Chương 13: Ngoại truyện 1: CAO H

Editor: Danh

“Ưm, đừng, chị, nơi đó, không nên.” Tu Nội khẽ rên.

“Tu Nội, cứng quá, ăn rất ngon.” Tôi liếʍ qυყ đầυ cực đại của Tu Nội, đầu lưỡi vươn tới đỉnh con thịt.

“Chị, ăn ngon không? A.” Tiếng kêu thoải mái của Tu Nội kí©h thí©ɧ màng nhĩ tôi.

“Ưm, Tu Nội, côn th*t của anh là màu hồng. Ăn rất ngon.” Âm thanh liếʍ láp trong tủ quần áo vang lên có vẻ vô cùng dâʍ đãиɠ.

“Chị, đừng nói nữa. A, em sẽ không chịu nổi.”

“Anh đã bao giờ tự sờ qua chưa?” Tôi vừa mυ"ŧ vật căng cứng của Tu Nội vừa xoa bóp mông cậu.

“Không có, a, chị, liếʍ em thật thoải mái.’’

“Tu Nội ngoan, bắn ra trước cho chị uống.” Tôi chạm vào xương cụt của Tu Nội, dùng sức ấn mạnh.

“Cinderella, người phụ nữ hư hỏng này. Anh muốn bắn vào tiểu huyệt dâʍ đãиɠ của em.” Tu Nội đẩy tôi, dùng côn th*t cứng nóng lấp đầy tôi.

“A, sâu quá.”

“Chị, cái miệng nhỏ phía dưới thật biết hút.”

“Tu Nội, a, hút anh có thoải mái không?”

“Chị, em chỉ muốn mυ"ŧ vυ" chị.” Tu Nội cuống cuồng đẩy nội y tôi lên, hai bầu vυ" nhảy ra, no đủ đầy đặn, vừa sắc tình lại dâʍ đãиɠ.

“Vυ" thật da^ʍ, chị nhìn xem, sữa chảy.” Thân thể vừa mới sinh con chưa được bao lâu lại bị lời nói Tu Nội tra tấn, sỉ nhục làm cho hưng phấn, sữa chảy ra nhiều hơn.

“Em muốn uống.” Tu Nội ngậm lấy nhũ hoa tôi, đầu tiên là nhẹ nhàng liếʍ cắn, đầu lưỡi đảo quanh đầu v*, tôi thoải mái hừ nhẹ.

“A.” Đầu lưỡi Tu Nội quấn lấy đầu v*, bắt đầu mυ"ŧ. Vυ" càng trở nên to và mềm, cả người run rẩy vì hưng phấn.”

“Chị cũng thật dâʍ đãиɠ, cái miệng nhỏ phía dưới chảy nước, vυ" cũng chảy. Mυ"ŧ thoải mái không?”

“Cục cưng mυ"ŧ em cực kỳ thoải mái, sữa cho anh uống hết.” Tôi không nhịn được kêu to.

“Kêu thêm nữa đi, em thích nghe.” Tu Nội cầu xin bên tai tôi. “Chị, dâʍ đãиɠ hơn nữa đi, a.”

“A, muốn hung hăng lộng hỏng, a, Tu Nội.” Tôi đưa bàn tay đến địa phương đang kết hợp, không ngừng vuốt ve Tu Nội.

“Chị phải bị em cắm hỏng, a, Cinderella phải bị anh chơi hư. Tiểu huyệt chỉ để mình anh cắm, a, thật thoải mái.”

“Cục cưng, đừng mυ"ŧ vυ", a, bé con còn chưa ăn.” Tôi vừa giãy giụa vừa thở hổn hển.

“Vυ" da^ʍ như vậy, làm sao mà không mυ"ŧ được. Chị, em muốn chị cho em uống sữa,,mỗi ngày đều cởi sạch quần áo cho em bú.”

“A, Tu Nội, em sắp không được rồi, mau dùng sức làm em, làm em cao trào.”

“Chị đừng nói vội, lập tức cho chị.” Tu Nội đưa hai chân tôi gác lên cổ, đỡ eo tôi, dùng sức đâm vào, bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy khiến tôi choáng váng, ngay cả sức lực cũng không còn để nhấc ngón tay một cách thoải mái.

“Chị, em thật hạnh phúc.” Trong ý thức mơ hồ, tôi nghe thấ tiếng nói của Tu Nội vang bên tai.