Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Siêu Cấp Tự Ngược Hệ Thống

Chương 14: Gặp Tập Kích

« Chương TrướcChương Tiếp »
Long hạo thiên về tới mình biệt viện sau lượn mấy vòng tìm tới mình phòng ngủ mấy ngày đi đường long hạo thiên cũng không ngủ được nhiều có chút mệt mỏi ngả ra giường cởi giày và áo ngoài để một bên phủ chăn vài giây sau đã truyền ra tiếng thở đều đều

...

"Đinh, ký chủ trạng thái trước mắt tiến vào ký ức mộng cảnh xét thấy ký chủ trước mắt ở mơ hồ trạng thái tự động kết nối ý thức tiến hành kết nối ý thức sau 3,2,1... Kết nối thành công phải chăng kết nối cảm giác? "

Đang ngủ được mơ màng long hạo thiên nghe được hệ thống thanh âm sau liền cảm giác ý thức như rơi vào lốc xoáy choáng váng một trận...

"Ta bây giờ tính là nhập mộng sao? "

Long hạo thiên hiện tại có chút mơ hồ không rõ trước mắt là thảo nguyên xanh bạt ngàn trời xanh, mây trắng, gió mát một mảnh bình an cảnh tượng nếu không phải đối diện hai đội binh mã 30 người khí thế lăng nhiên chân đạp hư không bay tới dẫn đầu một đoàn tăng nhân là một lão tăng tay chuyển phật châu mắt nhắm miệng tụng phật kinh và 18 cái tăng nhân toàn thân vàng óng chấp tay một mặt trang nghiêm bên còn lại có 5 người mặc ma pháp bào 5 tên cưỡi bạch mã kỵ sĩ lấy một tên bạch y giáo chủ trung niên nhân cầm đầu

Long hạo thiên thấy cảnh này cảm giác được tim của mình đang đánh trống vừa muốn quay đầu chạy sực nhớ đây là mộng vội hỏi hệ thống

"Hệ thống trong mộng cảnh này có thể ảnh hưởng hiện thực sao? "

"Đinh, ký chủ không cần lo đây chỉ là bình thường mộng cảnh chỉ là ký chủ có thể rõ ràng hết thảy mà không phải mơ hồ trạng thái, ký chủ có thể xem như bộ phim tới thưởng thức sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng "

Nghe hệ thống trả lời long hạo thiên mới thở ra một hơi tiếp tục quan sát

Lúc này từ phía chân trời long hạo thiên cảm nhận được một cổ khí tức quen thuộc quay đầu nhìn thì cái gì cũng không thấy đang nghi hoặc lúc sau lưng đoàn người bỗng bộc phát khí tức cường hãn

"Thánh linh thuẫn "

"La hán kim chung tráo "

ẦM ẦM...

Sau lưng truyền tới tiếng nổ rung trời dư âm khí lãng quét long hạo thiên ngã chổng vó mọi chuyện chỉ diễn ra trong 1 giây làm long hạo thiên vừa ngồi dậy chân trời đã bay tới một người nói đúng hơn là một cái khác long hạo thiên!

Thân mặc một bộ hắc sắc y phục rách rưới tóc đen rối tung dài ngang vai khắp người vết thương nhìn giống một tên ăn mày, nếu không phải sau lưng mọc ra sáu cánh như cánh chim một màu hắc sắc thuần túy mỗi cánh dài hơn 1 mét

Đôi mắt một màu đen tuyền như vực sâu thăm thẳm tràn đầy bí ẩn cùng không biết nguy hiểm

"A di đà phật, thí chủ mau buông đồ đao theo bần tăng quay về tây thiên quy y ngã phật thức tỉnh chân ngã thoát khỏi nhân gian luân hồi khổ hải..."

Khói bụi tản đi một tiếng phật hiệu truyền tới nơi đó một cái cao hơn 7 mét chung lớn có chút hư huyễn bao phủ lấy đoàn người rõ ràng nhận lấy cực mạnh công kích sắp tiêu tán

Lơ lửng trên trời long hạo thiên mặt không có bất kỳ biểu tình lật tay trong tay xuất hiện một chuỗi vòng tay giống phật châu nhưng lại tản ra bất đồng màu sắc nói

"Các ngươi chẳng phải luôn miệng phổ độ chúng sinh thoát khỏi nhân gian khổ hải sao vậy nhìn trong tay ta là gì? "

Lão tăng ngẩng đầu nhìn chằm chằm long hạo thiên vòng tay phật châu không có bất kỳ phản ứng thản nhiên nói

"Bần tăng đã siêu thoát khổ hải không cùng phàm vật có bất kỳ quan hệ nhưng ngươi sinh mệnh quý giá nhưng ngươi không biết trân trọng lại vì xá lợi tử mà ra tay sát sinh tội nghiệt đầy trời bần tăng đành lấy thân trấn ma đích thân diệt ngươi! "

Nghe vậy long hạo thiên lại bật cười, giống như nghe được thứ hài hước nhất trên đời cười một lát nhìn lão tăng nói

"Ngươi nói nghe thật hùng hồn giống như ngươi từng đánh bại ta không bằng còn nữa ta chưa từng muốn gϊếŧ người cho nên... Ta không quan tâm mạng người đáng giá bao nhiêu "

"Tốt nói nhảm tới đây ngươi đang chờ viện binh tới nhỉ giờ nên động thủ"

Nói xong sau lưng long hạo thiên sáu cánh biến thành một đoàn hắc sắc năng lượng dung hợp vào biến thành một đôi năng lượng hắc sắc chi dực dài hơn 10 mét

Lúc này sau lưng lão tăng thập bát đồng nhân phóng tới long hạo thiên

" Kim cương pháp thân "

18 người kim quang vàng rực cơ bắp phồng lên cao hơn 2 mét như 18 tên kim cương hộ pháp, đối diện long hạo thiên chỉ cười nhạt sau lưng khổng lồ hai cánh vũ động xung quanh cuồng phong nổi lên cuốn lên đầy trời bụi mù, thấy cảnh này trong nháy mắt lão tăng bình tĩnh khuôn mặt biến đổi quát lên

"Vô tướng thần phong, mau tránh "

Nhưng muộn thập bát đồng nhân bị vô tướng thần phong thổi tán loạn nhân lúc thập bát đồng nhân chưa kịp hoàn hồn long hạo thiên sau lưng hai cánh biến thành hai cái quỷ thủ như thùng nước thô to tóm lấy hai tên đồng nhân giãy dụa một lát liền bị bóp nát, long hạo thiên bản thân lấy ra một cái cự kiếm to như cánh cửa bằng người bình thường cao, cả thanh kiếm thô vô cùng chỉ là có kiếm hình thức ban đầu hướng về một tên đồng nhân gần nhất bổ tới tên đồng nhân này còn đang chật vật chống đỡ vô tướng thần phong chưa kịp phản ứng bị cự kiếm đem đầu bổ nát bét

Đang muốn hướng về tên khác thì lão tăng đánh tới theo sau còn có bạch y giáo phục trung niên nhân, long hạo thiên đành từ bỏ hướng về hai người quét ngang đem bạch y giáo chủ quét bay

"Thiết sa chưởng "

Lão tăng hai tay phủ lên một tầng hắc sắc năng lượng biến thành cương thiết giơ tay bắt lấy cự kiếm lại bị cực lớn lực lượng quất bay ra ngoài trên đất đào cái hố

Lão tăng từ dưới hố bò lên chật vật đứng lên cả cánh tay bị quất cho biến hình sắc mặt trắng xám rõ ràng thụ trọng thương khuôn mặt hoảng sợ tự lẩm bẩm

"Không thể nào ta bị 1 đòn liền Huyền khí tán loạn thiết sa chưởng bị vô hiệu vô lý hắn không thể mạnh như vậy nhất định là thanh kia cự kiếm "

Nói xong nhìn chằm chằm long hạo thiên nắm cự kiếm qua lại giữa cuồng phong hướng thập bát đồng nhân bổ tới chỉ đơn giản nhất công kích nhưng từng cái đồng nhân kích hoạt kim cương thân lại như đậu hủ một bổ liền nát

Nhìn một hồi lão tăng như nhớ tới cái gì hướng một bên lấy ra đan dược, dược tề các loại cho mình chữa thương bạch y giáo chủ trung niên hét lên

" Đừng động chạy mau! "

Nói xong liền một đường chạy bạch y giáo chủ nghe được sững sờ ngẩng đầu nhìn thấy long hạo thiên sắp giải quyết xong thập bát đồng nhân cắn răng đem dược tề tưới vào vết thương

Dược tề chạm vết thương nháy mắt liền như axit tưới vào da bốc lên khói trắng mới đầu chỉ là thương da thịt theo cả lọ dược tề đổ vào ăn mòn thấy xương đau tới bạch y giáo chủ quỳ tại chỗ ôm vết thương kêu rên hàm răng cắn được kêu khanh khách cũng không lo được chạy trốn

Đám kỵ sĩ ma pháp sư thấy vậy vội đem bạch y giáo chủ vây lại, vừa giải quyết xong thập bát đồng nhân cho cuồng phong tán đi để dưới đất một đống thi thể, thu hồi trong tay cự kiếm long hạo thiên có chút lảo đảo đi về phía này liền thấy vừa nãy chạy trốn lão tăng lại quay về dùng chế giễu ngữ điệu hỏi

"Không phải hô chạy trốn sao giờ lại quay lại không có thập bát đồng nhân trận gϊếŧ các ngươi dễ rất nhiều lần trước vì bất cẩn ta còn ăn thiệt thòi lớn đây nhưng ta cũng không khờ tới mức mắc một lỗi hai lần"

Lão tăng không có trả lời mà tới gần Bạch y giáo chủ truyền âm

"Giờ chúng ta phải liều mạng tế ra đế binh kéo dài đợi đại nhân đến bên ngoài có hắn thập nhị tinh thần sát kiếm ra không được hắn cũng điên rồi lại chế ra một thanh cự kiếm dùng thuần một loại "Hoang Phệ thần thiết "chế thành hiện tại đấu với hắn là tìm chết "

Bạch y giáo chủ nghe xong biến sắc "hoang phệ thần thiết " tên như ý nghĩa có thể thôn phệ rất nhiều thứ mà nó chạm vào nhưng quá trình nhanh hay chậm phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố như luyện chế loại hình nào vũ khí, độ tinh khiết, cấp bậc v.v

Dù mang danh là thần thiết nhưng lại không quá hiếm vì tùy thời gian và trường hợp tiếp xúc với nó sẽ bị nó thôn phệ một cách chậm rãi mọi thứ từ linh hồn tới thân thể nên bình thường chẳng ai muốn tiếp xúc với nó ngoại trừ ma kiếm sĩ dùng loại thần thiết này làm chủ tài liệu chế vũ khí vì chỉ cần đặc thù thủ Pháp luyện chế là có thể có đặc thù hiệu quả như hiện tại bị chém trúng lão tăng và Bạch y giáo chủ Huyền khí tán loạn không thể dùng bình thường thủ đoạn trị thương chỉ khiến thương thế nặng hơn nhưng đây là do thanh kiếm trước mắt dùng tinh khiết "hoang phệ thần thiết" chế thành nếu bị pha chế qua vậy hiệu quả giảm nhiều

Nhưng có lợi cũng có hại thứ thần thiết này như con giao hai lưỡi bị thương địch đồng thời bản thân cũng nhận áp chế như trước mắt thanh cự kiếm này là sơ luyện chưa thành hình sẽ không phân địch ta chính là thương địch 1000 tự tổn 800 tiếp theo liền nhìn ngoại vật phân thắng bại

Nhìn lấy có chút lảo đảo đi tới long hạo thiên hai người cũng không dám khinh thường ai cũng không biết đối phương có bài gì hơn nữa hai người bọn họ thân mang thương thế cũng không giỏi cận chiến lại không dùng được huyền khí phía sau đám người có thể kết trận nhưng cần bạch y giáo chủ làm mắt trận hiện tại ngăn chút đã khá có thể nói bọn hắn giờ vào thế yếu dù có thể liều cái ngươi chết ta sống nhưng có thể sống ai ngại đâu này

Mắt thấy long hạo thiên ngày càng tới gần bạch y giáo chủ đối mấy người phía sau hô

"Mau giúp Huyền minh đại sư triệu hồi đế binh trấn áp ác ma này nếu không chúng ta chết chắc "

Đám người nghe vậy nào dám chậm trễ vội kết trận lấy Huyền Minh lão tăng làm trung tâm từng chùm sáng to nhỏ khác nhau hướng Huyền Minh lão tăng phóng tới vốn là vẻ mặt nhăn nhó vì đau đớn giờ đổi thành hưởng thụ

Lúc này đang đi tới long hạo thiên đột nhiên đứng lại cũng không động thủ dường như chờ đợi điều gì đó đối diện những người kia thấy vậy vội biến đổi thủ quyết sau đó phun ra một ngụm máu vẻ mặt cũng tái đi không ít nhưng chùm sáng trên người biến thô to hơn tốc độ vận chuyển cũng tăng

Thấy cảnh này long hạo thiên cũng ko ngăn cản trái lại còn cười, một nụ cười nhẹ chỉ hơi nhếch môi nhưng bạch y Giáo Chủ lại cảm thấy bất an mãnh liệt nhìn chằm chằm long hạo thiên

Tại bạch y giáo chủ nhìn chằm chằm long hạo thiên nâng tay lên trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm hắc sắc lưỡi kiếm bóng loáng như gương lúc nhìn vào lưỡi kiếm bạch y giáo chủ chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo không khỏi rùng mình hướng đám người bước lại gần

Đối với việc này long hạo thiên vẫn một bộ không quan tâm vào lúc này sau lưng long hạo thiên rừng cây phát ra cành cây rơi gãy thanh âm, một bóng đen lấy tốc độ cực nhanh phóng tới long hạo thiên

Bạch y giáo chủ bên này thấy vậy vội trừng to mắt như muốn nhìn thấu bóng đen kia muốn làm gì đáng tiếc bóng đen đó dừng lại ở long hạo thiên bên người nhìn kỹ là một con yêu hồ bộ lông trắng muốt có 5 cái đuôi dường như đang quấn lấy thứ gì đó khi 5 cái đuôi của nó mở ra trong đó là một cô bé với mái tóc đen dài có chút rối loạn mặc một bộ bạch y có chút vấy bẩn khuôn mặt thanh tú đôi mắt to có màu như lam sắc bảo thạch có chút hoảng loạn nhìn xung quanh bạch y giáo chủ nhìn thấy như bị đứng hình 2 giây sau đó run rẩy thốt lên

"Thánh... Thánh nữ đại nhân? "

Sau khi yêu hồ thả người xuống long hạo thiên bắt lấy cổ Áo dùng phương thức thô bạo nhấc vị này Thánh nữ che trước người hắc sắc trường kiếm kề sát bên cổ bạch y giáo chủ thấy vậy vội hét lên

"Dừng tay ngươi muốn gì cứ việc nói làm ơn đừng tổn thương ngài ấy! "

Lần này là hắn sợ thực sự sợ trong tay đối phương là thánh nữ từ Tổng bộ phái xuống có đại nhân vật đi theo không biết làm sao giờ lại nằm trong tay đối phương nhưng những thứ này không quan trọng hiện giờ hắn phải đưa thánh nữ về còn phải bảo đảm không bị ô uế vấy bẩn nếu không hắn coi như xong, hắn tham gia lần vây bắt này chính là muốn chứng tỏ năng lực hi vọng được chút ban thưởng dù không có danh vọng của hắn trong giới tu luyện cũng sẽ tăng thuận cả đôi đường ai ngờ lần này đá trúng thiết bản

"Giờ các ngươi có hai lựa chọn một dẫn người này đi và cút ngay lập tức, hai tất cả đều chết "

Long hạo thiên dùng giọng có chút âm u nói

Nghe long hạo thiên nói bạch y giáo chủ có chút do dự hắn hiểu ý tứ câu nói vừa rồi chính là không muốn làm mọi chuyện thêm căng thẳng vậy là hắn không dám ra tay nhưng nếu hắn dám đây? bạch y giao cũng không dám đem chuyện này ra đùa, nhưng chỉ cần câu thời gian thêm chút vị kia đến mọi chuyện chẳng phải đều tốt đẹp

Thấy bạch y giáo chủ ngây người long hạo thiên mới mặc kệ hắn suy tính gì trường kiếm khẽ động bắt đầu có máu tươi từng giọt từ cổ chảy ra cô bé thấy bạch y giáo chủ chần chừ giống như nhận mệnh nhắm mắt hai giọt nước mắt chảy xuống bạch y giáo chủ thấy vậy nào dám chần chừ vội la lên

"Được chúng ta đi mau thả người "

Đám người phía sau nghe vậy biến đổi ấn quyết định thu hồi trận Pháp nhưng chưa kịp thu hồi một thanh cự kiếm bay tới ầm vang cắm vào chỗ Huyền minh lão tăng vừa ngồi còn Huyền Minh tăng đứng cách đó không xa bị cưỡng ép tránh đòn làm rối loạn trận pháp bị phản phệ sắc mặt tái nhợt còn đám người kết trận chính đang ngụm lớn máu phun nằm la liệt khắp nơi

Long hạo thiên cất giọng lạnh lùng nói:

"Các ngươi nghĩ hay nhỉ, Ta nói cút ngay! "

Bạch y giáo chủ thấy vậy ánh mắt trở nên âm trầm hướng đám người phất tay áo nói

"Đi "

Một đám kỵ sĩ pháp sư nghe vậy tay chèo tay chống chật vật hướng Bạch y giáo chủ đi tới, long hạo thiên cũng thu hồi trong tay trường kiếm tay nắm cổ Áo buông ra khẽ đẩy đem vị này thánh nữ đẩy ra phía trước vài bước

Được trả tự do cô bé chạy như bay tới chỗ bạch y giáo chủ sau một lúc kiểm tra không có việc gì bạch y giáo chủ mới thở phào nhẹ nhõm ngẩng đầu nhìn long hạo thiên lúc này đã đứng kế bên Huyền minh lão tăng nói:

"Sau tất cả không phải ngươi nên gọi ta một tiếng thiên tài sao? "

Huyền minh lão tăng hừ lạnh nói:

"Ngươi? Thiên tài? Ha ha thật nực cười ngươi cũng chỉ là tên tạp chủng thừa hưởng chút thông minh của mẫu thân ngươi mà thôi! "

Nói xong đột nhiên vung chưởng hướng long hạo thiên đánh tới nhưng long hạo thiên nhanh hơn một cước dẫm lên mặt Huyền Minh lão tăng dùng sức đem đè ép lún xuống đất chỉ kêu được ô ô dùng hai tay bắt lấy long hạo thiên 2 chân muốn dời đi nhưng long hạo thiên nào sẽ để yên vung lên trường kiếm trong tay lướt qua một cái hai bàn tay đẫm máu rơi xuống hai chân lão tăng bắt đầu dãy giụa kịch liệt với ng vẫy hai tay mất bàn tay làm máu bắn khắp nơi nhưng cũng chỉ phát ra dc ô ô tiếng kêu long hạo thiên cũng chẳng quan tâm tiếp tục nói

"Ngươi trong mắt ta cũng vậy ngươi nghĩ mình là hắc thủ sau màn sao? Thật ra ngươi chỉ là một con tốt ngồi lên vị trí tướng mà thôi dù ngươi có làm gì cũng là một con tốt không hơn không kém "

Nói xong vung lên trong tay trường kiếm hướng ngực lão tăng đâm tới nhưng lại bị một bức tường vô hình ngăn trở cùng lúc từ phía xa truyền tới tiếng rống giận làm long hạo thiên tai bị chấn động có chút đau

"Nghiệt súc bản tọa đã tới còn không mau dừng tay"

Đối với hắn lời này long hạo thiên giống như không nghe mà nói với lão tăng

"Tới rồi, ngươi mời cao nhân tới rồi bây giờ chỉ thiếu mỗi hắn là ta có thể đi! "

Giọng nói long hạo thiên có chút run rẩy thu hồi hắc kiếm trong tay xuất hiện một cái túi đeo lưng đi theo long hạo thiên bạch hồ biến nhỏ nhảy vào trong túi long hạo thiên đeo lên lưng

Theo bóng người tiến tới gần long hạo thiên hai tay kết ấn bắt đầu niệm chú

"Thiên địa vô cực, âm dương tương sinh, Phong Đô vì bút, âm dương làm mực, thiên địa vi phù, nhất bút định càn khôn ĐỊNH! "

Theo long hạo thiên bắt đầu niệm trên thiên không bắt đầu xuất hiện gợn sóng ngày càng mãnh liệt hướng bóng người kia tập trung tới bóng người kia lại hừ lạnh nói

"Ngươi đừng hòng ở trước mặt ta thực hiện yêu pháp "

Nhưng động tác của hắn bắt đầu chậm dần cùng lúc đó cả phiến thiên địa bắt đầu xuất hiện một đống kí tự tối nghĩa trôi nổi chỉ một giây sau bóng người kia đã bất động nhưng hắn cũng kịp đánh ra một đạo quang mang hướng long hạo thiên bên này đánh tới

Đạo quang mang kia chói mắt vô cùng cuối cùng long hạo thiên chỉ nghe thấy răng rắc tiếng gãy vỡ sau đó cảm giác đầu đầy ông ông tiếng vang

...

Trong phòng nằm trên giường long hạo thiên mồ hôi ướt đẫm cả người từ trên giường bật dậy thở hồng hộc sau một lát định thần lại nằm xuống giường khắp cả người là mồ hôi nhưng quần Áo lại khô ráo, vuốt vuốt khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi cảm giác đầu nặng trĩu cảm giác mệt mỏi ùa tới một lúc liền tiếp tục ngủ, nhìn thấy long hạo thiên đột nhiên đột nhiên bật dậy Lữ Thiên Phong vừa định hỏi thăm thì Long hạo thiên lại ngủ mất Lữ Thiên Phong cũng không gọi long hạo thiên dậy màhiện ra chân thân một ông lão trôi nổi bên giường mà lầm bầm

"Quái lạ 1 giây trước hắn liền 1 giọt mồ hôi cũng không có quần áo trên người đều là thiên tàm ti thượng hạng đông ấm hạ mát căn phòng này cũng rất bình thường không lẽ thằng nhóc này có bệnh... "

Đang lầm bầm lầu bầu Lữ Thiên Phong lại thấy Long Hạo Thiên ngồi dậy Lữ Thiên Phong liền hỏi:

"Thế nào nhóc con gặp ác mộng? Cảm thấy cơ thể..."

Vừa nói được một nửa Lữ Thiên Phong cứng họng trừng mắt kinh hãi nhìn lấy đang từ trên giường ngồi dậy long hạo thiên

Long Hạo Thiên ngồi dậy rất bình thường thứ khiến hắn kinh hãi là hắn thấy hai cái long hạo thiên một cái đang nằm cái còn lại đang từ thân thể long hạo thiên ngồi dậy giống như một người đang tách thành hai Lữ Thiên Phong còn tưởng mình bị ảo giác dùng thần thức quét qua khiến hắn càng kinh hãi hơn phát hiện cái long hạo thiên thứ hai lại là thật thể không phải ảo giác hay linh hồn mà là chân thật thân thể máu thịt!

Lữ Thiên Phong hiện vô cùng bối rối bởi hắn sống bao nhiêu năm loại này phân tách thân thể hắn không lạ nhưng đó đều là ở yêu ma quỷ quái trên thân nhân loại đều là dùng phân thân thuật loại hình hơn nửa tất cả đều có tu vi rất cao! Nhưng trước mắt thằng nhóc này là nhân loại hơn nửa một chút tu vi

cũng không có

Bối rối một lát Lữ Thiên Phong định thần nhìn lại mới thấy hai cái long hạo thiên bề ngoài khác biệt một cái đang ngủ hơi thở có chút loạn mày nhăn lại đầy đầu là mồ hôi một cái khác lại là trong giấc mơ long hạo thiên!

Vẫn là tóc dài ngang vai quần Áo rách rưới khác biệt là tay chân và cổ đều bị những cái còng bên trong có dày đặc gai sắt còng lại còn mang theo đoạn đen nhánh xiềng xích dài ngắn khác nhau cả người đều là thương tích chỗ tay chân cổ bị còng có gai sắt đâm vào tím đen một mảnh rõ ràng là có độc

Nhìn Lữ Thiên Phong tê cả da đầu đây rõ là cách các đế quốc tra tấn tù binh bị loại này cực hình sẽ bị chảy máu đến kiệt sức mỗi một cử động đều là cực hình, cũng không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề này kiểm tra một hồi cũng không phát hiện gì bất thường mới lại đỡ lấy long hạo thiên bản sao ngồi ở ghế gần đó thăm dò hỏi

"Nhóc con ngươi cảm thấy thế nào? Biết nằm kia là ai sao? "

Nói tay chỉ lên giường Long hạo Thiên bản sao ánh mắt đỡ đẫn tay chân có chút run rẩy nhìn lên giường dùng giọng suy yếu nói

"Là... Ta "

Nói xong quay lại nhìn Lữ Thiên Phong hỏi

"Tiền bối ngươi...biết ta đang tìm gì sao? "

Lữ Thiên Phong cũng không trả lời mà hỏi lại

"Vậy ta hỏi ngươi, ngươi tên gì, đang tìm gì có phải là thằng nhóc đó? "

Nói lại chỉ trên giường long hạo thiên, long hạo thiên bản sao cũng không nhìn mà trả lời

"Ta... Là long hạo thiên, ta thiếu mất thứ gì đó...quan trọng? Không, hẳn là quan trọng một chút nhưng thứ đó ở đâu chúng thật sự quá nhiều ta nên bắt đầu từ đâu? "

Nói long hạo thiên 2 liền muốn xuống ghế nhưng bị Lữ Thiên Phong giữ lại trên ghế nhìn một lúc lại hỏi

"Ngươi có gì cần cứ nói ta sẽ giúp hết mình nhưng ngươi phải trả lời vài câu hỏi hơn nửa giờ đã khuya ngươi nên nghỉ ngơi có gì để mai tính "

Long hạo thiên 2 cũng không có trả lời mà dùng giọng vui mừng hỏi

"Tiền bối ngươi giúp được ta? Vậy ngươi nhận biết ta sao? Biết lí do ta tồn tại sao? "

Nghe long hạo thiên 2 hỏi Lữ Thiên Phong hơi nhíu mày hắn cảm thấy có chút bất thường ở long hạo thiên 2 này trầm ngâm một lát nói

"Ngươi là long hạo thiên chính miệng ngươi cũng thừa nhận còn về lí do tồn tại liên quan đến tư tưởng và quan điểm sống mỗi người ta không có câu trả lời cho ngươi được "

Long hạo thiên im lặng nhìn Lữ Thiên Phong mấy giây xong nói

"Không tiền bối ngươi không biết ta một cái tên không nói lên gì cả nó chỉ dùng để phân biệt mỗi người còn lí do tồn tại tiền bối không trả lời được vì tiền bối không muốn nói dối ta vấn đề mà ngay cả chính ngươi cũng không rõ, ta biết rất nhiều thứ dù tiền bối ngươi nói dối đi nửa cũng không thể lừa ta bởi vì nó chưa từng tồn tại "

Nghe long hạo thiên nói Lữ Thiên Phong hơi bĩu môi thầm nghĩ thằng nhóc này không biết làm sao tách ra tới chính là có chút thông minh lại ở trước mặt mình tinh tướng giả vờ cao siêu được rồi để ta xem ngươi biết được bao nhiêu mà gọi là nhiều nghĩ xong ngồi xuống ghế bên cạnh cười cười hỏi

"Vậy ngươi biết được bao nhiêu kể ta nghe thử? "

"Tiền bối ngươi năm nay 17792 tuổi, thực lực ở Độ Kiếp trung kỳ thân thể thuộc tính có Thủy,Mộc, Thổ tất cả là cực phẩm, dị năng là điều khiển vật chất, sinh ra ở giai đoạn cuối của thời đại mạt thế đã chứng kiến qua Thiên Biến, vào 7000 năm trước tiền bối và đồng đội gồm 10 người nhận được nhiệm vụ cấp S có một giáo phái tà đạo ở khu vực 17 yêu cầu tiến hành quy trình bắt giữ và quản thúc đặc biệt trong trận chiến này 4 người đã tử vong 5 người bị thương,1 người tiên phong trà trộn vào giáo phái dù thành công tìm ra vị trí Tổng bộ địch và thành công mở đường nhưng tử vong ngay sau đó vì bị phát hiện và vây công,tiền bối và đồng đội xông vào cứu nhưng thất bại thực lực Tổng thể của đối phương mạnh hơn so với dự định và trận pháp các loại khiến độ khó nhiệm vụ nâng lên SS sau một lúc liều mạng các loại trận pháp, giáo chúng đều bị tiêu diệt chỉ còn lại cao tầng nhưng cũng bị thương nặng tiền bối lại mất 1 người đồng đội nhưng bên tiền bối cũng không khá hơn tất cả đều bị trọng thương lúc này tiền bối và hai ngươi khác quyết định tự bạo đoạn hậu cho những người khác rút lui vì thả bọn cao tầng này đi hai người kia chết chỉ để tiêu diệt một đám ô hợp chết xem như vô ích hơn nửa thả đi sau này chỉ càng thêm hậu họa, sau một hồi chiến đấu hai người kia tự bạo chỉ còn lại giáo chủ tiền bối ngươi cũng tự bạo nhưng được đồng đội hi sinh tu vi dùng Độn Thiên thuật chạy trốn đưa linh hồn bịsuy yếu của tiền bối về Tổng bộ nhưng tới gần Thiên Lam quận thì ngừng và tiền bối ngủ say ở đó cho tới khi nơi đó bị ma vật đồ sát tiền bối mới tỉnh dậy nhưng do không có thân thể và mới tỉnh dậy linh hồn bị suy yếu thêm thực lực ma vật cũng không yếu ngươi chỉ có thể trấn áp không lâu sau đó thì gặp ta... "

Lữ Thiên Phong ban đầu chỉ muốn trêu đùa một chút nhưng nghe xong hắn như người mất hồn mấy giây sau quay qua nắm cổ áo long hạo thiên kéo tới trước mặt hắn kích động nói

"Tử Yên là Tử Yên, nàng cứu ta chỉ có thể là nàng, nàng hiện tại ra sao? Ở nơi nào? "

Long hạo thiên 2 nhưng rất bình tĩnh trả lời

"Vị tiền bối đó---"

Ầm ầm hai tiếng nổ vang lên cắt đứt long hạo thiên câu nói chỗ hai người đang ngồi cũng biến thành tro bụi chỗ đó xuất hiện 5 người mặc hắc y tu vi không rõ

Lữ thiên phong cũng không chậm đã kịp mang hai cái long hạo thiên trốn đến góc phòng trầm giọng hỏi

"Cách âm trận Pháp, Các ngươi là ai? Không biết đây là lãnh địa Long gia sao? "

Đám người giống như không nghe trong đó một người mở miệng nói

"Có tới hai đối tượng cùng một người bảo vệ bắt tất cả mang về lúc cần có thể gϊếŧ! "

"Rõ"

Đám người đồng thời xông về phía Lữ Thiên Phong lấy Lữ Thiên Phong linh hồn trạng thái nhiều nhất chống đỡ mấy chiêu

Cách duy nhất hiện giờ chỉ có phá trận cho người ngoài nghe thấy nghĩ vậy Lữ Thiên Phong buông hai cái long hạo thiên xuống làm một cái thủ ấn

"Ngôn linh: Thủ "

Một màn sáng trong suốt đem ba người bao phủ Lữ Thiên Phong trong tay ấn pháp liên tục biến đổi đối năm người đánh tới hắn tin tưởng sẽ chống được một lát nhưng Lữ Thiên Phong quá tự tin năm người quyền đầu va chạm với màn sáng trong nháy mắt liền nghe "răng rắc" tiếng vang sau đó liền vỡ nát thành từng điểm sáng

Lữ Thiên Phong thấy vậy con ngươi co rụt lại trong đầu xẹt qua một ý nghĩ

"Hợp kích thuật "

Vội quay người định ôm hai cái long hạo thiên dùng bạo lực phá trận nhưng vừa quay người liền bị năm người hợp kích đánh bay ra một góc khác cũng không giữ được hình dáng mà trở nên mơ hồ năm người một kích thành công hai người nhanh chóng bắt lấy hai long hạo thiên một người trong tay xuất hiện một cái hình tròn đồ vật đưa tay ấn lên năm người tính cả hai long hạo thiên biến mất tại chỗ

Lữ Thiên Phong chỉ biết trơ mắt nhìn lấy đám người biến mất một lúc sau mới đứng dậy được một quyền đánh vào tường khuôn mặt nhăn nhó dữ tợn

"Chết tiệt "

...

Trên một ngọn núi cao xung quanh là núi cao không thấy đỉnh từng cây đại thụ mọc thành rừng rậm bạt ngàn cao chọc trời trải dài vô tận tại ánh trăng mờ ảo chiếu xuống cùng sương mù dày đặc lạnh lẽo khiến nó trở nên âm u có chút đáng sợ tại một chỗ đất trống đột nhiên nổi lên cuồng phong đem sương mù ở đó đánh tan một cái trận pháp xuất hiện một đám người xuất hiện ở trung tâm một người trong đó ra lệnh

"Một người cùng ta đi dựng trại còn lại làm theo kế hoạch "

Hai người rời đi ba người còn lại đem hai cái long hạo thiên đi tới một góc khuất một người cổ tay khẽ đảo cầm một vật hình tròn ném ra vật kia vừa chạm đất một cái trận pháp xuất hiện trận Pháp tán đi nơi đó nhiều thêm một cái l*иg giam một người mở cửa l*иg hai người còn lại đem hai long hạo thiên vào một cái lấy ra mấy món đồ cái còn lại ghi chép gì đó sau đó lấy ra một thứ như máy ảnh bắt đầu chụp người còn lại đối với long hạo thiên 1 bắt đầu cắt tay lấy máu lấy tóc nhưng tên này vẫn ngủ như chết một cái nhíu mày cũng không có còn long hạo thiên 2 chỉ đăm chiêu nhìn hắn không biết đang suy nghĩ gì cũng không có phản kháng một lát sau hai người đi ra tiến lại gần lều trại một người đứng ngoài còn một người vào trong

"Đội trưởng, ta đã kiểm tra một cái đang ngủ say cái còn lại giống như có chút si ngốc mọi chuyện rất thuận lợi ta đã xóa ấn ký trên người một tên tên còn lại không có nhưng ta cảm giác rất bất an có một loại đứng trước quỷ môn quan rất đáng sợ "

Người được gọi là đội trưởng đang thao tác một vật giống máy tính bảng cũng không quay lại mà nói

"Chuyện đương nhiên chúng ta xâm nhập vào Long gia bắt đại thiếu gia của họ cũng may là đối tượng ở biệt viện cao cấp nếu là ở Long phủ dù thành công bắt giữ đối tượng còn nửa cái mạng cũng đã cảm tạ trời đất nhưng dù có chết chúng ta cũng phải hoàn thành nhiệm vụ rõ chưa giờ gọi thêm hai người đi cảnh giới đi một người trông chừng đối tượng lát nữa chia ra đánh lạc hướng! "

"Vâng, đã rõ thưa đội trưởng! "

Người kia nghiêm người đáp sau quay người đi ra lều kêu lên hai người nửa đi cảnh giới còn lại một tên tựa vào một cái cây đứng trước nơi giam giữ hai cái long hạo thiên ban đầu là rất nghiêm túc nhưng được một lát hắn bắt đầu ngó nghiêng sau khi xác định không có ai hắn lại gần mở cửa l*иg giam đi vào nhìn long hạo thiên 2 đang nghiêng đầu ngồi trong góc ánh mắt có chút đờ đẫn lại nhìn một thân quần áo rách rưới hắn cũng không để ý đến mà nhìn long hạo thiên 1 một thân quần Áo đắt tiền khi nhìn trên cổ long hạo thiên chiếc nhẫn trữ vật Lữ Thiên Phong cho mắt hắn sáng lên đưa tay lấy đi cất vào trong người quay người đứng lên thấy trong góc l*иg long hạo thiên 2 đang nhìn hắn chằm chằm hắn giơ chân một cước dẫm trên mặt long hạo thiên 2 dùng sức nhấn đe dọa nói

"Ngươi không thấy gì cả biết không nếu ngươi dám nói chờ đợi ngươi là sống không bằng chết hừ "

Thấy long hạo thiên 2 không trả lời hắn nghĩ là đã sợ nên xoay người đi ra ngoài đóng cửa lại trong l*иg sau khi hắn ra được một lúc long hạo thiên 2 từ từ đứng dậy lau khóe miệng chảy ra máu tươi chậm rãi đi ra ngoài ánh mắt từ từ biến thành đỏ

Tên này sau khi đi ra tựa vào gốc cây đối diện thầm nghĩ hai cái đứa trẻ bị giam bằng l*иg giam đặc biệt này chính hắn vào cũng không ra được nên không cần canh giữ được một hồi thì suy nghĩ lung tung miệng lầm bầm

"Lần này tưởng là cửu tử nhất sinh không ngờ dễ ăn còn được món hời cũng may là lão già kia chủ quan nếu không còn phải đánh nhau một bận đây lần này về phải đi Ngọc Hương Lâu ăn mừng mới được khà...khà "

Đang tưởng tượng cảnh đẹp ý vui hắn bỗng nhiên để ý xung quanh trở nên im lặng có chút khác thường hắn cảm giác có ai đó nhìn mình hơi ngẩng đầu lên hắn cảm thấy nhịp tim mình như bị chậm lại trước mắt hắn là long hạo thiên 2 nhưng không còn ánh mắt si ngốc tay chân run rẩy mà như biến thành người khác hai mắt đỏ như máu phát ra hồng quang cực kì yêu dị giam giữ hai tay xiềng xích dài ra từng mắt xích mọc ra thiết thứ đầu sợi xích là một mũi thương tản mát ra hắc quang như hòa quyện vào bóng đêm

Tên này cũng là người dày dặn kinh nghiệm nhanh chóng bình tĩnh lại nhìn phía l*иg giam nhưng l*иg giam vẫn hoàn hảo không tổn hại

" Mọi thứ vẫn hoàn hảo vậy đứa bé lúc nãy? Người đâu? "

Người này cảnh giác nhìn xung quanh trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm vừa lùi một bước một bóng đen xẹt qua quấn lấy cổ hắn tiếp đó hắn cảm giác mình bị kéo lên vội vung trường kiếm nhưng giống như bị vật gì giữ lại nhìn xuống thì trường kiếm đã bị xiềng xích màu đen quấn chặt đang kịch liệt rung động như muốn thoát ra mặc cho trường kiếm làm gì đều vô dụng hắn lấy tay khác muốn gỡ ra xiềng xích nhưng xiềng xích nhanh chóng đem cả người hắn quấn chặt hắn muốn mở miệng kêu cứu đột nhiên một sợi xích cắm vào mi tâm hắn thuận dây xích nhìn xuống long hạo thiên 2 đứng dưới chân hắn lùi lại thủ thế dùng sức kéo nhưng không có máu đổ mà giống như có thứ gì đó bị kéo ra là linh hồn của hắn hắn điên cuồng dãy giụa xiềng xích trên người hắn đột nhiên xiết chặt thiết thứ đâm rách da thịt theo xiềng xích xiết lại ở trên người hắn rạch ra đem da thịt cày nát máu bắn khắp nơi đem long hạo thiên cả người nhuộm đỏ đau đớn khiến linh hồn hắn điên cuồng dãy dụa nhưng chỉ làm xiềng xích xiết chặt hơn chỉ nghe răng rắc tiếng xương bị nghiền nát nghe rợn cả người vài giây sau linh hồn của hắn bị triệt để kéo ra trên mặt mang theo kinh hoàng hóa thành điểm sáng bị xiềng xích hấp thu

Long hạo Thiên đứng dưới gốc cây nhìn lên ánh mắt lại trở thành màu đen nhỏ giọng nói

"Đây là ta làm sao? "

Long hạo thiên lau đi trên mặt máu đen nhìn thi thể một lúc lâu không biết đang nghĩ gì tay hơi động thu về xiềng xích thi thể rơi trên mặt đất phát ra "bộp " tiếng vang, một giây sau ba bóng đen đã bao vây lấy long hạo thiên 2 ba người nhìn lấy thi thể một tên trong đó gầm lên

"Lão tứ, tên súc sinh đền mạng! "

Nói xong hắn vọt lên trước nhưng bị hai người khác giữ lại nói

"Nhị đệ không cần kích động nhiệm vụ đưa hắn về chính là làm thí nghiệm đến lúc đó ta sẽ làm hắn sống không bằng chết đau khổ hơn nghìn lần tứ đệ đã chịu giờ bắt giữ hắn đã "

Người gọi là nhị đệ nghe vậy mới thôi nhưng cũng chưa từ bỏ nói

"Được nhưng đệ phải cho hắn một chút giáo huấn nhỏ "

Nói liền hướng long hạo thiên 2 đi tới hai người kia thấy vậy muốn ngăn cản nhưng lại thôi chỉ nhắc nhở

"Nhị đệ đừng làm hắn xương cốt đều nát tốn tiền chữa trị của chúng ta gãy vài cây thôi nếu có người ra tay chúng ta sẽ gϊếŧ luôn hắn"

Lão nhị nghe vậy khẽ hừ xem như đồng ý hắn đi tới sau lưng long hạo thiên vung quyền đánh tới tốc độ cực nhanh nhưng không biết từ khi nào long hạo thiên 2 đã quay lưng lại một ngón tay đem quyền của hắn chặn lại mở miệng hỏi

"Ngươi muốn gϊếŧ ta trả thù cho huynh đệ ngươi? "

Không để ý tới long hạo thiên hỏi hắn muốn thu hồi nắm đấm lại phát hiện tay hắn như không tồn tại dù nhìn thấy nhưng không cảm giác được nhưng hắn không hoảng loạn mà vung tay còn lại trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm khắc đầy phù văn hướng long hạo thiên đầu đâm tới nhưng cũng bị một ngón tay cản lại ngay lúc này hắn nhấc chân dùng tốc độ cực nhanh đá vào ngực đem long hạo thiên đá bay xong hắn cười gằn nói

"Có giỏi mọc thêm tay nửa ta xem ngươi rất quỷ dị nhưng quá non --"

Vừa nói được một nửa trước mặt hắn liền vụt qua một bóng đen quấn lấy cổ của hắn nhìn kĩ là một sợi xích có gai ngược phản ứng lại vừa định phản công lại bị kéo bay về phía trước tiếp đó là một nắm đấm đã gần sát mặt hắn và một đôi mắt đỏ như máu đó là hình ảnh cuối cùng hắn nhìn thấy sau đó... không có sau đó vì đầu hắn đã nát như tương

Linh hồn hắn từ thân thể bay ra nhoáng cái đã xuất hiện ở bên cạch hai người vừa mở miệng muốn nói gì đó đột nhiên khựng lại không thể tin nhìn ngực bản thân bị xiềng xích đâm xuyên đầu xích cắm vào thân cây gần đó tiếp lấy khuôn mặt hắn kinh hoảng vặn vẹo cả người mờ dần sau đó biến thành điểm sáng bị xiềng xích hấp thu tất cả chỉ xảy ra trong một giây hai người kia giống như đứng hình mọi chuyện diễn ra quá nhanh nhưng bọn hắn chỉ ngây người chỉ giây lát lại nhìn về phía bụi mù vừa tản đi nơi đó long hạo thiên 2 đang ngồi hai tay ôm đầu bộ dạng cực kì thống khổ không biết đang nghĩ gì nhưng hai người cũng mặc kệ cổ tay khẽ đảo hai người trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm giống hệt kiếm của lão tam vừa chết xông về phía long hạo thiên phân biệt đâm vào mi tâm cùng trái tim vừa đến gần long hạo thiên đột nhiên biến mất cùng lúc đó sau lưng truyền tới đau đớn hai người cảm giác được một cỗ cự lực làm gãy mất vài đốt sống lưng hai người bay ra xa phun ra một ngụm máu lớn cũng chỉ gượng dậy được một chút lại nằm long hạo thiên 2 cũng không gϊếŧ hai người mà biến mất tại chỗ một giây sau đã xuất hiện bên trong l*иg giam nắm lấy long hạo thiên biến mất hai người nhìn long hạo thiên biến mất trong tay nhiều hơn một khối ngọc bội bóp nát liền bất tỉnh

...

Nhìn người kia đã không thấy tên đội trưởng này mới bấm vào một dãy số vài giây sau một giọng nói có chút trầm vang lên

"Thế nào, mọi chuyện thuận lợi chứ? "

"Đại nhân ta đã bắt giữ được đối tượng không có thiệt hại nhưng có tới hai người nên ta đã bắt cả hai và kiểm tra không có vấn đề có lẽ một cái là vật thế mạng để đánh lạc hướng "

Tên đội trưởng trả lời đột nhiên trên người hắn hai viên ngọc vỡ nát thấy vậy hắn sắc mặt đại biến vội nói

"Chủ nhân có biến "

Đầu bên kia trả lời

"Tốt khi cần thiết cho phép xử cả hai ta chỉ cần vật thí nghiệm "

Sau đó không nghe thấy gì thêm tên này mới dám cất máy tính bảng đi vừa bước ra lều định gọi đồng bọn tập trung hắn bỗng ngửi thấy mùi máu tanh thân hình nhoáng một cái đã xuất hiện chỗ l*иg giam nhìn l*иg giam trống rỗng cùng hai người bất tỉnh sắc mặt hắn âm trầm đến cực điểm đột nhiên hắn vung tay lên đem hai người hai thi thể ném vào l*иg giam đem l*иg giam thu lại trận pháp lóe lên một vật hình tròn bay vào tay hắn tay kia hắn xuất ra hai tấm phù đúng lúc này phía chân trời truyền tới tiếng rống giận rung trời toàn bộ rừng cây vì đó đều rung rên sương mù bị đánh tan phi cầm tẩu thú như thủy triều chạy tán loạn

"Tặc tử phương nào dám ở ta long gia bắt người còn không mau đem người thả "

Tên đội trưởng này sắc mặt lúc này trắng bệch run rẩy nói

"Long... Long gia lão tổ không phải đang bế quan sao? "

Nhưng hắn không có thời gian suy nghĩ chậm nửa sẽ chết hơn nửa rất thê thảm đem một tấm dán trên người ngay lập tức hắn biến thành một đạo bạch quang trốn đi tấm còn lại hướng mặt đất rơi xuống tấm phù này vừa chạm đất liền phát ra tiếng nổ kinh thiên một quả cầu lửa màu trắng xuất hiện đem ngọn núi san thành bình địa khí lãng đem xung quanh đại thụ thổi bay cả vùng rộng lớn ngập trong biển lửa

Một đám người bay tới một người trong đó giống như không thấy biển lửa biến thành một đạo hồng quang đuổi theo tên đội trưởng

Đám người tiếp tục tiến tới một cái thanh y ông lão mắt đυ.c ngầu râu tóc bạc trắng lưng còng chấp tay sau lưng vung tay Áo đem tất cả hỏa diễm thu vào đám người sau lưng ông lão hơn 20 người mang huyết sắc chiến giáp che kín người sau lưng khắc lấy Long chữ là long gia huyết long vệ đám người hạ xuống trong đó có cả Lữ Thiên Phong!

Thanh y ông lão đối Lữ Thiên Phong hỏi

"Hiện tại ngươi còn cảm ứng được sao trận Pháp là dừng ở đây liền mất dấu vết "

Lữ Thiên Phong khiêm tốn đứng một bên ôm quyền cúi đầu nói

"Tiền bối thứ lỗi ta cũng mất dấu ở đây..."

Thanh y ông lão cũng không phản ứng gì nhiều mà nói

"Tất cả các ngươi di xa một chút tìm xem có thể chúng giấu người gần đây cả ngươi nữa Thiên Phong ngươi cũng tìm đi nơi này để ta "

Sau lưng ông lão hơn 20 người đồng thanh vâng một tiếng liền biến mất tại chỗ Lữ Thiên Phong chần chừ một lúc cũng lắc người biến mất, chỉ còn lại thanh y ông lão lúc này ngẩng đầu lên trời thì thầm chỉ mình hắn nghe được

"Nghiệt duyên, là nghiệt duyên số phận trêu đùa tại sao lại để một đứa bé gánh chịu chuyện này tại sao không phải lão già gần đất xa trời như ta tại sao? Hạo Thiên gia tộc này nợ con một món nợ không thể trả, ta sẽ đền bù cho con bằng tất cả thứ ta có..."

Thì thầm xong những câu này hắn như già thêm vài tuổi một giọt nước mắt từ khóe mắt hắn chảy xuống nhưng bị hắn làm bốc hơi ngay lập tức, một đạo hồng quang hướng bên này bay tới một bóng người hiện ra một cái mặc hắc y trang phục râu tóc bạc phơ lão giả giống thanh y lão giả 8 phần nhưng khác là lão giả này cơ thể cường tráng mắt sáng quắc dáng đi long hành hổ bộ đi lại gần thanh y lão giả nhẹ giọng hỏi

"Đại ca ngươi lại nghĩ tới chuyện đó sao? Ngươi... "

Hắc y lão giả còn muốn nói gì đó nhưng sau cùng lại biến thành thở dài hắn ở xa đã thấy giọt nước mắt của thanh y lão giả dù rất nhanh bốc hơi nhưng hắn vẫn thấy hai người im lặng một lúc thanh y lão giả mở miệng hỏi

"Đệ không bắt được người sao? "

Hắc y lão giả lúc này tức giận nói

"Con chuột nhắt đó bỏ nửa cái mạng dùng huyết độn để chạy đệ... Đuổi không kịp"

Thanh y lão giả lắc đầu nói

"Không trách đệ đối phương cũng gần với lão tổ cấp bậc lại dùng huyết độn đệ đuổi không kịp rất bình thường hơn nữa...đây là số mệnh trêu đùa chính tay ta sẽ tìm hạo thiên"

Tiếp đó hai người lại rơi vào trầm mặc tới khi huyết long vệ cùng Lữ Thiên Phong quay lại thanh y lão giả cũng không hỏi kết quả mà chỉ ra lệnh quay về rồi thoáng cái biến mất tất cả huyết long vệ cũng vâng một tiếng rồi lắc người biến mất chỉ còn hắc y lão giả cùng Lữ Thiên Phong hắc y lão giả quay người lại nhìn Lữ Thiên Phong nói

"Thiên Phong sao 7000 năm trước ngươi vẫn là một trong số Thiên Tài đứng đầu đại diện Thánh điện tới ta long gia thí luyện đây làm sao đột nhiên biến mất 7000 năm, mà thôi bỏ đi kể lại thời gian ngươi gặp hạo thiên tới hôm nay đi "

Lữ Thiên Phong có chút không rõ hỏi

"Tiền bối ngươi là...?"

Hắc y lão giả như nhìn thằng ngốc một dạng nhìn Lữ Thiên Phong đùa cợt nói

"Ngươi mất đi cơ thể không lẽ cũng mất luôn trí nhớ? Ta là Long Thiên Cuồng năm đó thí luyện ngươi khiêu chiến ta ba chiêu đây ha ha nào nhanh kể ta nghe nhanh lên "

Nghe tới Long Thiên Cuồng tên Lữ Thiên phong như bừng tỉnh vội kể lại mọi chuyện cho tới khi gặp tập kích nhưng lại giấu chuyện có hai long hạo thiên

"...mọi chuyện là như vậy ta vừa khôi phục được một chút phá kết giới liền tìm tới hai người "

Lữ Thiên Phong nói xong yên lặng đứng một bên Long Thiên Cuồng nghe xong liền trầm tư vài giây sau như bắt được điểm quan trọng hắn nắm lấy linh hồn Lữ Thiên Phong ra sức lắc kích động nói

"Ngươi nói là bên người hạo thiên có thần binh? Phải không nói mau? "

Lữ Thiên phong bị lắc cho choáng váng Long Thiên Cuồng mới thôi nhưng vẫn giữ chặt lấy vai hắn một lát sau bình tĩnh lại Lữ Thiên Phong nói

"Vâng tiền bối theo như ta hiểu biết thì thanh kiếm của hạo thiên có thể so với 8 bộ giáp mạnh nhất Thánh điện chỉ là khí linh giống như ngủ say hơn nửa thanh kiếm vẫn chưa thức tỉnh vãn bối cũng không biết thanh kiếm nằm ở cấp độ nào có thể là cao giai thần binh cũng nên vì lúc ta trọng thương hạo thiên bị bắt nó vẫn nằm trên giường nhưng khi ta phá kết giới tìm các tiền bối nó đã biến mất "

Long Thiên Cuồng nghe xong cười to không ngừng vỗ vai Lữ Thiên Phong nói

"Được có Thần binh là được nhưng càng mạnh càng tốt ha ha được ta phải về báo cho đại ca yên tâm ngươi cũng đi theo ta cho ngươi vài bình dưỡng hồn dịch để uẩn dưỡng linh hồn ha ha ha cuối cùng cũng có tin tốt ha ha "

Nói hắn bắt lấy Lữ Thiên Phong lắc người biến mất tại chỗ vài phút sau một bóng người nhỏ bé xuất hiện ở đó hướng về một góc khuất vẫy tay hô to

"Họ đi rồi ra đi "

Từ góc tối hai bóng người nhanh nhẹn chạy tới nhìn kĩ lại một người trong đó trên lưng cõng thêm một người ba người chạy tới chỗ người đứng đợi ngoài kia

Bốn người tụ họp tại ánh trăng chiếu xuống là ba cô bé cùng một bé trai cũng tầm tuổi long hạo thiên cô bé kia đem trên lưng cõng người thả xuống sau quay lại hỏi han cô bé này có mái tóc đen cắt ngắn một đôi mắt lam sắc trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy một loại chính khí mặc một bộ Võ phục

"Muội muội ngươi ổn chứ?"

Cô bé vừa được thả xuống mặc một bộ lam sắc váy dài khuôn mặt khả ái nhưng tái nhợt có mái tóc đen dài đôi mắt to lam sắc tràn đầy lo âu khiến người không nhịn được yêu thương

"Tỷ ta không sao nhưng hình như huynh ấy đang gặp phiền phức ta phải đi giúp huynh ấy "

Nghe vậy cô bé được gọi là tỷ tỷ hai tay chống nạnh tức giận nói

"Muội chưa nghe rõ sao tên đó vẫn còn thần binh đây hắn đã lừa muội bao nhiêu lần sao muội vẫn tin hắn vừa nãy hắn xử lý mấy tên cường giả muội thấy không rõ sao hắn vẫn đi mà nguyên vẹn đây tại sao muội lại khờ như vậy một kiếp chưa đủ đau khổ hay sao?"

Cô bé được gọi là muội muội nghe vậy lắc đầu lia lịa nói

"Không muội cảm giác được huynh ấy không giải quyết được chuyện này muội phải ở bên huynh ấy "

Nói liền xoay người bước đi nhưng bị tỷ tỷ giữ lại mắng xối xả

"Ta muội muội đại ngốc lần đó muội phát điên lao vào chỗ đó thần binh của muội thiếu chút thì vỡ nát bây giờ đã lâm vào ngủ say không có thần binh muội chỉ là một người bình thường mà thôi còn hai người nữa nhìn vui lắm sao còn "

Cô bé còn lại đang xem kịch vui thì nhún vai không nói cô bé này tóc đen nhánh cột đuôi ngựa đôi mắt đen nhánh nhưng tản ra mị hoặc dụ nhân công thêm khuôn mặt xinh đẹp sau này tuyệt có thể đem thiên hạ Anh hùng đều say nàng còn cậu bé kia có gương mặt thanh tú ánh mắt lam sắc có chút bất cần đời mái tóc đen cắt ngắn quần Áo có buông thả có loại lãng tử phong trần khí chất

Cậu bé này im lặng một chút mở miệng nói

"Ta không biết tình huống về thần binh của huynh ấy nhưng hiện tại huynh ấy chính là một người mới chẳng có tí ký ức nào về chuyện kiếp trước nên cứ tự nhiên đi bất quá nếu ai đó có ý định trêu đùa huynh ấy thì nên cân nhắc một chút bản thân, huynh ấy hiện quên quá khứ mất đại bộ phận sức mạnh nhưng sức mạnh cơ bản vẫn còn và nếu có bị huynh ấy dùng một ngón tay đè chết ta cũng không ngạc nhiên đâu "

Nói hắn lơ đãng nhìn về phía cô bé xem cuộc vui cô bé này cảm ứng được ánh mắt quay lại nhún vai nói

"Yên tâm đi kĩ thuật tìm đường chết của ta đã đạt đến thượng thừa không chết được đâu hơn nữa ta không thể chết khi vẫn còn trinh nha"

Nói xong che miệng cười tràn đầy mị lực cậu bé nghe vậy bật cười nói

"Nếu cô mong chờ là huynh đệ thì cô bất tử rồi cái tên Vô Tình không phải là hư danh nha ai biết bây giờ hắn có như trước kia không"

cô bé được gọi tỷ tỷ nghe vậy giơ nắm đấm nhỏ hừ lạnh nói

"Mặc hắn nhớ hay không ta cũng phải tìm đánh hắn vài chục lần trả thù cho muội muội đáng thương "

Cô bé kia nghe vậy bĩu môi nói

"Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh Vũ Anh cô bây giờ tìm cậu ta khiêu chiến là dựa vào vũ kỹ cũng kinh nghiệm nếu là trước kia 10 cái cô cũng không đỡ được một chiêu của cậu ta "

Tần Vũ Anh nghe vậy nhe răng trợn mắt chỉ cô bé kia nói

"Mộng dao ngươi cái yêu diễm tiện hóa chỉ giỏi dùng mưu kế hại người có giỏi với ta đánh một trận xem ai hơn ai "

Cô bé gọi là mộng dao nghe vậy cũng hừ lạnh nói

"Đó gọi là trí tuệ Ít ra ta còn thắng cậu ta vài lần con hơn ai đó chưa từng thắng một lần mà vẫn không chịu bỏ cuộc "

Mộng dao trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm trắng như tuyết chỉ Vũ Anh nói

"Đánh thì đánh để ta xem mấy năm không gặp trình độ của cô tăng được bao nhiêu "

Vũ Anh cũng một bộ nghiến răng nghiến lợi trong tay xuất hiện một thanh trường thương bốc lên hỏa diễm đem không gian quanh nó thiêu đốt biến hình,ngay lúc bầu không khí đang căng thẳng cô bé muội muội tay níu lấy Vũ Anh nói

"Tỷ đừng đánh nhau mau dẫn ta đi tìm huynh ấy có lẽ huynh ấy đi chưa xa"

Vũ Anh nghe vậy tại mặt tức đến đỏ bừng thở hổn hển chỉ muội muội nói không thành câu

"Vũ Yên... Muội... Muội đây là muốn làm ta tức chết mà Vấn Thiên ngươi còn đứng nhìn mau khuyên muội ấy"

Đối diện mộng dao cũng mất hứng thú thu hồi trường kiếm khoanh tay đứng nhìn cậu bé được gọi là vấn Thiên tiến lên một bước nói

"Có vài vấn đề chúng ta cần xác định thứ nhất chúng ta tới đây để tìm huynh ấy cũng biết được rằng huynh ấy còn sức mạnh cơ bản nhưng đó cũng không phải chúng ta có thể với tới chúng ta có thần binh trợ sức nhưng cần rất nhiều thời gian để định vị huynh ấy và đi tới địa điểm đó còn huynh ấy thì không có bất kì giới hạn nên 1 giây trước huynh ấy ở đây nhưng 1 giây sau có thể đã ở nơi quỷ quái nào đó nhưng thần binh năng lượng cũng không phải vô tận nên ta đề nghị để ta tìm huynh ấy rồi thông báo cho mọi người "

Vũ Anh nghe vậy gật gù nói

"Vậy cũng được ta đưa muội muội về trước"

Nói xong nắm lấy tay Vũ Yên mặc kệ nàng dãy dụa một vòng hỏa quang bao phủ hai người sau đó biến mất tại chỗ mộng dao nhìn vấn thiên một lúc mở miệng nói

"Ngươi cũng biết phải không tại sao lại dấu bọn họ "

Vấn thiên nghe vậy đưa tay sờ cằm nhíu mày giống như đang suy nghĩ đối diện mộng dao thấy vậy hừ lạnh nói

"Ngươi đừng giả vờ bọn họ suy yếu nên không nhìn ra nhưng ta và ngươi thì không, ta thấy được cậu ta nhưng không cảm giác được cậu ta tồn tại chuyện này không bình thường chút nào không lẽ... "

Nói tới đó mộng dao liền dừng hai tay nắm chặt vấn thiên khuôn mặt cũng đầy đau khổ tiếp lời

"Ta cũng không rõ rất lớn khả năng huynh đệ đã...chết, chỉ khi chết đi hắn không còn bị thế giới này ràng buộc mới có được sức mạnh không nhìn tu vi đẳng cấp một sức mạnh không thể kháng cự vì nó không thuộc thế giới này! "

Mộng dao nghe vậy một mặt không tin nói

"Không thể nào hắn không thể chết chẳng phải hắn còn thần binh sao dù là ngủ say cũng sẽ để lại một tia ý thức bảo vệ hắn hơn nữa dù là món yếu nhất trong số thần binh của hắn cũng đủ đem thế giới này nghiền nát trăm lần!"

Vấn Thiên nghe vậy cười, nụ cười tràn đầy đắng chát cùng thê lương một giọt nước mắt từ khóe mắt hắn chảy ra thoáng cái đã xuất hiện tại mộng dao trước người bóp lấy cổ cô bé giận dữ kích động nói

"Ngươi còn nói được như vậy? Nếu không tại ngươi hắn đã không phải chết rồi đến thế giới này Ngươi thì có tư cách gì để nói, cuộc chiến năm đó ngươi đem tất cả tin tức chặn lại còn lừa chúng ta tìm viện binh đối phó hắn còn ngươi chỉ đứng một bên nhìn trận chiến đó ngươi nhìn chưa rõ sao? Nhìn hắn chống lại tất cả là tất cả đó ngay cả con kiến cũng đối với hắn sỉ nhục ngươi hài lòng chưa? Uổng công hắn tin tưởng ngươi sau bao lần bị ngươi lừa gạt,trận chiến đó ngay cả Vô Mệnh kiếm thần binh mạnh nhất của hắn đều bị hủy ngươi mong thứ yếu nhất còn tồn tại? Cũng tại ngươi Vũ Yên mới lao vào đó rồi bị trọng thương cũng may có Vũ Anh tại bảo vệ cho nàng ấy một chút linh hồn còn sót lại nếu không nàng ấy đã hồn phi phách tán đáng lí ra lần đó ta nên gϊếŧ ngươi nhưng không kịp ra tay lần này ta phải gϊếŧ ngươi! "

Vấn thiên tay dùng sức sắc mặt trắng bệch mộng dao cũng không phản kháng hai mắt nhắm chặt hai hàng nước mắt lăn dài lúc này sau lưng vấn thiên xuất hiện một cái hồ lô đen nhánh nắp hồ lô mở ra một dòng hắc thủy đem vấn thiên cùng mộng dao tách ra vấn thiên lúc này hai mắt đã đỏ ngầu điên cuồng gào thét

"Hắc Minh thả ta ra mau thả ta ra để ta gϊếŧ cô ta báo thù cho hắn mau thả ta ra ngươi cái thần binh phản chủ ta cùng ngươi đoạn tuyệt quan hệ mau thả ta ra... "

Hắc thủy biến thành cái bóng nước đem vấn thiên nhốt bên trong cũng không còn âm thanh gì cũng không thấy được bên trong một giọng nói nam từ hồ lô vang lên

"Đưa cô ta đi đi còn chờ gì "

Mộng Dao đã bất tỉnh cổ còn in hằn dấu tay tại một yên vụ bao phủ biến mất hồ lô thấy người đi cũng biến mất chỉ còn lại bong bóng nước trôi nổi khoảng hai giờ sau bóng bóng nước tan biến vấn thiên chán nản nằm trên đất nhìn trời hắc hồ lô lại xuất hiện vấn thiên cũng không phản ứng hắc hồ lô thấy vậy thở dài nói

"Đồng ý là cô ta sai ngươi cũng không nên đổ hết lỗi cho cô ta dù không có cô ta việc đó cũng sẽ xảy ra cô ta chỉ là nạn nhân --"

Vấn thiên giận dữ một bàn tay đem hắc hồ lô đánh bay nói

"Đủ rồi câm miệng đi ta muốn yên tĩnh đừng làm phiền ta cút ngay cho khuất mắt ta "

Hắc hồ lô bị đánh bay ra xa nằm lăn lóc trên đất sau yên tĩnh nằm đó khoảng nửa giờ sau vấn thiên đứng dậy đi tới cầm lên hắc hồ lô hướng trong miệng dốc nhưng không có gì chảy ra hắn lắc lắc vài cái xong vỗ vỗ bầu rượu nói

"Này rượu của ta đâu mau trả đây "

Một giọng nói từ hồ lô vang lên

"Ngươi bây giờ tâm trạng không tốt không nên uống rượu lấy ngươi bây giờ thể trạng hít một ngụm tửu khí cũng đủ say ba ngày ba đêm đến lúc đó khổ chỉ có cha ngươi "

Vấn Thiên nghe vậy lầm bầm

"Cmn uống rượu cũng bị chính mình thần binh quản về nhà thì mẫu thân quản mà xỉn thì có sao cứ đổ cho lão cha nát rượu đưa mình uống là xong, Vô Tình huynh chúng ta sắp gặp lại "

Vừa nói trong tay hắn xuất hiện một quyển sách hắc sắc bị bao bọc bởi xiềng xích màu trắng từ vô số phù văn tạo thành hắc hồ lô nhìn thấy thứ này giọng nói có chút hoảng hốt nói

"Ngươi giữ thứ này làm gì không lẽ ngươi định đưa ngài ấy? Không được ba vị đại nhân cũng không đồng ý ta cũng không để ngươi làm như vậy ngài ấy bị thứ này đày đọa đủ rồi! "

Vấn Thiên nghe vậy bĩu môi nói

"Ngươi làm gì gấp như vậy hắn là ta huynh đệ kết nghĩa đây thứ này ta chỉ giữ làm kỉ niệm Đạo Thư nha dù chỉ một góc ném tới Tam Thiên đạo tràng đều bị mấy đại lão tranh nhau vỡ đầu đây "

Hắc hồ lô nghi ngờ hỏi

"Thật? Ngươi không đưa ngài ấy liền tốt nhưng ta nhắc nhở ngươi một chút ngươi không nên nghĩ tới việc tu luyện cuốn đạo thư này lí do hẳn ngươi cũng biết thứ này nhìn thì ngon lại ăn không vô tốt nhất ngươi nên tu chính mình đạo thư tiến bộ nhanh và an toàn nhất "

Vấn Thiên cũng không nói gì sờ sờ trong tay đạo thư cả hai đều rơi vào trầm mặc lát sau Vấn Thiên đem đạo thư thu hồi thở dài nói

"Bỏ đi không nói chuyện này nữa, phong ấn chỗ đó tính từ lúc chúng ta đi hiện tại chắc cũng nhanh sụp đổ nơi đó lại chịu một lần tai ương dù thế nào nơi đó cũng là quê hương chúng ta chỉ hi vọng bọn họ chịu bỏ ra đại giới phong ấn nó tới khi huynh đệ đủ mạnh quay về ngăn nó lại còn chuyện Mộng Dao làm hai chị em họ vẫn chưa biết tốt nhất không nên biết nhưng mỗi lần nhìn thấy vẻ mặt vô tội của ta ta lại không kiềm chế được..."

Hắc hồ lô giọng nói có chút buồn bã nói

"Ừm còn vài trăm năm nửa hi vọng không tên nào phát rồ mở phong ấn nó ra, Đây là cái giá của việc cứu rỗi vốn tưởng rằng ngăn lại lại được sự diệt vong hóa ra lại mở ra một cái diệt vong thời đại khác tàn khốc hơn dai dẳng hơn đau thương hơn..."

Hai tiếng thở dài vang lên một cơn gió lướt qua Vấn Thiên cùng hắc hồ lô cũng theo đó biến mất khu rừng lần nữa trở nên yên tĩnh chỉ còn tiếng gió xào xạc giữa những tán cây

...

Ngoại ô Thiên lam thành tại gốc cây gần con suối long hạo thiên hay nghỉ ngơi hai người đột nhiên xuất hiện là hai long hạo thiên long hạo thiên 2 đem long hạo thiên 1 đặt ở gốc cây trên khuôn mặt tràn đầy mệt mỏi long hạo thiên 2 ngồi xuống gốc cây hai tay ôm gối nhìn một hồi trời xong lại nhìn đất được một lúc hắn đứng dậy nhìn về phía chân trời một bóng đen bay tới cắm vào đất là hắc kiếm của hệ thống cho long hạo thiên do dự một chút long hạo thiên 2 rút lên nhìn ngắm một chút sau đó bước ra một bước biến mất cũng không biết đã đi đâu

Bản thân long hạo thiên ngủ được chảy dãi cũng không biết những chuyện đã xảy ra cho tới sáng hôm sau khi bình minh ló dạng mới ngủ dậy câu đầu tiên mở miệng lại là chửi thề

"Cmn, ta đang ở đâu à không phải trên một cái giường sang trọng sao?
« Chương TrướcChương Tiếp »