Chương 8

“Được chứ sao không, ủa, mấy người không ăn rau dại à?” Tô Đường có chút ngạc nhiên, chả trách rau dại ở chỗ này không có dấu vết bị đào, nhiều người đến đây đào quặng như vậy mà cũng chả có ai muốn tới đây để hái rau.

“Trước kia mọi người đều nghèo đói, hết cách phải đi đào rau dại để ăn, ai ngờ lại ăn phải loại có độc, rất nhiều người đã phải bỏ mạng, sau đó ai nấy đều căm thù loại thực vật này, chỉ uống mỗi dịch dinh dưỡng thôi, với lại muối ăn ở tinh tế có giá rất cao, nồi sắt cũng không mua nổi, chỉ có quý tộc mới có thể ăn đồ ăn, mà đương nhiên là bọn họ sẽ chả ăn mấy thứ rau dại vớ vẩn này rồi!” Kim Hàn nói xong liền nở một nụ cười hiền lành.

Không thích ăn rau dại ư? Tô Đường nghe xong lập tức cảm thấy ngạc nhiên, nghĩ đến ôn dịch tàn sát bừa bãi khắp tinh tế, khắp nơi đều là virus, ngược lại cũng có thể hiểu được.

“Thế bọn họ lập tổ đội đi đào đồ ăn là đào gì vậy?”

“Là đế quốc trồng rau dưa, trái cây cùng các loại lương thực ở đây, chi phí thu hoạch rất cao nhưng sản lượng thì không khả quan cho lắm, vì vậy mỗi ngày mọi người chỉ đến đây hái một ít, dựa theo trọng lượng để kết toán năng nguyên thạch, không kiếm được nhiều như chúng ta đi đào quặng.”

Tô Đường gật gật đầu, chắc là Sương Thành đem quả dại cùng lương thực nhổ hết rồi trồng lại một chỗ cho tiện việc chăm sóc, sau đó lại đào tạo nhân công, cái gì ở tinh tế cũng quý, chỉ có dịch dinh dưỡng là được sản xuất hàng loạt, ngược lại cực kì tiện nghi.

“Cậu đào được nhiều hay ít năng nguyên thạch rồi? Hôm nay tôi đào được tận 30 viên đấy.” Thiếu niên tóc vàng nói xong, cảm thấy mình có chút khoe khoang, lập tức an ủi Tô Đường: “Cậu cũng đừng nhụt chí, những tay mới ngày đầu tiên đi khu vực khai thác mỏ quặng sẽ được miễn thuế, chỉ cần giao nộp 10 năng nguyên thạch cho Sương Thành làm lộ phí là được.”

“Ồ.” Đôi mắt của Tô Đường cong cong, cũng chưa nói mình đã đào được 150 năng nguyên thạch, đào được mớ rau dại kia mới khiến cô vui nhất, bởi vì trở về còn có thể nấu ăn.

“Đúng rồi, Tô Đường, chúng ta thêm danh sách bạn tốt nha, ngày mai lại cùng nhau tới đây để đào quặng.” Kim Hàn nói xong lại điều khiển quang não của mình, muốn thêm cô vào mục bạn tốt.

Lúc này Tô Đường mới phát hiện hệ thống thực tế ảo có rất nhiều công năng, trong đó mạnh nhất là mục thông tin, ngoại trừ việc có thể đi vào Sương Thành, còn có thể hình chiếu để đi đến năm toà thành lớn, du lịch khắp tinh tế, chỉ là quá trình hình chiếu hao tổn quá nhiều tinh thần lực, hơn nữa một khi não tử vong cũng sẽ dẫn đến chết ở trong hiện thực, bởi vậy cũng chả có ai dám đem cái mạng nhỏ của mình ra để đùa giỡn.

“Thường xuyên tới Sương Thành sẽ tổn hại tinh thần lực, cho nên mỗi ngày chúng ta chỉ tới được một lần, lúc không đào quặng thì có thể đi đến quảng trường của thực tế ảo, nơi đó có thị trường giao dịch lớn nhất ở tinh tế, hoặc là đi thành Lâm Đông để nghe giảng, đây là trường học dạy các học thuật, mộng tưởng lớn nhất của tôi là có một ngày sẽ thi đậu vào học viện quân sự của tinh tế.” Kim Hàn nói với vẻ hâm mộ và đầy mong chờ.

Hiện tại cậu ta đã tự động xem Tô Đường là một tên nhà quê mới lên, cực kì nhiệt tình mà chỉ cho cô vài vấn đề mà mình biết.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin