây.

“A!” Âm thanh của Lộ Tiểu Thiền ngã xuống đất đột ngột truyền đền, bởi vì người đàn ông đang ngồi trên ghế với tập tài liệu trên tay đột nhiên đứng lên, cô trực tiếp ngã xuống đất vì mất thăng bằng.

Lục Tu ném tập tài liệu, bước nhanh tới chỗ cô gái đang đứng ở cửa, anh muốn ôm cô, nhưng do trên người mới bị đổ cà phê, cho nên anh chỉ có thể dùng bàn tay sạch sẽ chạm vào đầu cô, nhẹ nhàng nói: "Anh không chạm vào cô ta."

Với sự đυ.ng chạm của anh, gai góc trên người cô đã biến mất rất nhiều, nhưng cô vẫn trừng mắt nhìn người phụ nữ vừa ngã xuống đất, sau đó lấy từ trong túi ra một chiếc khăn giấy, nhẹ nhàng lau sạch vết cà phê dính trên mặt anh.

truyện được edit bởi team Griselda

Lộ Tiểu Thiền ở đằng kia cũng biết mình làm sai, cô vội vàng đứng dậy cúi đầu 90 độ với Lục Tu: "Thực xin lỗi, tổng giám đốc Lục!"

“Ồ, sao cô lại hấp ta hấp tấp vậy chứ!” Triệu Nguyên Phong không thể chịu đựng được nữa: “Chỉ trong một tháng sau khi vào công ty, cô đã làm đổ cà phê ba lần, đi phân loại tài liệu cũng làm thất lạc tài liệu ít nhất cũng năm lần, còn có đi đứng cũng không ngừng bị té ngã, Lộ Tiểu Thiền, có chuyện gì với cô vậy!?"

Lộ Tiểu Thiền run lên vì bị la, cảm thấy rất yếu ớt và bất lực.

Sau khi Mễ Tửu lau mặt cho Lục Tiếu, cô tiếp tục lau qua chiếc áo vest đã bị ướt đẫm cà phê của Lục Tu, cô tức giận nói: "Chắc là do não kém phát triển."

Đối mặt với một thực tập sinh ngây thơ trong sáng và đáng thương, Mễ Tửu không hề tỏ ra thương xót, trông cô thực sự có phong thái của vị hôn thê độc ác của tổng giám đốc.

Lục Tu cười cười, "Tửu Tửu đừng tức giận."

Mễ Tửu khịt mũi.

Lộ Tiểu Thiền bị đánh giá là tiểu não kém phát triển liền đỏ mặt, cô lại cúi xuống xin lỗi: "Ngài Lục, tôi không cố ý. Tôi không có ý định gây phiền phức cho anh, tôi....tôi ..."

Cô ấy cứ lắp bắp mãi, một thời gian dài trôi qua vẫn không nói được gì tiếp.

Triệu Nguyên Phong với tư cách là trợ lý của ông chủ cũng không nghe thêm được nữa, sốt ruột nói: "Còn đứng đó làm gì nữa? Mau gọi nhân viên vệ sinh đến dọn dẹp!"

Ly cà phê của cô không chỉ đổ lên người Lục Tu mà còn văng đầy lên bàn làm việc và sàn nhà, may mà trên bàn làm việc không có tài liệu quan trọng, nếu không, cho dù Lục Tu không tức giận, Triệu Nguyên Phong nghĩ đến việc tài liệu anh ta vất vả kiếm được cuối cùng lại bị hư hại toàn bộ làm anh ta khó tránh khỏi tức giận.

Cũng nhờ những lần trước đây cô ta phạm lỗi không phải ở trước mặt Lục Tu, cho nên người khác đều muốn nể mặt bộ trưởng mà cho cô ta một thể diện, ngay cả Triệu Nguyên Phong cũng chưa từng nghĩ rằng Lộ Tiểu Thiền đứng trước mặt Lục Tu mà vẫn còn hấp tấp đến suýt ngã, thậm chí là suýt hôn cả Lục Tu!

Triệu Nguyên Phong có thể nhận ra được sự "mất kiểm soát" của Lộ Tiểu Thiền, vậy nên thay vì kêu cô ta tự thu dọn tàn cuộc, anh ta nghĩ tốt hơn nên để cho người dọn dẹp dọn dẹp đống lộn xộn thay cho Lộ Tiểu Thiền, vì anh ta sợ Lộ Tiểu Thiền sẽ tiếp tục hấp tấp gây ra chuyện khác.

“Tôi đi gọi nhân viên dọn dẹp!” Khuôn mặt vô tội của Lộ Tiểu Thiền lộ ra vẻ nhục nhã, trong nháy mắt nhanh chóng chạy ra ngoài.

Không... Cô ta còn xấu hổ gì chứ?

Triệu Nguyên Phong ngẩn ra, nhìn Lục Tu: "Ngài Lục, khả năng làm việc của thực tập sinh này không tốt, ngài xem..."

Lục Tu liếc nhìn bạn gái mình đang mím môi tỏ vẻ không vui, anh cười xoa xoa mặt cô, nhẹ giọng nói: "Giải quyết tiền lương cho cô ta đi."

"Được, tôi đã biết."

Triệu Nguyên Phong không nghĩ tới quyết định này có gì không đúng, vì người không có năng lực, dĩ nhiên không thể giữ lại công ty, nếu không thì công việc của anh ta chẳng phải sẽ càng thêm vất vả hơn sao?

truyện được edit bởi team Griselda
« Chương TrướcChương Tiếp »