Thế Giới 2: Tình yêu nơi thôn quê - Chương 1

Chiếc áo sơ mi trắng đắt tiền của Kỳ Tang Nguyên dính đầy những vết bẩn không rõ tên, trong mũi nồng nặc mùi lợn hôi thúi, mái tóc đen ngắn cũn cỡn dính đầy mồ hôi, khuôn mặt tái nhợt, anh cúi đầu nôn khan một chút, sau đó tiếp tục cắn sợi dây thừng trên tay.

Tiếng sột soạt ngày càng đến gần, anh trốn vào một góc tối hơn, anh biết nếu tên biếи ŧɦái đó phát hiện ra, anh sẽ lại bị tra tấn dã man.

Đã năm ngày rồi.

Không biết anh bị tên nào trong gia tộc sai người bắt cóc, sau đó ném vào một cái thôn nhỏ nào đó trên núi, điện thoại di động trên người cũng biến mất, sau đó bị một tên biếи ŧɦái nhặt được, mang về tra tấn.

Anh bị nhốt và trói chặt trong cái phòng chứa củi cạnh chuồng lợn.

Cái chòi này cứ mưa là dột, anh đã cố gắng mấy lần cũng không thoát được.

Môi và răng của Kỳ Tang Nguyên bị sợi dây thừng thô ráp làm rướm máu, nhưng anh vẫn không từ bỏ, anh biết tên biếи ŧɦái đó đã ra ngoài cắt cỏ ngải cứu, vẫn chưa trở lại, nếu bây giờ không trốn, có lẽ phải đợi đến ngày mai.

Bên ngoài truyền đến vài tiếng sột soạt, rồi đột nhiên "Ầm" một tiếng, Kỳ Tang Nguyên khẽ thở dài, anh biết người nọ đi cắt cỏ ngải cứu đã trở về.

Hôm nay anh lại không trốn được.

"Brừm brừm" - Tiếng máy cắt cỏ kéo dài một lúc lâu mới ngừng, đến tối mịt mới nghe thấy tiếng xoong nồi, con lợn ở chuồng bên cạnh đã kêu đói, mùi hôi thúi buồn nôn ngày nồng nặc hơn, nhưng anh không nôn ra được bất cứ thứ gì, cơn đói da diết khiến anh nhớ đến mấy món ăn không có chất béo trong tay tên biếи ŧɦái đó.

Cuối cùng, khi anh bắt đầu choáng vì đói, cánh cửa phòng củi cuối cùng cũng mở ra.

Trong ánh sáng lờ mờ bên ngoài, thấp thoáng nhìn thấy một người đàn ông mảnh khảnh đang bưng một bát cơm.

Ánh đèn vàng lờ mờ được bật lên, mí mắt Kỳ Tang Nguyên khẽ động, rốt cuộc cũng nhìn rõ người kia.

Tên biếи ŧɦái mặc một chiếc áo choàng bẩn thỉu, che kín từ đầu đến cuối, không nhìn rõ mặt.

Gã cao khoảng một mét bảy, rất gầy, không rõ là nam hay nữ.

Gã đặt bát cơm xuống đất, khi hắn đưa tay ra, bàn tay ấy rất trắng, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, rất đẹp, nhưng có thể thấy trong lòng bàn tay có vô số vết chai sạn.

Tuy tay rất đẹp, nhưng vẫn có thể nhìn ra đây là tay của một người đàn ông.

Tất cả đều là vết chai do công việc đồng áng.

Mùa hè mà trùm kín mít như vậy, bên trong nhất định bên đã đổ mồ hôi.

Không biết là tên khốn đáng ghê tởm nào nữa, anh không có cách nào nhìn thấy ánh mắt của gã có đang nhìn trộm mình hay không.

Vì vẻ bề ngoài của Kỳ Tang Nguyên, có rất nhiều người thầm thương trộm nhớ anh, cho dù đó là nam hay nữ.

Còn người này lại nhốt anh vào một thôn khép kín trên núi, tra tấn anh dã man, vào lúc này đôi mắt kia nhất định đang nhìn anh một cách đầy dung tục.

Thật kinh tởm.

Bát cơm được đặt dưới đất.

Kỳ Tang Nguyên nắm chặt tay thành quyền, nghiến răng, cuối cùng cũng cúi xuống ăn như một con chó.

Anh quá đói.

Món ăn tối nay là bí ngô, rất ngọt nhưng không có chất béo.

Lúc trước ở nhà thịt thà tôm cá còn không thèm ăn, hiện tại nằm mơ anh cũng muốn ăn chúng.

Người kia cứ như vậy chỉ đứng ở một bên nhìn anh, như thể anh là một loại động vật nào đó, chờ anh ăn xong đã lập tức đem bát đi, cọt kẹt một tiếng, Kỳ Tang Nguyên lại nghe thấy tiếng bước chân.

Tim anh thắt lại, biết mình lại sắp bị đem đi tra tấn.

Mỗi đêm, gã sẽ đưa ra anh ngoài để tra tấn, người đàn ông đặt tay lên ngực anh, không biết gã đã làm cái quái quỷ gì.

Từng tấc da tấc thịt của anh đều đau nhói.

Anh lại bị đưa ra ngoài.

Trăng đêm nay rất tròn, bên ngoài sáng sủa, Kỳ Tang Nguyên nhìn phía xa tối đen như mực, phảng phất như đang ở trong núi rừng, ngoại trừ căn nhà của tên biếи ŧɦái này thì không còn gì khác.

Bàn tay của người đàn ông lại lần nữa thăm dò.

Nhấn người anh xuống đất.

Tên biếи ŧɦái không cao, thân hình mảnh khảnh nhưng sức lực lại vô cùng lớn.

Một khi gã đè anh xuống, anh không có cách nào di chuyển, như thể có một lực lượng kỳ lạ nào đó đang giam giữ anh, sau đó, bàn tay mảnh khảnh xinh đẹp lại đặt lên ngực anh.

Cơ thể của Kỳ Tang Nguyên căng thẳng, anh sẵn sàng đối mặt với đau đớn, nhưng bàn tay của tên biếи ŧɦái đó đột nhiên buông ra.

Gã đứng đó không biết đang làm gì, đợi một lúc mới ủ rũ nói: "Người anh hôi quá, bẩn chết đi được, đi tắm đi."

Kỳ Tang Nguyên sững sờ một lúc, cuối cùng xác nhận gã là một người đàn ông.

Giọng nói vậy mà rất êm tai, giống giọng một thiếu niên.

Đây là lần đầu tiên gã nói chuyện.

Giọng điệu tràn đầy chán ghét, trong lòng Kỳ Tang Nguyên sắp điên rồi, gã nhốt anh ở trong phòng củi cạnh chuồng lợn, nếu anh còn sạch sẽ thì chính là quỷ rồi!

Tên biếи ŧɦái thấy anh lề mề, bắt đầu lôi kéo: "Anh tự mình ra sông tắm đi, không sạch sẽ không được phép quay lại!"

Bạch Hạ đẩy anh xuống sông cạn.

Ở thế giới này, Bạch Hạ là một thuật sĩ ngược đãi nhân vật chính.

[Hệ thống: Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, ngược đãi nhân vật chính. Bây giờ nhân vật chính hận ký chủ thấu xương, diễn xuất vai nam phụ ác độc hoàn hảo, mời ký chủ tiếp tục cố gắng!]

Số 21 cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy nó đã chọn được một vai hoàn hảo cho ký chủ.

Một thuật sĩ tàn ác không có tình cảm, không có gút mắc nào với công thụ chính trên phương diện tình cảm, là kẻ làm ruộng nham hiểm chỉ cần có chút tiền sẽ mua chuộc được, còn là đồ nhà quê chưa trải sự đời.

Loại người này nhất định sẽ không có ai thích!

Ký chủ của cậu cuối cùng cũng còn khiến nó nhọc lòng nữa, yên lặng mà làm nam phụ độc ác.

Bạch Hạ thừa hưởng năng lực làm bà đồng của bà nội cậu, kiếm sống qua ngày ở trong thôn, một ngày nọ, cậu vô tình phát hiện một người đàn ông trong thành phố đuổi theo một người khác trong khi đang cắt cỏ ngải cứu cho lợn, người kia trả cho cậu ba ngàn tệ để cậu hỗ trợ gã, Bạch hạ thành công bắt được người.

"Ở đây có năm ngàn, nếu như cậu giúp tôi chơi chết hắn, tất cả tiền đều của cậu."

Bạch Hạ cầm lấy tiền, vốn tưởng rằng chuyện làm ăn này nhất định sẽ kiếm được kha khá, bình thường trong thôn chỉ có thể kiếm mấy tệ hay mấy chục tệ, bây giờ đột nhiên có người hào phóng như vậy, Bạch Hạ là ai chứ? Thấy tiền liền sáng mắt, lập tức đồng ý.

Nhưng trời xui đất khiến làm sao, ông chủ của cậu lảo đảo một cái không đứng vững, té xuống sườn núi chết thẳng cẳng.

Bạch Hạ nhìn con cừu non mình mới mua về, đột nhiên quyết định không lãng phí, không để cho anh chết nữa.

Từ khi sinh ra cơ thể của cậu đã yếu ớt, thường phải sử dụng những phép thuật đã học để làm việc, cậu muốn có một người ngoan ngoãn giúp cậu làm mọi việc.

Dù sao mạng người này cũng đã bị mua rồi, cứ để cậu xử lý vậy.

Tổ tiên của cậu đã truyền lại một bí thuật gọi là ‘Thuật Quỷ Dương", khi ấy mọi người đều không có cơm ăn, tổ tiên của cậu đã sử dụng bí thuật này để điều khiển mọi người để giúp họ làm việc.

Loại thủ đoạn này giống như nuôi tiểu quỷ, nhưng cũng không đến mức âm hiểm như vậy, bọn họ chỉ chọn những nam nhân cường tráng.

Cậu sẽ không gϊếŧ người đàn ông này, cũng không thật sự biến anh thành quỷ, sau khi luyện xong sẽ không khác gì người sống, ăn uống bình thường, nhưng sức lực sẽ trở nên mạnh hơn, hoặc có thể đoán trước nguy cơ mà người bình thường không đoán được, có thể dự đoán thời tiết, biết vị trí của chuột để phòng sâu bọ, cũng có thể làm được nhiều việc hơn.

Quan trọng nhất là bị cậu điều khiển và ngoan ngoãn.

Chỉ là quá trình luyện chế rất tàn nhẫn, mỗi đêm đều đặt người sống ở trung tâm trận pháp để rút cạn khí huyết của anh, quá trình này vô cùng thống khổ, cứ như vậy suốt bảy ngày bảy đêm thì việc luyện chế sẽ hoàn thành một cách rất đơn giản, bảy ngày sau đó, chỉ cần Quỷ Dương không dùng sức phản kháng thì sau này sẽ không bao giờ chống lại mệnh lệnh của chủ nhân.

Sau đó sẽ dần dần tăng cường luyện chế, năng lực của Quỷ sẽ càng ngày càng mạnh, sẽ ngày càng không thể chống lại mệnh lệnh của chủ nhân.

Bạch Hạ là một thuật sĩ luyện quỷ tàn ác, nhân vật chính thụ bị cậu nắm trong lòng bàn tay sống không bằng chết, hận cậu thấu xương.

Nhân vật công chính của thế giới này là người ở cùng làng với Bạch Hạ.

Anh là người duy nhất trong thôn từng ra ngoài làm việc, không những vậy còn rất giàu có, nghe nói đi làm bên ngoài kiếm được hai nghìn tệ một tháng, khi về còn mua một chiếc máy kéo xịn!

[Bạch Hạ: Trâu bò thật!]

Nhân vật công chính tên Vương Kiêu, là một anh chàng đẹp trai trong thôn, anh ta không chỉ đẹp mã mà còn cường tráng, làm việc chân thật lại lanh lẹ, các cô gái trong thôn thích anh ta nhiều đến mức có thể xếp thành một hàng dài.

Nhưng Vương Kiêu không thích những cô gái này, anh ta vẫn chưa nghĩ đến chuyện yêu đương, anh ta cho rằng một người đàn ông trước tiên phải lập nghiệp rồi mới có thể gánh vác trách nhiệm, khi trở về. Sau khi trở về việc trước tiên là dọn dẹp nhà cửa, sau đó trồng một số loại cây công nghiệp rồi vận chuyển chúng ra ngoài bán.

Chỉ khi có tiền vốn mới cưới được vợ.

Anh ta chỉ không ngờ rằng sẽ gặp Kỳ Tang Nguyên ở đây.

Mô típ nhân vật của thế giới này là chàng nông dân thô lỗ công và thiếu gia thụ, nhân vật công thụ chính tình cờ gặp nhau trong thôn. Đồng thời lúc công ở bên ngoài làm việc bị lưu lạc đầu đường, thụ đã từng cho anh ta năm trăm tệ, trong lòng của anh ta vẫn luôn nhớ mãi ân tình này. Bây giờ thụ gặp khó khăn, nhân vật công chính trung thực thiện lương đương nhiên là toàn tâm toàn ý trợ giúp, không chỉ giúp thụ thoát khỏi điều khiển của thuật sĩ, còn giúp thụ chạy thoát.

Đêm hôm đó, nhân vật công chính lái máy kéo chở nhân vật thụ chính trốn khỏi cái thôn đầy ác mộng này, họ hò hét thoải mái dưới ánh trăng, lúc này tình yêu lãng mạn lặng lẽ nảy nở.

[Bạch Hạ: Có tư tưởng có phẩm vị!]

[Hệ thống: Ở thế giới này vận mệnh của ký chủ có hơi thê thảm, sau này ký chủ không chỉ bị pháp thuật phản phệ, mà còn vào lúc hai nhân vật chính dùng máy kéo để bỏ trốn, ký chủ cũng giận dữ đuổi theo, khi ấy cậu chật vật lắm mới túm lấy được phần đuôi của máy kéo, nhưng máy kéo chạy quá nhanh, ký chủ không thể leo lên, chỉ có thể bị kéo lê suốt một quãng đường dài. Đằng sau tình yêu lãng mạn dưới ánh trăng của hai nhân vật chính là máu của ký chủ suốt chặng đường.]

Bạch Hạ: "..."

Tại sao cậu cảm thấy giọng điệu của số 21 lại vui vẻ như vậy chứ?

[Hệ thống: Nhưng mà điểm tích lũy cũng rất là nhiều đó, ký chủ không cần lo lắng, ký chủ có thể mua đạo cụ, đảm bảo một chút đau đớn cũng không có, cơ mà đạo cụ ở thế giới này có thể hơi đắt.]

Khà khà!

Ai kêu cậu gây rối ở thế giới trước chứ!

Lúc gần rời đi, số 21 còn bị nhân vật chính túm lấy, suýt nữa đã lột mất một lớp da của nó rồi.

Ở thế giới này, nó tuyệt đối sẽ không cho phép loại chuyện như thế xảy ra!

Với cái thiết lập nhân vật lần này của ký chủ, cái loại nhà quê ngu dốt không có ưu điểm gì, nếu mà còn có người thích…

Vậy nó sẽ kéo mã nguồn ra và xoắn thành cái bánh quai chèo!