Chương 4: Tạ đại lão muốn đến

Nguyệt Lưu Âm tìm một quán trà sữa gia đình ngồi xuống, mới vừa ngồi xuống không bao lâu, bên ngoài liền có hai người hưng phấn đi vào, trong đó một người chính là đạo diễn Lâm Mục, một người khác là phó đạo của《 kiêu hùng 》.

Hai người lập tức đi về phía Nguyệt Lưu Âm, phó đạo làm việc hiệu suất rất nhanh, không đến một giờ liền tìm được tung tích Nguyệt Lưu Âm rồi, nhưng tên gọi của cô là gì? Từ đâu tới đây? Một chút tin tức đều không có, thật giống như không có bất cứ một thông tin cá nhân nào mà tới đây.

Điều này phó đạo cũng nói với Lâm Mục, dùng một người có lai lịch không rõ, sẽ cất có rất nhiều phiền toái, nhưng tướng mạo của Nguyệt Lưu Âm cùng khí chất thật sự là tìm không ra được người thứ hai, điều đó làm Lâm Mục nguyện ý mạo hiểm.

“Lâʍ đa͙σ diễn, Trương phó đạo mời ngồi.” Nguyệt Lưu Âm thấy bọn họ đi tới, mở miệng mời họ ngồi.

Lâm Mục cùng phó đạo ngồi đối diện với cô, nhìn trên bàn cà phê có độ ấm vừa đủ, Lâm Mục trong lòng cảm giác mông lung, đối phương đã sớm biết rằng bọn họ sẽ đến.

Nhưng nghĩ bản thân chỉ là tượng tượng, quá mức vớ vẩn, hắn thấy nàng cứu người, chỉ là trùng hợp, quyết định làm đưa cô làm nữ số 2, cũng là tự bản thân nảy ra ý này, hiện tại trừ bỏ phó đạo người khác cũng không ai biết, trừ phi đối phương là người thần bí khó lường có huyền thuật, bằng không chỉ có thể là trùng hợp.

Tưởng tượng như vậy, Lâm Mục liền đem điểm nghi ngờ trong lòng vứt ra sau đầu, đang định nói ra mục đích là gì, liền đột nhiên nghĩ đến, hắn còn chưa biết tên của đối phương.

Điều này làm hắn xấu hổ, đúng lúc này, Nguyệt Lưu Âm mở miệng tự giới thiệu: “Tôi là Nguyệt Lưu Âm, thật cao hứng khi có thể nhận thức hai vị đại đạo.”

Xấu hổ trong nháy mắt được hóa giải, Lâm Mục mắt mang theo thành khẩn, trong giọng nói khó nén kích động: “Nguyệt tiểu thư tốt, chúng tôi lần này tới là vì muốn mời Nguyệt tiểu thư có thể đóng vai nữ số 2 của 《 kiêu hùng 》 là Hoa Khuynh Thành, Nguyệt tiểu thư hình tượng cùng với khí chất của cô thật sự phù hợp với nhân vật này, hy vọng cô có thể suy xét một chút.”

Nói rồi đem kịch bản về Hoa Khuynh Thành đưa qua cho cô.

Điều này nếu là đối với những người trong vòng giải trí, hoặc là trước mặt người bình thường khác, phỏng chừng đã sớm hưng phấn muốn chết.

Nhưng hiện tại người này là Nguyệt Lưu Âm, một người mới từ cổ mộ đi ra không bao lâu là một lão gia hỏa, với mấy ngày này đã có chút hiểu biết về diễn viên là như thế nào, nhưng Nguyệt Lưu Âm thật sự không nghĩ tới sẽ đi con đường này, bất quá trời đất bao la nhưng mỹ thực là lớn nhất, mặc dù là Huyền môn lão tổ đều khom lưng trước mỹ thực.

Nguyệt Lưu Âm tiếp nhận kịch bản, đọc nhanh như gió, xem xong sau đó thật sự nổi lên một ít hứng thú, cái kịch bản của nhán vật Hoa Khuynh Thành này, cùng cô rất nhiều năm trước về trước đã gặp qua một nữ tử tương tự.

Nguyệt Lưu Âm không phải là một nữ nhân như thế, cũng không có khả năng là như thế, bất quá suy nghĩ một chút việc sắm vai nữ tử như thế này, để thể nghiệm một loại khác của nhân sinh, tựa hồ cũng là một phương thức rất thú vị.

Ngươi mời ta nguyện ý này, việc này nói thật sự rất nhanh, ngại với Nguyệt Lưu Âm hiện tại không có nơi ở, Lâm Mục thật phóng khoáng đưa Nguyệt Lưu Âm tới khách sạn Đế Thịnh của mình để ở, Lâm đại đạo là người có tài, kinh phí đầu tư nhiều, lại mở ra một gian phòng cho người ở hoàn toàn là việc nhỏ.

Nguyệt Lưu Âm vừa bước vào khách sạn Đế Thịnh, giương mắt nhìn lên lầu 13, khóe miệng gợi lên một ý cười, xem ra lại có chuyện thú vị đã xảy ra.

Sau khi biết được số phòng, vừa vặn chính là 1301, Nguyệt Lưu Âm nhẹ giọng mỉm cười.

Việc còn lại giao toàn bộ cho phó đạo sắp xếp, phó đạo trước khi đi nói với Nguyệt Lưu Âm một câu, buổi tối 8 giờ có một bữa tiệc, cô nhớ tham gia đúng giờ, đến lúc đó Lâʍ đa͙σ sẽ hướng đến mọi người trong 《 kiêu hùng 》 giới thiệu thân phận nữ số 2 của Nguyệt Lưu Âm, đây là coi trọng đối với Nguyệt Lưu Âm, càng là sự coi trọng của Lâʍ đa͙σ đối với Hoa Khuynh Thành của《 kiêu hùng 》 .

Kinh thành trong đại viện của quân khu, Tạ gia

Tạ Tắc có thể bình yên vô sự trở về giữa một bầy lệ quỷ, không thể nghi ngờ là có người hưng phấn, có người thất vọng, cũng có người tức giận bất bình.

“Tứ gia lúc này có thể bình yên vô sự, sợ là có quý nhân tương trợ.”

Huyền môn Vương đại sư là khách quý của Tạ gia, Tạ Tắc với thân thể Cửu Âm bởi vì có ông đưa linh lực vào ngọc giác mới có thể nhiều năm như vậy không bị yêu ma quỷ quái nhìn đến.

Vương đại sư được Tạ Tắc đây ra cửa vào thời điểm này được ông tính cho một quẻ, hữu kinh vô hiểm, mệnh gặp quý nhân*. (Có quý nhân phù trợ hóa giải hiểm nguy)

Tạ Tắc nói: “Cô ấy có thực lực thần bí, tôi có thể cảm nhận được những thứ vây quanh tôi chính là lệ quỷ có tu vi trên trăm năm, nhưng cô ấy vừa xuất hiện, quỷ mị liền biến mất, tựa như cô ấy là khắc tinh của quỷ mị.”

“Tứ gia, có biết thân phận của cô ấy không?” Vương đại sư đã từng giúp Tạ Tắc tính qua, Tạ Tắc là người quý ngàn năm khó có được, nếu đặt ở ngàn năm trước, với thân thể Cửu Âm kia đó là cả đời trôi chảy, làm một cao nhân không ai với tới được. Nhưng hiện giờ trong thiên địa linh khí đã khô kiệt, Huyền môn suy thoái, quỷ mị yêu ma ngo ngoe rục rịch, với thân thể Cửu Âm này liền liên lụy tới hắn.

Mệnh của Tạ Tắc có một kiếp nạn lớn, Vương đại sư khổ tu hơn hai mươi năm, đều không có nghĩ đến biện pháp độ kiếp, duy chỉ vào nửa tháng trước, mệnh Tạ Tắc sau khi quý nhân xuất hiện, đại kiếp nạn của Tạ Tắc thế nhưng được hóa giải hơn phân nửa.

“Tôi sẽ kêu Nghiêm Cẩn đi điều tra người đó.” Tạ Tắc nói đến đây, không khỏi có chút ảo não, khi nhìn thấy cô gái kia, hắn liền không nói được lời nào, tới ân nhân cứu mạng tên họ là gì đều chưa hỏi được, “Cô ấy hẳn là người trong Huyền môn, Vương thúc, có phải hay không Huyền môn lại phái người tới.”

Vương đại sư lắc đầu, “Huyền môn hiện giờ người là hạt giống tốt, ít nhất cũng là 35 tuổi trở, nhưng căn cứ theo miêu tả của người, ta có thể xác định, cô ấy không phải là người trong Huyền môn hiện giờ, duy nhất có khả năng, có lẽ là tôn sư sống ẩn danh đã mang đệ tử tới.”

Kỳ thật ở trong lòng của Vương đại sư còn có một phỏng đoán khác, chỉ là phỏng đoán này quá mức không thể tưởng tượng, huống chi người kia ai cũng đều không rõ lắm, là sống ở trong truyền thuyết vẫn thật sự có người này?

Tạ Tắc trong lòng nói không nên lời trở nên thất vọng, vốn tưởng rằng từ trong miệng của Vương đại sư có thể biết được thân phận của cô gái kia, ai biết vẫn là không có thu hoạch được gì.

Hiện tại chỉ có thể xem là bên Nghiêm Cẩn, nhưng với năng lực của người Huyền môn người, chỉ sợ người thường căn bản tra không được tin tích của họ.

Tạ Tắc cho rằng người cứu mạng mình đã làm lỡ mất, nhưng Nghiêm Cẩn liền cho hắn một tin tức tốt.

Nguyệt Lưu Âm Nguyệt lão tổ cũng không phải tội phạm mất gì phải trốn, hơn nữa hiện nay internet phát triển, Nguyệt Lưu Âm không có chút ý định nào muốn ẩn nấp, hiện tại trên mạng chỉ cần tìm kiếm mỹ nữ vạn năm là ra hoạt loạt tin tức, Nghiêm Cẩn chỉ cần nhẹ nhàng tra liền tra được nơi nàng đi.

Lại nói tiếp Nguyệt Lưu Âm hiện tại đang ở khách sạn Đế Thịnh, vẫn là dưới danh nghĩa của tập đoàn Đế Hoàng.

“Nguyệt Lưu Âm, thân phận không rõ, địa chỉ là khách sạn Đế Thịnh lầu 13, phòng 1301, trước mắt đã làm nữ số 2 của đạo diễn Lâm Mục 《 kiêu hùng 》.”

Chỉ với vài dòng ngắn ngủi mà Nghiêm Cẩn đã dùng hết sức của mình, có đủ khả năng điều tra ra hết các tin tức, trừ cái này ra, Nguyệt Lưu Âm từ đâu tới đây, muốn đi đâu, là người ở đâu, có thân phận gì, Nghiêm Cẩn căn bản là tra không ra.

Nguyệt Lưu Âm, Tạ Tắc ở trong lòng mặc niệm cái tên này, niệm rất lâu, đột nhiên có cảm giác, tên này rất quen thuộc.

“Ta nhớ rõ tập đoàn Đế Hoàng cũng có công ty giải trí, làm cho bọn họ dùng mọi biện pháp làm cho Nguyệt Lưu Âm ký hợp đồng.”

Người ở dưới mí mắt của chính mình, một ngày nào đó hắn có thể biết rõ được Nguyệt Lưu Âm đến tột cùng là ai?

Mà ở bên cạnh Tạ Tắc là Vương đại sư đang ngồi loáng thoáng cảm thấy Nguyệt Lưu Âm cái tên này giống như đã nhìn thấy ở nơi nào đó, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại nghĩ không ra.

Nguyệt Lưu Âm giờ phút này còn không biết cô trong lúc vô ý cứu đại lão Tạ gia Tạ tứ gia, đang chuẩn bị tới gần cô.