Chương 17: Tôi sẽ báo cảnh sát ngay lập tức!

Đồng Diêu thở hổn hển, mặc dù rất sốc nhưng cô không như lần trước mà đáp lại. Trước cái khó hiểu của Tiền Mộ, cô lấy điện thoại, đứng trước tấm thẻ tên trên bàn làm việc của mình, nở một nụ cười ngọt ngào, tự chụp một tấm ảnh. Sau đó, cô nhanh chóng bấm điện thoại để hoàn thành yêu cầu chấm công đặc biệt của Chu Bái Bì.

Tiền Mộ còn thấy không chỉ mỗi Đồng Diêu mà còn có vài người khác cũng đứng trước bàn làm việc của bọn họ để chụp ảnh, như thể họ đang thực hiện một nghi lễ bí ẩn trước khi bắt đầu công việc.

Hoàn thành xong nhiệm vụ của Chu Bái Bì, Đồng Diêu cuối cùng cũng thở phào, giờ mới có thời gian để thẩm vấn vị khách “ăn vạ” không mời mà đến trước mắt mình.

Chứng kiến vụ việc làm phiền cô lao công vào buổi sáng, tinh thần chính nghĩa của Đồng Diêu đã khiến cô quên đi chuyện xấu hổ tối qua đã vô tình ngã vào người này. Giờ đây, cô tràn đầy tự tin:

"Không ngờ anh lại tìm được chỗ làm của tôi trong thời gian ngắn thế, còn ngang nhiên đi đến bàn làm việc! Lừa tiền tôi vẫn chưa đủ, anh còn dám hãm hại cả cô lao công ư? Người ta làm việc vất vả cả năm mới kiếm được chút tiền, vậy mà anh lại vô liêm sỉ đi lừa bịp tống tiền họ! Anh không cắn rứt lương tâm à? Tôi sẽ báo cảnh sát ngay lập tức!"

Đồng Diêu vừa lên tiếng với vẻ mặt đầy khí thế, vừa đẩy ra xa tất cả những thứ có khả năng làm bẩn quần áo như cốc nước, ly cà phê và cây xanh trên bàn.

Tiền Mộ chỉ nhướng mày hỏi: "Cô làm việc ở studio [Tình yêu sao trời]?"

Đồng Diêu bị người đối diện bóc ra hết lý lịch, có hơi bất ngờ nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh, giả bộ nhìn anh với ánh mắt sắc sảo: "Tôi làm ở đâu thì liên quan gì đến anh? Anh hãy thú nhận đi, có phải anh đã lừa tiền của cô lao công không?"

"Quản lý của các cô, Chu Liên Kiệt, đã đến chưa?" Tiền Mộ tiếp tục hỏi một đằng trả lời một nẻo.

Đồng Diêu hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhìn anh bằng đôi mắt đẹp: "No, no, no! Nợ nần là vấn đề cá nhân giữa tôi và anh, dù anh có tìm quản lý của tôi cũng chẳng ích gì!" Vừa dứt lời, khí thế của cô đã bị người khó đoán này bào mòn đến chẳng còn chút gì.

"Tôi thực sự đến để gặp quản lý của cô!" Tiền Mộ nói xong định bước đi, nhưng Đồng Diêu chặn lại ngay.

"Anh không được lừa tiền của cô lao công!"

"Tôi không định lấy tiền của cô ấy!" Tiền Mộ nói, né tránh Đồng Diêu.

Đồng Diêu nhíu mày: "Anh mà tốt bụng vậy sao? Lúc anh đòi tiền bồi thường với tôi thì không hề khách sáo chút nào cơ mà!"

Ngay khi cô vừa dứt lời, một giọng nam hơi cao, chói từ xa vang lên:

"Mọi người ơi, nhanh chóng dọn dẹp nào! Hôm nay tổng giám đốc mới sẽ đến thăm bộ phận của chúng ta. Mau dọn dẹp bàn làm việc xung quanh đi, cũng mau mau dẹp hết những đồ ăn vặt hay đồ chơi đi! Còn mấy người kia, đem bảng quảng cáo game ra đặt trước thang máy, phải làm sao cho sếp thấy game của chúng ta ngay từ cái nhìn đầu tiên."