Say Nắng Gia Sư Của Em Trai

8.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
LƯU Ý: KHI MỌI NGƯỜI ĐỌC CÂU CHUYỆN Ở DƯỚI, NGHĨ ĐƠN GIẢN LÀ 1 CÂU TRUYỆN, ĐƯỢC AI ĐÓ NGHĨ RA, KỂ LẠI, ĐỪNG QUÁ LĂN TĂN, NẾU ĐỌC, HIỂU, TỐT BỤNG. THÌ CHO LỜI KHUYÊN, GÓP Ý, MÌNH HIỂU LÀ NÓ KHÓ TIN, VÀ …
Xem Thêm

Chương 13
Sáng hôm sau, 8h, mình bị đánh thức bởi nhà hàng xóm,tiếng con nít khóc, thằng nhok nhỏ, mới mấy tháng, rất hay khóc. Đáng lẽ mình ko nghe, nếu mẹ thằng nhok có thói quen, bế thằng nhok đi dọc hành lang để nó nín. Mình thấy trong điện thoại, có 6 cuộc gọi từ em gia sư, mình hoảng hồn, không biết em gọi có chuyện gì, tối qua tắt chuông nên mình ko nghe thấy. Mình sợ em bị gì, nên gọi cho mình, mà mình ko nghe máy, lo quá, mình gọi lại liền. Chuông điện thoại mới đổ được 1 tiếng, thì em bắt máy, có lẽ em đang cầm điện thoại trên tay

-alo

– anh nè, tối qua tắt chuông, có gì hả em?

-Ra mở cửa đi, em ngồi ở ngoài nè. Mình quá bất ngời khi em gai sư nói thế, em đến hồi nào, sao lại đến, mình bật dậy, thay quần áo, chưa kịp đánh răng, mình ra mở cửa, thì thấy em đang chơi với đứa bé, có vẻ chơi rất vui, mình đoán em đợi hơi lâu, vì em đã bỏ dép ra ngoài, thấy mình, em liếc dài, quay sang đứa nhok đang ngồi trong xe đẩy , nói

– meo meo, meo meo, bye con nha, muah, để cô vô xử chú kia, ngủ như heo. Em nói, mẹ đứa nhok thì cười cười . Em gia sư cười chào chị ta

Rồi em gia sư đeo cặp, mang đồ vào, mình ngại quá, gãi đầu

– tưởng anh chết oy, ngủ như heo, hận thù hôm nay, em nhất định sẽ trả, em liếc mình, thêm cái nữa

– em đợi lâu chưa, ko bấm chuông. Mình hỏi

– bấm muốn hư chuông luôn đó, hay quá. Em vào ghế ngồi, mình thì vẫn đứng, hôm nay em gia sư mặc váy xòe, màu hồng, tóc em cột cao, hôm nay em tô son màu hồng, mình thích son hồng hơn, nhìn hiền hơn.

– Anh đi đánh răng, mình nói,

– Hèn gì, nãy h có mùi, đi nhanh đi, em nói, mình bước vào trong, mở đầu ngày mới, được gặp em, vui quá, mong sao ngày nào cũng vậy

Mình đánh răng xong, bước ra, thì em đã đổi chỗ, bây giờ em ngồi ở bàn ăn trong bếp. trên bàn là dĩa rau, em thì đang hâm nước bún, em thân thuộc quá, nhìn như người vợ đang chuẩn bị đồ ăn sáng, em gia sư rất tự nhiên. Mình ngồi xuống, quan sát em, nhìn em đáng yêu, mình vẫn thích em trong hình ảnh này nhất, có vẻ không quá xa xăm

Em đổ đồ ra tô, mang đũa muỗng , rồi em bưng ra

– thấy tui giống osin ko? Hầu tận miệng, em nháy mắt. Mình cười, mơ cũng được, thực cũng được, đi tới được chỗ này, mình cũng vui rồi, tự dưng nảy ý nghĩ, mọi đau khổ, mình đều chấp nhận, miễn có em, nhìn thấy em, yêu em mỗi ngày

– ai cho làm osin mà làm, em qua tuyển chưa mà đòi. Mình đùa, em cười, nói

– được, được, bạn giỏi lắm, ăn đi con heo, đói quá, em lè lưỡi, ngồi xuống, em cũng ăn, nhìn em ăn, cũng đủ thấy ngon, em ngồi đó, đối diện mình, gần lắm, mình vui lắm.

Ăn xong, em mở cặp, lôi bịch thuốc, bắt mình uống, em ngồi nhìn mình, có lẽ mình quá may mắn??? hay riêng mình thấy thế? Có cảm giác như ở trong mê hồn trận, mình hoàn toàn ko muốn bước ra

– xong nhiệm vụ, em nói, đứng dậy, khi nhìn mình uống xong, em dặn mình uống thuốc sau khi ăn, em chỉ dẫn ân cần, ko chút giả tạo

– đứng lên làm gì vậy? Mình hỏi

– đi về chứ sao? Xong nhiệm vụ rồi, em nói, đeo cặp vào,

– ngồi xuống, ở lại chơi, đi về vậy àh. Em liền bỏ cặp ra, ngồi xuống

– àh, quên, chưa xử tội con heo lười, để em ngồi ngoài cửa, cám ơn anh nhắc em. Em làm bộ nghiêm túc lắm. Mình cười

– ăn tát hay nhéo, hay đấm, chọn đi. Em nói, ra bộ dạng hung dữ lắm

– ăn hun đươc ko? Mình nói, chính mình cũng ngạc nhiên, sao dám nói thế, em cũng ngạc nhiên, mình lại thấy em thoáng đỏ mặt, ừng lên, mình buồn cười

– được, em trấn tĩnh, tới phiên mình đỏ mặt, không hiểu sao lúc đó mình nghĩ, em sẽ hun mình, trời ạ, lại ngại

Em nhổm người tới, mình mở to mắt, tưởng chừng em sẽ hun, ai dè, em nhéo tai mình, đau, trở về thực tại , mình hão huyền quá xa, gần như điên

– áh, đau anh,

– chừa mơ nghen con, haha, em cười

p/s: mình tạm up tới mấy đó nghen thím cám ơn mọi người ủng hộ, chúc ngủ ngon

Tiếng em cười tràn ngập cả phòng, tươi cười và hạnh phúc, mình thấy thanh thản

– ‘ em về nha’, em lại đứng lên, đeo cặp

– ‘ ở lại chơi, gì mà về rồi, mới có xíu’, mình nói, muốn em ở lại lắm

– ‘ năn nỉ đi’ em nói, chớp liền, mắt nháy nháy

– ‘gì nữa, năn nỉ’, mình nói

– ‘ ko có thành ý gì hết, chí ít phải quỳ xuống’, em nói, cười haha

– ‘mơ đi em, ko có vụ đó đâu’ Mình nói, cũng cười

– ‘ uhm,em đùa đó, anh mà quỳ , em tổn thọ, em về đây, ở đây mãi, hàng xóm nói em mê trai, hihi’, em gia sư lém lỉnh quá

– ‘ chứ em ko mê trai àh?’

– ‘ uhm, ai thèm’ em cười, bước ra cửa, mình ko giữ em nữa, có lẽ em bận, mình đi theo, tiễn em ra cửa

– ‘ àh, hôm nay nắng lên thật, đen hết, hức hức” ,em quay lại nói, cười tươi hơn nắng.

– ‘ anh nói mà, tin anh là ko sai đâu, về nhắn tin anh’, cười, mình hiểu điều em muốn nói, và mình đáp lại, hi vọng em cũng hiểu điếu mình muốn nói

– ‘ uh, ở đó mà nhiều chuyện, đi vô ngủ tiếp đi, nhớ uống thuốc đúng giờ’, em lại đanh đá, em bước vô thang máy, yêu thương trong mình chất chồng….

Mình vào nhà, rót nước uống, hồi sau thì nhận được tin nhắn của em gia sư, báo là đã về tới nhà, em nói em đi nấu cơm, mình cũng đi nấu cơm.

Tới trưa, ăn cơm xong, mình mở thuốc ra, định uống, thấy trên mẩu giấy gói thuốc, có mấy chữ, như ai ghi gì đó, mình mở ra đọc

“chịu uống thuốc đó hả? mấy giờ rồi? ăn cơm chưa?

p/s: nắng lên, trời xanh, ĐHT là đồ ngok. ^^!”

Em gia sư chu đáo quá, mình nhắn tin : “ uống thuốc đúng giờ, ăn cơm rồi, cám ơn em nha”

– ‘ ohm, ngoan, em ngủ đây, buồn ngủ quá, anh ngủ đi”, tin nhắn nhận liền

– ‘ ngủ đi nhok’, mình cũng tính đi ngủ, thì lại là cái số điện thoại hôm qua nhá máy, ai mà canh giỏi, cứ lựa lúc mình ngủ là nhá máy, rồi lại là tin nhắn

– ‘Chẳng tốt đẹp gì đâu, anh khuyên chú, nên phắn cho nhanh’ , mình vẫn ko quan tâm, mình mà nhắn tin lại, nó sẽ tưởng mình quan tâm, sẽ lại làm phiền, lại thêm 1 tin nhắn

– ‘anh nói nhỏ nhẹ, chú đ* nghe, biến gấp, ko coi chừng anh’, mình cũng bình thường, dù tức lắm rồi, quá rảnh, quá phiền

– ‘ thằng chó, biến gấp” lại thêm 1 tin nhắn nữa, mình phiền quá, ko dám tắt máy, hay tắt chuông, sợ em gia sư lại gọi, lại ko bắt máy được

– ‘ m là thằng nao?’ mình nhắn tin thế

– ‘ ko cần biết, biết là mày biến gấp, nghe lời, tao tha, ko thì coi chừng’ , lối nhắn tin rất phách lối

– ‘ cứ việc nói nhảm, anh ko rảnh tiếp chú’, mình nhắn tin, vậy mà yên, nó không nhắn tin nữa, mình nghĩ, nó chẳng dám làm gì mình, chỉ dọa cho sướиɠ miệng, không hiểu là ai, sao biết số mình, đó giờ có gây thù chuốc với ai đâu.

Cứ nghĩ vậy là yên, đi ngủ, thì lại có tin nhắn, của nhỏ H, mình quá ngán ngầm, nhỏ nhắn tin, nói là có việc muốn nói, mình hỏi việc gì, nói đi, thì nhỏ lại nói là hẹn gặp mới nói được. Quá mệt, ko biết gặp để nói gì, và vì mình cũng ko hứng thú xem nhỏ muốn nói gì, nên mình thôi luôn, nói đang bận, khi khác gặp.

– ‘em nói nhỏ L biết quan hệ giữa mình rồi’, nhỏ nói, níu lại, ko hiểu vì gì, mà trở nên dai dẳng đến khó hiểu

– ‘ quan hệ gì, bạn bè àh, anh cũng nói rồi, có gì nghiêm trọng đâu’, mình nói, vừa buồn ngủ, vừa bực

– ‘anh yêu nó àh?’, nhỏ H hỏi,

– ‘ chuyện của anh, anh ngủ đây’, mình toan cúp máy

– ‘khoan, anh ngủ ngon, lát em gọi dậy nha’, nhỏ H, nói níu thêm, mình ko hiểu, nhỏ H đang nghĩ gì nữa

– ‘ để anh ngủ, em khỏi gọi’, mình nói, cúp máy liền, quá phiền, mình tò mò, nhỏ ý định gì, sao vậy?

Đời, có nhiều chuyện lạ, mình đang bị cuốn vào vòng xoáy nào đó, xoay vần, mình tin có định mệnh, từ khi gặp em gia sư, mình tin thế, có ai từng nói, nếu bạn gặp 1 người trong kiếp này, dù là nói chuyện ngắn ngủi rồi thoáng qua, thì kiếp trước ít nhất bạn đã gặp người đó 500 lần

Ai vay ai, ai mượn ai, ai nợ ai, nếu từ kiếp trước, ko trả, nhất định kiếp này phải trả, mình tò mò, nếu nhỡ may có cái gọi là kiếp trước, thì kiếp trước mình là ai, em gia sư là ai, có nợ nần gì nhau ko?

Mình mơ thấy em gia sư, mình thấy cái hình xăm con dao, nhỏ nhỏ ở gần mắt cá chân trái.

….

Em đến dạy, đúng giờ, như mọi lần, em lại cười, em vẫn mặc áo đen, quần jean đen.

Dạy xong em về,chào mình, ko có gì xảy ra. Mình lại nhận đc tin nhắn, của nhỏ H, nói là tối mai ( thứ 6), muốn gặp mình, mình ko nt trả lời, sau nhỏ gọi, mình nói bận, nhỏ nói, chuyện quan trọng, ko gặp ko đc, anh ko gặp em, hối hận cả đời, mình nghe nhỏ H nói, cũng chột dạ lắm , ko hiểu có chuyện gì, sao nhỏ phiền thế, ko tha cho mình, mà mình với nhỏ H, có gì mà quan trọng, chắc là gặp, nhỏ H sẽ có thể nói gì đó về em gia sư của mình, về cả H.A, dù gì nhỏ H, cũng quen em gia sư trước mình, mình có nên đi ko???, mình nửa muốn đi, nửa muốn không, nên mình nói, mai mình trả lời.

Bình Luận (1)

  1. user
    Sông Nước Hữu Tình (2 năm trước) Trả Lời

    chi vi mieng luoi the gian ma thanh ra nhu the nay, qua ap Luc cho gia su. lai mot CAI ket ko co hau, chua chac, dang cay. mong linhcute an nghi, ban da qua met moi ROI. T hay co gang song tot de e no yenlong,

Thêm Bình Luận